Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 292: Nói lời cảm tạ với tôi
Cập nhật lúc: 2024-12-10 22:21:37
Lượt xem: 20
Cao Tiểu Mỹ nghe lời thỉnh cầu của Trác Phàm, vành mắt lập tức đỏ lên.
Hai ngày nay, cô ăn không ngon, ngủ không ngon, ngay cả nằm mơ cũng đều xin lỗi anh.
Vừa rồi mở cửa, cô tưởng Trác Phàm tới là để tha thứ cho mình, tưởng rằng họ còn có thể có tương lai.
Không ngờ, anh vẫn còn chán ghét cô, trách cứ cô.
Hai tay Cao Tiểu Mỹ nhẹ nhàng nắm chặt, run rẩy xin lỗi: "Trác Phàm, xin lỗi."
"Xin lỗi thì không cần, tôi không dám nhận." Trác Phàm vẫn giữ vẻ mặt khó chịu: "Nếu Cao tiểu thư không có chuyện gì khác, tôi về trước."
Một tiếng Cao tiểu thư, anh đã vạch rõ ranh giới giữa mình và Cao Tiểu Mỹ.
Cao Tiểu Mỹ đau xót, giơ tay kéo cánh tay anh: "Anh đừng đi vội, tôi còn có chút việc."
Trác Phàm nhướng mày, tránh cô ra, nhưng không quay người rời đi, ra hiệu cô cứ nói chuyện ngay tại cửa.
Cao Tiểu Mỹ nhìn thái độ xa lạ của Trác Phàm, khổ sở vô cùng, cố nén nước mắt: "Vậy phiền anh chờ tôi một chút."
Trác Phàm không lên tiếng.
Không bao lâu sau, Cao Tiểu Mỹ xách một túi giấy quà từ trong phòng ngủ ra.
Trác Phàm liếc nhìn, tưởng cô muốn đưa quà chia tay, ai ngờ Cao Tiểu Mỹ lấy từ bên trong ra một thẻ ngân hàng đưa cho anh: "Đây là thẻ lương của anh, tiền bên trong tôi một xu cũng chưa tiêu, anh không tin có thể đi ngân hàng kiểm tra sổ sách."
"Tôi mời bọn họ ăn lẩu đều là tiền tôi tự bỏ ra."
"Còn có những giấy chứng nhận nhà này, cũng trả lại cho anh, anh xem khi nào có thời gian, chúng ta đi làm thủ tục sang tên, xóa tên tôi đi."
Trác Phàm đã đưa những thứ này cho Cao Tiểu Mỹ, mặc dù cô trân trọng nhưng không dám động vào, ngay cả tiền lương của anh, cô cũng không dám tiêu một xu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-292-noi-loi-cam-ta-voi-toi.html.]
Như Lâm Noãn đã nói, cô chỉ có cái miệng lợi hại, chứ thực sự làm chuyện thất đức thì cô không làm được.
Cô nhận thẻ lương của Trác Phàm, đồng ý để tên mình vào giấy tờ nhà của anh, là vì cô nghĩ mình chắc chắn sẽ lấy Trác Phàm, sớm muộn gì cũng thành người một nhà với anh.
Không ngờ đêm dài lắm mộng!
Trác Phàm nhìn thẻ lương Cao Tiểu Mỹ đưa tới, không đưa tay nhận.
Cao Tiểu Mỹ tiến lên hai bước, nhét thẻ lương vào túi anh, rồi treo túi lên cánh tay anh, gượng cười nói: "Trác Phàm, nếu anh không lấy những thứ này về, đừng trách tôi sẽ luôn làm phiền anh, để Noãn Noãn nhờ Ninh Thời Ngự gây áp lực với anh."
"Chuyện sang tên nhà, tôi sẽ nhanh chóng xử lý." Nghe Cao Tiểu Mỹ đe dọa, Trác Phàm mới chịu nhượng bộ.
Cao Tiểu Mỹ cười gượng, cũng không còn gì để nói.
Sau khi nhìn Trác Phàm vào thang máy, Cao Tiểu Mỹ mím môi, ngồi xổm xuống đất khóc nức nở.
Đây không phải kết quả cô muốn, cô chưa từng nghĩ tới việc chia tay với Trác Phàm, sao mọi chuyện lại thành ra thế này?
tuanh1
Trong thang máy, Trác Phàm nghe tiếng khóc của Cao Tiểu Mỹ, anh nghẹn ngào nuốt nước bọt, nghĩ rằng Cao Tiểu Mỹ khóc chắc là đau lòng vì phải trả lại tiền và nhà cho anh.
Ngày anh nói chia tay, cô còn chẳng khóc.
——
Nhà cũ họ Ninh.
Lâm Noãn đang chơi với Lâm Thâm Thâm trong vườn hoa thì xe của Ninh Thời Ngự bỗng dừng trước cổng.
Lâm Noãn quay người, thấy Ninh Thời Ngự về, cô vội vàng chạy tới, niềm nở giúp anh mở cửa xe: "Ninh Thời Ngự, Trác Phàm đã đi gặp Tiểu Mỹ chưa?"
Ninh Thời Ngự xuống xe, nắm cằm Lâm Noãn: "Sao thế, chạy tới cảm ơn tôi à?"
Nhìn quanh một lượt, anh lại cười nhạt trêu chọc: "Có vẻ nơi này không thích hợp để em nói lời cảm ơn."