Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 348: Làm nũng với anh

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:25:06
Lượt xem: 21

Ngày hôm sau khi Lâm Noãn tỉnh lại, đã là 11 giờ sáng.

Cô mở to mắt, nhìn thấy Ninh Thời Ngự nằm bên gối, ngủ say như một con heo.

Lông mày Lâm Noãn nhíu chặt, đau đầu vô cùng, dạ dày cũng từng đợt đau rát.

Vốn đã bị loét dạ dày, hôm qua cô còn liều mạng uống rượu, quả thực là không muốn sống.

Tối hôm qua, hình như cô uống hơi nhiều, nhưng sao cô lại về đây? Sao lại ngủ trong phòng của Ninh Thời Ngự?

Hít sâu một hơi, Lâm Noãn cảm thấy đau nhức khắp người, đầu óc nhức nhối.

Tên khốn Ninh Thời Ngự này, thừa dịp cô say rượu, lại chiếm tiện nghi của cô.

Nâng đùi phải lên, Lâm Noãn đá mạnh vào người Ninh Thời Ngự qua lớp chăn, nhưng anh vẫn ngủ say sưa.

Hai tay chống trên giường, Lâm Noãn chậm rãi ngồi dậy, nghĩ tối hôm qua sau khi say, hình như đã gọi điện cho Ninh Thời Ngự.

Cầm điện thoại lên khỏi gối, Lâm Noãn kiểm tra lịch sử cuộc gọi.

Chết tiệt, quả nhiên đã gọi cho Ninh Thời Ngự.

Vỗ trán một cái, Lâm Noãn hận không thể tát mình hai cái, say khướt với ai không được, cần gì phải tìm anh.

Nghĩ kỹ lại, hình như đêm qua Diệp Khả cũng gọi điện tới, cô còn làm nũng với Ninh Thời Ngự, nửa đêm cũng làm phiền anh.

"Ninh Thời Ngự, chọn ai? Anh chọn ai?"

Nhớ tới việc mình vô lý tối qua, mặt Lâm Noãn lập tức đỏ bừng, lén nhìn Ninh Thời Ngự, hình như tối qua cô đã gây họa cho anh.

Lặng lẽ vén chăn lên, Lâm Noãn rón rén nhặt áo ngủ dưới đất.

Vẫn nên thừa dịp Ninh Thời Ngự chưa tỉnh mà rút lui, kẻo lát nữa anh tỉnh lại sẽ tìm cô tính sổ.

Đi chân trần, khi Lâm Noãn đang cẩn thận rút lui, giọng lười biếng của Ninh Thời Ngự vang lên từ phía sau: "Lâm Noãn, em có thể làm người một chút không, đừng mỗi lần ngủ xong là vội vàng chuồn đi."

Lâm Noãn ngẩn ra, tim đập chậm nửa nhịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-348-lam-nung-voi-anh.html.]

Cô đúng là xui xẻo, Ninh Thời Ngự lại tỉnh rồi.

Lâm Noãn từ từ xoay người, cười gượng: "Em có thể trốn đi đâu, em sợ làm phiền anh ngủ thôi."

"Lại đây." Ninh Thời Ngự nhìn thẳng vào cô.

Lâm Noãn đứng im tại chỗ.

tuanh1

"Lại đây." Giọng Ninh Thời Ngự cao hơn lúc nãy.

Lâm Noãn nuốt nước bọt, vẫn không nhúc nhích.

Cuối cùng, Ninh Thời Ngự nhanh chóng bật dậy khỏi giường, bế Lâm Noãn lên và ném cô lên giường.

Tim Lâm Noãn đập nhanh, nhìn thẳng vào anh: "Ninh Thời Ngự, anh còn muốn làm gì nữa?"

Tối qua đã làm khổ em rồi, còn chưa thỏa mãn sao?

Ninh Thời Ngự nắm cằm Lâm Noãn, lấy điện thoại dưới gối ra: "Cho em xem cái này."

"..." Lâm Noãn không nói nên lời, tên khốn Ninh Thời Ngự này, chắc không phải lại chụp những thứ không nên thấy chứ.

Tựa vào lòng anh, Lâm Noãn vùng vẫy hai cái, nhưng bị anh ôm chặt hơn.

Cô cúi xuống nhìn điện thoại trong tay anh, thấy mình ngả nghiêng trong lòng Ninh Thời Ngự, hai tay túm cổ áo ngủ của anh, cứ hỏi mãi: "Ninh Thời Ngự, anh chọn ai, chọn ai?"

"..." Lâm Noãn.

Lúc này, cô chỉ muốn tìm cục đậu hũ để đập đầu cho xong.

Sau đó, Diệp Khả gọi điện tới, cô còn giận dỗi với Ninh Thời Ngự, tủi thân nằm trên giường, bảo anh đi theo Diệp Khả, nói mình không cần anh như vậy.

Kết quả, Ninh Thời Ngự không cúp máy, nói cho cô biết, anh chọn cô.

Mặt Lâm Noãn nóng bừng lên.

Cô không ngờ rằng, khi mình say rượu phát điên, Ninh Thời Ngự không những không tức giận hay ghét bỏ, mà còn đối xử dịu dàng như vậy, việc gì cũng dỗ dành, nhường nhịn cô.

Thậm chí không để ý đến thể diện của Diệp Khả.

Loading...