Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 415: Anh Sẽ Bảo Vệ Hai Người

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:30:25
Lượt xem: 11

Trong thang máy, Lâm Noãn lo lắng bất an, định gọi cho Lục Cẩn Vân hỏi rõ tình hình là ai đã bắt cóc Thâm Thâm thì phát hiện lúc nãy không biết đã đánh rơi điện thoại ở đâu.

"Ninh Thời Ngự, cho em mượn điện thoại của anh được không?"

Ninh Thời Ngự nhanh chóng lấy điện thoại từ túi ra đưa cho cô.

Cô gọi cho Lục Cẩn Vân hỏi tình hình, Lục Cẩn Vân nói đã báo cảnh sát và cảnh sát đã đến hiện trường.

Ninh Thời Ngự đứng bên cạnh, ôm vai cô, xoa xoa cánh tay cô, vừa an ủi cô vừa cố giữ bình tĩnh.

Thang máy đến tầng một, Lâm Noãn vô định chạy ra ngoài, bị Ninh Thời Ngự kéo lại đẩy vào xe của anh.

Xe khởi động, tay trái Ninh Thời Ngự nắm vô lăng, tay phải nắm tay Lâm Noãn: "Anh đã thông báo cho Nam Kiêu và Tần Hoài, mọi người đều đang tìm Thâm Thâm."

tuanh1

Trầm mặc một lát, anh trịnh trọng hứa hẹn: "Noãn Noãn, anh sẽ không để cho hai mẹ con em gặp chuyện gì đâu."

Nước mắt Lâm Noãn bỗng nhiên rơi xuống: "Nếu Thâm Thâm có chuyện gì, em cũng không sống nổi nữa."

Ninh Thời Ngự nắm tay cô, đặt lên môi mình: "Sẽ không đâu, anh sẽ không để thằng bé xảy ra chuyện đâu, anh còn chờ nó gọi ba nữa mà."

Lâm Noãn quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ xe, nước mắt rơi như mưa, bầu trời xám xịt, cuộc sống của cô cũng tối tăm mịt mù.

Hai người đến công viên, cảnh sát đang hỏi Lục Cẩn Vân về tình hình và kiểm tra camera an ninh gần đó.

Theo lời Lục Cẩn Vân, kẻ bắt cóc Thâm Thâm là một người đàn ông, mặc đồ đen, đeo khẩu trang đen, đội mũ lưỡi trai đen, dáng vẻ không giống thanh niên trẻ.

Rõ ràng đây là một vụ bắt cóc có tính toán từ trước.

Giữa ban ngày ban mặt, trắng trợn bắt cóc trẻ con, khả năng cao là người quen gây án.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-415-anh-se-bao-ve-hai-nguoi.html.]

Cảnh sát kiểm tra camera an ninh quanh đó, tìm được nghi phạm mà Lục Cẩn Vân nhìn thấy, nhưng sau khi ra khỏi công viên thì kẻ đó biến mất không dấu vết, rõ ràng đã chuẩn bị kỹ lưỡng.

Hơn mười tiếng sau, cảnh sát và Ninh Thời Ngự đã lùng sục khắp thành phố nhưng vẫn không tìm thấy tung tích người đàn ông và Lâm Thâm Thâm.

Tại biệt thự cũ của nhà họ Ninh, Mục Nam Kiêu, Tần Hoài, Thịnh Thanh Ninh, Tô Mộ Bạch cùng Cao Tiểu Mỹ và Trác Phàm đều có mặt.

Cuối năm ai cũng bận rộn công việc, nhưng lúc này, tìm Lâm Thâm Thâm là việc quan trọng nhất với tất cả mọi người.

Ninh Thanh Dương và Lục Cẩn Vân cũng có mặt. Sau khi xảy ra chuyện, Ninh Thanh Dương sợ ông bà không chịu nổi nên nhờ người đưa về quê, nói là về thăm mộ tổ tiên, vài ngày nữa sẽ đón về.

Trên ghế sofa, Lâm Noãn co người, hai tay ôm lấy ngực, mắt sưng to như quả óc chó, mặt trắng bệch, thần hồn điên đảo.

Ninh Thời Ngự đứng bên cạnh, xoa đầu Lâm Noãn rồi nhìn sang Cao Tiểu Mỹ dặn: "Cao Tiểu Mỹ, cô đưa Noãn Noãn lên phòng nghỉ ngơi đi, có tin gì tôi sẽ báo ngay."

Lâm Noãn lắc đầu: "Em không mệt, em muốn ở đây chờ Thâm Thâm."

"Noãn Noãn, hôm nay em chưa uống một ngụm nước nào cả, chúng ta lên phòng nghỉ đi, nói chuyện biết đâu sẽ nghĩ ra manh mối gì đó."

Đầu óc Lâm Noãn trống rỗng, cô cảm thấy mình sắp không chịu nổi nữa.

Nếu cứ thế này, cô sẽ suy sụp, sẽ mất bình tĩnh mất.

Thâm Thâm vẫn chưa tìm thấy, cô không thể để bản thân gục ngã, nên đành để Cao Tiểu Mỹ đưa lên phòng.

Về đến phòng, Lâm Noãn lấy ra vài viên thuốc từ ngăn kéo góc phòng trước mặt Cao Tiểu Mỹ rồi nuốt khan.

"Noãn Noãn, cậu uống thuốc gì vậy?" Cao Tiểu Mỹ hỏi.

"Vitamin thôi." Lâm Noãn đáp.

Loading...