Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 442: Là Con Trai Tôi

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:31:18
Lượt xem: 31

"Mang bầu thì sao, không được tìm đàn ông à?" Cao Tiểu Mỹ nói xong liền gọi người quản lý đến, gọi hơn mười người mẫu nam, phân phát cho mỗi phụ nữ có mặt hai người.

Lâm Noãn cũng được chia phần.

Tần Hoài và Mục Nam Kiêu đang nói chuyện vui vẻ, thấy Cao Tiểu Mỹ gọi mấy chàng trai trẻ đẹp đến, suýt nữa thì sặc.

Tần Hoài nói: "Chết rồi, lát nữa anh ba có phát điên không?"

Mục Nam Kiêu nhìn Lâm Noãn vẫn đang làm việc, khẽ nhếch môi cười. Mọi chuyện càng lúc càng thú vị, Lâm Noãn cũng càng lúc càng thú vị.

Bên cạnh Lâm Noãn, hai chàng trai trẻ kẹp cô vào giữa, nhìn tài liệu trong tay cô, tò mò hỏi: "Chị làm nghề gì vậy? Có kiếm được nhiều tiền không?"

Lâm Noãn không thèm nhìn họ, đáp qua loa: "Cũng được."

"Chị ơi, giờ đã là giờ tan làm rồi, chị thư giãn một chút đi, để em trò chuyện với chị." Chàng trai bên trái khoác tay Lâm Noãn, gọi chị ngọt ngào thân thiết.

Nhìn anh ta chỉ mới hơn hai mươi tuổi, gọi Lâm Noãn là chị cũng không có gì quá đáng.

"Em trai à, đây là thương vụ cả ngàn vạn đấy, đừng làm hỏng việc của chị." Lâm Noãn rút tay ra khỏi vòng tay cậu ta, tai hơi đỏ lên, đây là lần đầu tiên bị đàn ông khác ngoài Ninh Thời Ngự tiếp cận.

"Chị ơi, làm ăn lớn vậy sao? Vậy chị xem em thế nào, có thể dẫn em theo không?" Chàng trai nghe nói cả ngàn vạn, mắt liền sáng lên, ôm Lâm Noãn chặt hơn: "Em không chỉ thông minh nhanh nhẹn mà còn rất nghe lời, chị bảo đông em không dám đi tây, chị nói một em không dám cãi."

Lâm Noãn mím môi, dở khóc dở cười.

Cao Tiểu Mỹ đang bầu bì, không giúp được việc thì thôi, còn tìm người làm phiền cô, cô còn muốn kiếm tiền nữa không?

"Em trai à, chị thấy công việc hiện tại của em rất tốt rồi, vừa nhàn hạ vừa kiếm được tiền, lại không phải lo lắng gì." Lâm Noãn nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-442-la-con-trai-toi.html.]

"Chị không hiểu nghề này khổ thế nào đâu, được gặp chị đẹp người đẹp nết, ăn nói duyên dáng như chị thì quả là phước lớn. Hôm qua em gặp một khách hàng nặng hơn 200 cân! Trời ơi, suýt bị đè c.h.ế.t luôn." Chàng trai nói.

Phụt! Lâm Noãn bật cười.

Lúc này, cửa phòng đột ngột mở ra, Ninh Thời Ngự liếc mắt đã thấy Lâm Noãn đang vui vẻ trò chuyện với chàng trai trẻ đẹp kia, cười rạng rỡ.

tuanh1

Trong tích tắc, cả phòng im phăng phắc, ngay cả nhạc cũng ngừng.

Nhưng Cao Tiểu Mỹ vẫn chưa hoàn hồn, nhìn chàng trai bên cạnh như si mê, cười tươi rói: "Anh đẹp trai ơi, nhìn anh đẹp thế này, miệng lại ngọt ngào, đợi con trai tôi sinh ra cho anh làm bố nhé."

"Phụt!" Mục Nam Kiêu, Tần Hoài cùng mấy nam nữ đi cùng đều không nhịn được cười.

Ở cửa, khuôn mặt lạnh lùng của Ninh Thời Ngự thoáng hiện nụ cười nhưng rất nhanh đã trở lại vẻ giận dữ cao ngạo.

Cao Tiểu Mỹ ngơ ngác, nhìn theo ánh mắt mọi người ra cửa, thấy Trác Phàm đang nhìn cô với ánh mắt muốn lột da xẻ thịt.

Bốn mắt nhìn nhau, Trác Phàm nhanh chóng tiến đến trước mặt Cao Tiểu Mỹ, nắm cổ tay kéo cô đứng dậy: "Cao Tiểu Mỹ, đó là con trai tôi, cô bảo nó gọi ai là bố?"

Cao Tiểu Mỹ trợn tròn mắt, không phân biệt nổi phương hướng.

Sao Trác Phàm lại đến đây?

Nhìn chằm chằm Trác Phàm một lát, cô ấy đùa cợt nói: "Ai bảo là con của anh? Nó nằm trong bụng anh à? Anh muốn làm cha thì tự đi tìm người sinh đi."

"Cao Tiểu Mỹ." Trác Phàm giận dữ nắm cổ tay Cao Tiểu Mỹ, bóp đến đỏ ửng.

Cao Tiểu Mỹ bực bội gạt tay anh ra, thản nhiên nói: "Thật chưa từng thấy ai như anh, tranh làm cha người ta, ai cho anh tự tin rằng đứa bé trong bụng tôi là con anh?"

Loading...