Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 320: Không Nên Lắm Mồm

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:24:04
Lượt xem: 16

Sau khi Ninh Thời Ngự rời đi, không biết Lâm Noãn có khóc không?

Trái tim anh đau nhói.

Nếu biết Lâm Noãn sẽ khóc, có đánh c.h.ế.t anh cũng không đến bệnh viện, đánh c.h.ế.t cũng không để cô ấy ở nhà một mình.

Tối nay, chắc cô ấy rất thất vọng, rất buồn!

Đang cầm điện thoại và chìa khóa xe định ra ngoài tìm thì Tần Hoài gọi đến.

tuanh1

Đầu dây bên kia, anh ta nói: "Anh Ba, những nơi cần tìm đều đã tìm rồi, chị dâu ba không đến chỗ Cao Tiểu Mỹ và Mộ Bạch, em đang điều tra camera giao thông, có lẽ chị dâu ba đang đi lang thang trên phố."

"Ừm." Ninh Thời Ngự trầm giọng đáp.

Cúp máy xong, anh lái xe đi tìm Lâm Noãn.

Nhưng thành phố A rộng lớn thế này, lại muộn thế này rồi, Lâm Noãn sẽ đi đâu?

Trường học, liệu cô ấy có đến trường không?

Nghĩ vậy, Ninh Thời Ngự liền cử người đến các trường Lâm Noãn từng học để tìm, ngay cả trường cấp hai cô ấy học cũng không bỏ sót.

Bản thân anh thì đi khu vui chơi, tháp cao và bờ sông của thành phố A, chỗ nào nghĩ được anh đều đã đến.

Nhưng vẫn không thấy bóng dáng Lâm Noãn đâu.

Trên đường ven sông, Ninh Thời Ngự vô lực nắm chặt vô lăng, lẩm bẩm: "Noãn Noãn, em rốt cuộc đi đâu rồi?"

Nhớ lần trước cô ấy đi mất 3 năm, tim anh thắt lại, lo cô ấy lần này sẽ không quay về nữa.

——

Văn phòng của Cố Nam Khai.

Có lẽ do Tần Hoài tìm người ầm ĩ quá, bên Cố Nam Khai cũng bị kinh động.

Trước bàn làm việc, Tiểu Đỗ cẩn thận báo cáo: "Thư ký trưởng Cố, thiếu gia nhà họ Ninh lật tung thành phố A lên, hình như đang tìm Lâm tiểu thư."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-320-khong-nen-lam-mom.html.]

"Noãn Noãn?" Cố Nam Khai đặt tài liệu và bút xuống, chau mày.

"Vâng, nghe đội cảnh sát giao thông và các bộ phận khác báo cáo, đang tìm một phụ nữ tên Lâm Noãn, chắc là Lâm tiểu thư." Tiểu Đỗ báo cáo.

"Tình hình hiện giờ thế nào?" Cố Nam Khai hỏi.

"Tìm đâu cũng không thấy, khách sạn cũng đã tra, Lâm tiểu thư không có ở đó."

Nghe xong, Cố Nam Khai tắt máy tính, thu dọn tài liệu, đứng dậy rời văn phòng.

Tiểu Đỗ vội vàng đi theo: "Thư ký trưởng Cố, ngài về nghỉ ạ? Để tôi đưa ngài về!"

Cố Nam Khai nhíu mày: "Đúng là cần anh lái xe, nhưng không phải đưa tôi về."

Tiểu Đỗ bước nhanh theo: "Thư ký trưởng Cố, ngài không về nghỉ vậy ngài đi đâu ạ?"

Cố Nam Khai khó chịu nói: "Noãn Noãn mất tích, làm sao tôi ngủ được?"

"..." Tiểu Đỗ câm nín.

Anh ta đã đoán được, Cố Nam Khai nghe tin Lâm Noãn mất tích sẽ không bình tĩnh nổi, đáng lẽ không nên lắm mồm, không nên nói nhiều với Cố Nam Khai như vậy.

Sáng mai ông ấy còn có cuộc họp.

Mới ở viện một thời gian, sức khỏe đã không chịu nổi.

Nhưng Tiểu Đỗ không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nghe lệnh Cố Nam Khai, tham gia đội tìm kiếm Lâm Noãn.

Trong xe Cố Nam Khai, sau khi Tiểu Đỗ báo cáo xong, Cố Nam Khai chỉ đường cho anh ta lái đi.

"Thư ký trưởng Cố, đây là đường đi thành phố lân cận, Lâm tiểu thư sẽ đến đây sao?"

"Cô ấy chắc đi về hướng này."

Đã không tìm bạn thân nhất, cũng không về nhà họ Ninh và căn hộ của mình, vậy chắc chắn là con đường này không sai.

"Vâng." Tiểu Đỗ đáp, quay đầu xe, đánh lái sang phải, đi về hướng Cố Nam Khai chỉ.

Loading...