Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 298: Gặp Bọn Họ

Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:21:46
Lượt xem: 14

Khương Hòa giơ tay phải lên, run rẩy chỉ vào cửa: "Hứa Thanh, em không muốn cãi nhau với anh, phiền anh ra ngoài."

Hứa Thanh đứng im không nhúc nhích một lát, nhìn sự kiên trì và quyết tâm của cô, lại nhìn đứa bé đang nằm trên giường, xoay người, không quay đầu lại mà rời đi.

Cộp, cửa phòng đóng lại không nhẹ không nặng.

Khương Hòa uể oải ngồi liệt trên giường, hai tay che mắt, cô cảm thấy lòng bàn tay ướt át.

Rõ ràng là không thích cô, sao còn muốn trêu chọc cô? Sao không chịu buông tha cô?

tuanh1

——

Buổi sáng, sau khi Hứa Thanh tỉnh dậy, Khương Hòa và Lục Cẩn Vân không có ở nhà.

Bà Trương múc canh cho anh, báo cáo: "Cậu chủ, phu nhân và thiếu phu nhân đi bệnh viện thăm bệnh, cậu chủ nhỏ ở sân sau với ông bà."

"Ừ." Hứa Thanh bình thản đáp lời, đến khi anh ăn sáng xong đi bệnh viện, Khương Hòa và Lục Cẩn Vân đã đi rồi.

Trong phòng bệnh.

Diệp Khả nằm trên giường, dịu dàng trách: "Hứa Thanh, anh đừng cho người đưa nhiều thuốc bổ như vậy nữa, phòng bệnh còn không chứa nổi, nói đi cũng phải nói lại, người nên bồi bổ phải là anh mới đúng, anh gãy xương rồi, em không gãy xương."

Hứa Thanh đứng bên giường, mặt không biểu cảm: "Cũng không có gì."

"Hứa Thanh, đừng đứng mãi thế chứ, em ngửa cổ nhìn anh, mỏi quá." Diệp Khả kéo cổ tay anh, lại vui vẻ nói: "Khương Hòa và dì vừa tới, mang nhiều thứ lắm, dì còn tự tay nấu canh xương cho em."

Hứa Thanh đứng dậy, từ giường bệnh chuyển sang cái ghế bên cạnh: "Diệp Khả, chuyện hôm qua, tôi thay mẹ tôi xin lỗi cô, bà ấy không cố ý."

"Hứa Thanh, anh không cần khách sáo thế, đổi lại em là dì, em cũng mong con trai con dâu của mình sống tốt, em cũng sẽ làm vậy." Diệp Khả như không có chuyện gì, dường như không để chuyện hôm qua trong lòng.

"Còn vụ tai nạn xe, dù hôm qua người đó không phải dì, em cũng sẽ đẩy ra, anh không cần xin lỗi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-298-gap-bon-ho.html.]

"Ừm."

Hứa Thanh cười nhạt gật đầu, cũng không thấy nhẹ nhõm hơn.

Món nợ ân tình giữa anh và Diệp Khả lại thêm một khoản.

Những ngày sau đó, Khương Hòa đều đến bệnh viện đưa canh cho Diệp Khả, chỉ là mỗi lần đều tránh mặt Hứa Thanh.

Ở nhà, cô cũng cố ý tránh anh, ở bên sân sau với em gái.

Sáng nay, Khương Hòa biết từ Trác Phàm là Hứa Thanh tạm thời đi họp ở chợ, cô về nhà lấy canh cá Lục Cẩn Vân nấu, liền mang đến bệnh viện cho Diệp Khả.

Trước cửa phòng bệnh, Khương Hòa chưa vào, đã nghe thấy giọng Diệp Khả: "Hứa Thanh, cầm giúp em cái bát, tay em đau quá."

Khương Hòa dừng bước, đứng im tại chỗ, nhìn trộm qua khe cửa và cửa kính.

Trước giường bệnh, Hứa Thanh đỡ lấy cái bát từ tay Diệp Khả.

Diệp Khả tay phải đỡ cánh tay trái, nhăn mặt: "Hôm nay không biết sao đau thế này, cháo sáng còn chưa ăn hết, sắp đói c.h.ế.t rồi."

Hứa Thanh khuấy canh trong bát, nghe cô nói sắp đói chết, múc một thìa đưa đến miệng cô.

Khương Hòa đứng ngoài cửa, cười chua chát.

Chuyện này đã không phải lần đầu.

Lần trước, cũng tại bệnh viện, cũng tại cửa phòng bệnh này, cô đã nghe thấy Hứa Thanh hứa với Diệp Khả sẽ chăm sóc cô ấy cả đời.

Khương Hòa à, em ngốc thật, thấy cảnh này rồi mà còn ngủ với Hứa Thanh mấy lần, anh ta không khinh em thì khinh ai?

"Cô Khương, lại đến đưa canh à?" Y tá nhiệt tình chào hỏi.

Loading...