Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 414: Cô Là Con Bài

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:30:24
Lượt xem: 14

Hôm sau, Lâm Noãn thấy Ninh Thời Ngự đến công ty, cô định đi tìm anh nói chuyện chuyển nhượng cổ phần thì Diệp Khả đã vào văn phòng của anh trước một bước.

Cô ta đã vượt qua cú sốc từ việc hủy hôn và tự tử, vẻ mặt rạng rỡ, xem ra mấy ngày gần đây được Ninh Thời Ngự chăm sóc không tệ.

Lâm Noãn lật giở bản thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần trên bàn, những ký ức sống động ùa về khiến lòng cô chùng xuống.

Nếu Ninh Thời Ngự còn dây dưa không chịu thả cô, lần thứ hai cô đệ đơn ly hôn, tòa án có lẽ sẽ chấp nhận cho cô ly hôn.

Hơn nửa tiếng sau, Diệp Khả từ văn phòng Ninh Thời Ngự đi ra, Lâm Noãn cầm bản thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần trên bàn và gõ cửa phòng Ninh Thời Ngự.

Hai người đã mấy ngày không nói chuyện, Ninh Thời Ngự có vẻ ngạc nhiên.

Hắn hỏi: "Có việc gì?"

Lâm Noãn đến gần bàn làm việc của anh, đặt nhẹ bản thỏa thuận trước mặt anh và bình tĩnh nói: "Công việc ở khu Cao Tân, em đã bàn giao xong với Trác Phàm rồi. Đây là thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, em đã ký xong, chuyển sang tên ba, anh để luật sư làm thủ tục là được."

Ninh Thời Ngự cầm bản thỏa thuận cô đặt xuống, cười khẽ hai tiếng: "Lâm Noãn, giấy ly hôn còn chưa có mà em đã tung con bài tẩy cuối cùng ra rồi sao?"

"Anh sẽ ly hôn thôi."

"Ai cho em sự tự tin đó, em nghĩ dựa vào đâu mà tôi phải tha cho em?"

"Diệp Khả, anh sẽ có trách nhiệm với cô ấy." Lâm Noãn trả lời chắc nịch, rồi nói tiếp: "Ninh Thời Ngự, em nhắc đến Diệp Khả không phải vì ghen tuông, mà là một con bài."

"Lâm Noãn, em quá tự..."

Ninh Thời Ngự chưa nói hết câu thì điện thoại trên bàn reo, là Lục Cẩn Vân gọi tới.

Anh bực bội gác máy, nhưng Lục Cẩn Vân lại gọi tiếp, nhíu mày, anh đành phải nghe: "Mẹ, giờ này gọi điện có chuyện gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-414-co-la-con-bai.html.]

Đầu dây bên kia, Lục Cẩn Vân khóc nức nở: "Thì Ngự, chuyện lớn không hay rồi, Thâm Thâm bị người ta bắt cóc mất rồi."

"Cái gì?" Ninh Thời Ngự bật dậy khỏi ghế, mặt tái mét.

"Mẹ đưa Thâm Thâm ra công viên tắm nắng, không biết từ đâu xông ra một người đàn ông, cướp Thâm Thâm chạy mất." Lục Cẩn Vân nói xong lại òa khóc.

Ngay sau đó, điện thoại của Lâm Noãn cũng reo, là bà Trương gọi đến: "Thiếu phu nhân, cậu ấm bị người ta bắt cóc rồi."

"Cái gì?" Lâm Noãn kinh hoàng không kém Ninh Thời Ngự, hồn vía lên mây.

tuanh1

Chị Trương báo địa điểm vắn tắt, Lâm Noãn không kịp cúp máy đã lao ra khỏi cửa.

Lâm Thâm Thâm là cả mạng sống của cô, là niềm hi vọng duy nhất để cô tiếp tục sống, nếu con xảy ra chuyện gì, đời này cô cũng xong.

Ninh Thời Ngự thấy sắc mặt Lâm Noãn trắng bệch, vội vã chạy đi, anh cầm chìa khóa xe đuổi theo.

Trong khu vực chờ thang máy, Lâm Noãn run rẩy, ngón trỏ tay phải liên tục bấm nút đi xuống, gần như bấm gãy ngón tay, môi tím tái vì sợ hãi.

Ninh Thời Ngự nắm vai cô, nghiêm túc nói: "Noãn Noãn, em bình tĩnh đi, Thâm Thâm sẽ không sao đâu."

Lâm Noãn hất tay anh ra, bực tức quát: "Không phải con của anh nên anh dễ dàng nói thế!"

Ninh Thời Ngự sa sầm mặt: "Lâm Noãn, em nói chuyện phải biết chừng mực."

Mấy ngày nay, anh đối xử với thằng bé có tệ đâu? Đi đâu thấy đồ chơi thằng bé thích là anh đều mua về, có thời gian là dành ra chơi với nó.

Lâm Noãn đối với anh, có phải quá bất công không?

Chẳng lẽ, anh lại mong thằng bé xảy ra chuyện sao?

Lâm Noãn nghe lời cảnh cáo của Ninh Thời Ngự, mắt đỏ hoe, quay người tiếp tục bấm nút thang máy, người run đến nỗi lúc bước vào suýt ngã, may có Ninh Thời Ngự đỡ từ phía sau.

Loading...