Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 382: Sinh cho anh một đứa con
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:28:00
Lượt xem: 13
Ninh Thời Ngự ngẩng đầu nhìn Lâm Noãn. Chết tiệt, người phụ nữ này thật thẳng thắn, nói dối cũng không muốn nói với anh một câu.
Lâm Noãn bị ánh mắt của Ninh Thời Ngự nhìn đến ngượng ngùng, đẩy anh nói: "Ninh Thời Ngự, anh mau buông tay đi, đây là văn phòng, lỡ như có người đến thì sẽ rất xấu hổ."
Ninh Thời Ngự không để ý tới sự lo lắng của Lâm Noãn, kéo cô ngồi lên đùi mình.
Anh nói: "Lâm Noãn, sau này sống tốt với anh, không được làm ầm ĩ nữa."
"Em biết rồi." Lâm Noãn gật đầu qua loa.
Cô đã hứa với Ninh Thời Ngự sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn nữa, nhưng không có nghĩa là cô không muốn ly hôn.
tuanh1
Cho dù không chia tay, cho dù sau này vẫn phải sống cùng nhau, có lẽ cô cũng sẽ không yêu anh như trước nữa.
Ninh Thời Ngự thấy cô qua loa, hai tay ôm mặt cô, nghiêm túc nói: "Lâm Noãn, sinh cho anh một đứa bé."
"..." Lần này, Lâm Noãn ngớ người, ngay cả lời qua loa cũng không dám đáp.
Sinh con? Sinh con cho Ninh Thời Ngự?
Lâm Noãn chưa từng nghĩ tới việc này, cô cũng không dám trải qua cảm giác bất lực đó, không muốn lại khiến mình chật vật như ba năm trước.
"Em không muốn?" Vẻ mặt của Ninh Thời Ngự nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Lâm Noãn l.i.ế.m môi, né tránh ánh mắt của Ninh Thời Ngự, im lặng không nói.
"Lâm Noãn, em thật sự không muốn sao?" Hai tay Ninh Thời Ngự nắm chặt khuôn mặt cô hơn, làm da mặt Lâm Noãn trắng bệch, đầu cũng bị anh giữ chặt, buộc phải nhìn thẳng vào mắt anh.
Cô thấy ánh mắt của Ninh Thời Ngự rất nghiêm túc, nghiêm túc đến mức cô hơi sợ hãi, không biết phải làm sao.
"Lâm Noãn." Ninh Thời Ngự gọi tên cô với giọng nặng nề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-382-sinh-cho-anh-mot-dua-con.html.]
Lâm Noãn hít sâu một hơi, giải thích: "Ninh Thời Ngự, sinh con rất vất vả, rất mệt mỏi, hơn nữa rất đau đớn, loại đau đó đàn ông các anh không thể hiểu được."
Lâm Noãn hy vọng Ninh Thời Ngự có thể hiểu cho cô, đừng nói những lời khó xử này nữa.
Tuy nhiên, Ninh Thời Ngự không có ý nhượng bộ, vẫn nhìn chằm chằm vào mắt cô: "Lâm Noãn, anh muốn có một đứa con với em, muốn có một đứa con của chúng ta."
Tuy Lâm Thâm Thâm đáng yêu, nhưng đối với Ninh Thời Ngự, cậu bé là một cái gai trong lòng.
Hơi thở của Lâm Noãn gần như ngừng lại, hôm nay Ninh Thời Ngự bị kích thích gì vậy? Sao lại đòi cô sinh con?
Phụ nữ muốn sinh con cho anh nhiều lắm, anh cần gì phải ép cô sinh.
Hơn nữa, họ đã sớm có một đứa con chung rồi.
Nhìn thẳng vào Ninh Thời Ngự, mặt Lâm Noãn bị anh nắm đau, cô yếu ớt nói lắp: "Thâm Thâm, Thâm Thâm, Thâm Thâm..."
Nếu Ninh Thời Ngự nhất định ép cô sinh con, cô có nên nói cho anh biết về thân thế của Thâm Thâm không?
Nhưng mà, cô lại không thể mở lời được.
Cô sợ sau khi nói ra bí mật này, Lâm Thâm Thâm sẽ không còn thuộc về cô nữa.
Ninh Thời Ngự nhíu chặt mày, áp sát cô hỏi: "Thâm Thâm sao vậy?"
Lâm Noãn rơi vào tình thế khó xử, nhưng cô không thể sa ngã vì Ninh Thời Ngự nữa.
Vì thế, hít sâu một hơi, cô nghiêm túc nói: "Thâm Thâm là con tôi sinh ra, nếu anh không ngại, anh có thể coi cậu bé là con của anh."
Mặt Ninh Thời Ngự lập tức tối sầm, lạnh lùng buông Lâm Noãn ra: "Lâm Noãn, em chịu sinh con cho một người đàn ông mới quen nửa năm, nhưng không muốn sinh một đứa con của chúng ta sao?"
Lâm Noãn thấy anh thay đổi sắc mặt, nhón chân định đứng dậy khỏi người anh, nhưng Ninh Thời Ngự lại đè eo cô: "Tại sao em không muốn?"