Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 319: Nước mắt của cô ấy
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:24:03
Lượt xem: 15
Trên giường bệnh, Diệp Khả vô lực nhìn Ninh Thời Ngự, nghe nói anh muốn rời đi, vành mắt cô đỏ lên, hai hàng nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.
Cô cố hết sức nâng người lên, nhìn Ninh Thời Ngự, khẩn cầu: "Thời Ngự, anh đêm nay có thể đừng đi được không? Có thể ở lại bên tôi một chút không? Tôi sợ sáng mai tôi không tỉnh lại, sợ tôi sẽ không còn được gặp lại anh."
tuanh1
Nếu không phải giờ phút này bệnh quá nặng, Diệp Khả cũng không mở miệng cầu xin Ninh Thời Ngự ở lại được.
Biết rất rõ trong nhà anh còn có Lâm Noãn đang đợi.
Nhưng cô vẫn muốn để cho Ninh Thời Ngự đêm nay có thể ở bên cô, cho dù chỉ là một buổi tối ngắn ngủi cũng được.
Đêm nay, cô muốn nhìn anh mãi như vậy, muốn ích kỷ một lần, chiếm lấy anh một lần.
Ninh Thời Ngự rũ mắt xuống, giọng nói nhạt nhẽo: "Diệp Khả, nơi này có bác sĩ và y tá, nếu có chuyện gì, Trác Phàm sẽ tới, cô không cần quá lo lắng."
"Thời Ngự, cầu xin anh, được không?" Nước mắt Diệp Khả rơi như mưa, không muốn anh rời đi.
Ninh Thời Ngự hít sâu một hơi, nhớ tới ánh mắt Lâm Noãn giữ anh lại.
Mặc dù cô ấy không khóc, nhưng khi Ninh Thời Ngự hồi tưởng lại, lòng anh đau nhói.
Anh đang nghĩ, sau khi mình xoay người rời đi, Lâm Noãn có khóc không?
Không biết từ khi nào, Lâm Noãn đã trở nên cực kỳ mạnh mẽ trước mặt anh, không khóc không ồn ào, không làm phiền, cái gì cũng không nói với anh.
"Cô nghỉ ngơi cho tốt." Ninh Thời Ngự ném lại câu này, xoay người rời đi.
"Thời Ngự." Nước mắt của Diệp Khả rơi như mưa: "Một buổi tối, một buổi tối cũng không được sao?"
Vì anh, cô có thể từ bỏ tất cả, tôn nghiêm, kiêu hãnh, danh dự, thậm chí cả mạng sống...
Thế nhưng, tại sao cô không thể đi vào trái tim anh, tại sao không được anh coi trọng?
Thời gian cô và Ninh Thời Ngự quen biết, không ngắn hơn thời gian Lâm Noãn quen biết anh!
Tại sao, anh không thể chia một chút sự quan tâm dành cho Lâm Noãn cho cô? Chỉ cần một chút xíu thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-319-nuoc-mat-cua-co-ay.html.]
Diệp Khả giữ lại, Ninh Thời Ngự nghe thấy, nhưng anh vẫn làm ngơ.
Trong lòng anh, ngoài Lâm Noãn ra, không thể chứa thêm người nào khác. Cho dù nợ nhiều hơn nữa, anh cũng không thể lấy tình cảm của mình để bù đắp.
Trên đường về, Ninh Thời Ngự phóng như bay, sợ để Lâm Noãn đợi quá lâu, sợ làm cho lòng cô ấy lạnh lẽo.
Quãng đường 30 phút, anh chỉ lái có 16 phút đã về tới công quán Nam Sơn.
Đỗ xe xong, Ninh Thời Ngự chạy nhỏ vào nhà.
Đến cửa nhà, anh ấn vân tay, dễ dàng mở cửa ra, trong lòng không khỏi lo lắng.
Lúc nãy khi ra cửa, chỉ nghĩ đến việc đi nhanh về nhanh, quên khóa chống trộm.
Nghĩ đến đây, Ninh Thời Ngự cũng không thay giày, liền đi về phía phòng ngủ: "Noãn Noãn, anh về rồi."
Trong phòng, không ai đáp lại.
Ninh Thời Ngự tăng nhanh bước chân, chỉ thấy trên giường lộn xộn, chăn rơi một nửa xuống đất, Lâm Noãn đã biến mất tăm.
Chết tiệt, cô ấy quả nhiên đã bỏ đi.
Sau đó, Ninh Thời Ngự lật tung cả nhà lên, cũng không tìm thấy Lâm Noãn đâu.
Trong phòng khách, tay trái anh chống nạnh, nhìn đống đồ ăn vặt trên bàn, gọi điện cho Mục Nam Kiêu và Tần Hoài, bảo họ chia nhau đi tìm Lâm Noãn.
Không phải anh đã nói với cô ấy rồi sao? Anh sẽ sớm trở về, đã bảo cô ấy đừng làm ầm ĩ mà?
Tại sao Lâm Noãn còn muốn làm trái ý anh? Rốt cuộc anh có lỗi gì với cô ấy?
Nổi giận đùng đùng đi vào phòng ngủ, Ninh Thời Ngự lại tìm một lượt trong phòng, ngay cả dưới gầm giường cũng nhìn.
Nhưng vẫn không thấy bóng dáng Lâm Noãn đâu.
Anh cầm một cái gối trên giường, tức giận định ném đi, lại phát hiện gối lạnh buốt, lòng bàn tay anh cũng ướt át.
Ninh Thời Ngự xoa xoa gối, nước mắt, đây là nước mắt.