Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 138: Rất công bằng

Cập nhật lúc: 2024-12-10 21:56:45
Lượt xem: 23

Lâm Noãn khẽ cau mày, cô chưa từng gặp người đàn ông này.

Nhìn cách ăn mặc và phong thái của anh ta, vào giờ này vẫn có thể vào Ninh thị, xem ra có chút địa vị.

Vừa rồi gọi cô là Lâm tổng, chắc là người quen biết cô.

Lâm Noãn bình tĩnh đánh giá anh ta một lượt, khóe miệng nở một nụ cười trấn định.

"Tiểu Trương tổng."

Cuộc họp cổ đông vừa kết thúc, cô đã bị người đàn ông trẻ vây bắt, ngoài Trương Mục Dã bị cô xử lý trong cuộc họp, không ai khác làm chuyện này.

Người đàn ông bật cười, tiến lên vài bước đến trước mặt Lâm Noãn, nhìn cô từ trên cao xuống: "Lâm tổng, quả nhiên có con mắt tinh đời."

Lâm Noãn bình thản: "Tiểu Trương tổng đến bàn công việc sao? Thật ngại quá, hôm nay tôi đã tan làm rồi, nếu anh có việc, ngày mai đến văn phòng tôi nhé."

Trương Mục Dã duỗi tay đập mạnh lên cửa xe Jeep của Lâm Noãn, không cho cô lên xe.

"Lâm tổng, nghe bố tôi nói chị rất có năng lực, khu đất mới đó ngay cả chủ tịch cũ cũng bị chị đè bẹp." Người anh ta nghiêng về phía trước, gần như áp sát mặt cô: "Nên tôi rất muốn học hỏi năng lực kinh doanh của Lâm tổng, xin chị chỉ giáo cho tôi một chút."

Lâm Noãn liếc nhìn anh ta, thấy trên cổ có vết roi quất, chắc là bị bố đánh.

Nuốt nước bọt, Lâm Noãn ung dung nói: "Hiếm khi Tiểu Trương có lòng cầu tiến như vậy, vậy ngày mai..."

"Lâm tổng, mời chị lên xe." Lâm Noãn chưa nói hết câu, Trương Mục Dã đã cắt ngang, mở cửa xe Range Rover bên cạnh, mời Lâm Noãn lên.

Lâm Noãn muốn kéo dài thời gian, có vẻ còn non lắm!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-138-rat-cong-bang.html.]

Nếu không phải cô xinh đẹp, anh ta đã sớm lấy túi nhựa trùm đầu cô, đánh cô một trận rồi.

Thời buổi này, phụ nữ vừa có nhan sắc, vóc dáng, lại có đầu óc không nhiều, phải tận dụng cho tốt.

Lâm Noãn cứng người, không có ý định lên xe.

Trương Mục Dã nắm tay cô, không nói hai lời, nhét thẳng vào ghế phụ, rồi vòng qua đầu xe, lên xe chở cô đi.

"Trương Mục Dã, bây giờ đã muộn rồi, tôi lại làm việc cả ngày, e là không còn sức để thảo luận công việc với anh nữa." Lâm Noãn nói với vẻ mặt không cảm xúc.

Người đàn ông không để ý tới cô, cầm điện thoại gọi, trò chuyện rất vui vẻ với mấy người ở xe phía sau.

tuanh1

Xe dừng lại ở khu Hằng Tín, Trương Mục Dã kéo Lâm Noãn, lại ném cô vào thang máy, dẫn đến một căn hộ, mấy đàn em của anh ta cũng đến.

Căn hộ được trang trí theo phong cách đơn giản đen trắng, chắc là chỗ ở của anh ta.

Lâm Noãn đứng yên tại cửa, hoàn toàn không dám vào nhà.

"Trương Mục Dã, tôi có thể nắm được 21% cổ phần của Ninh thị, tôi không phải người anh có thể đắc tội đâu."

Trương Mục Dã lấy chai nước khoáng từ tủ lạnh, ném cho Lâm Noãn: "Lâm tổng, tôi chỉ muốn thảo luận công việc với chị thôi, chị sợ gì chứ?"

Nói xong, anh ta lại ra lệnh: "Chu Chu, chuẩn bị máy tính và tài liệu cho tốt."

Sau đó, anh ta nhìn Lâm Noãn, cười nhạt: "Lâm tổng, chị vì tạo uy tín mà khiến tôi thành kẻ thất nghiệp, chị phải chịu trách nhiệm chứ. Nên tôi quyết định, trước khi tìm được việc mới hoặc thành lập công ty riêng, tôi sẽ học hỏi Lâm tổng."

"Chị đi làm ban ngày, tôi không quấy rầy, tôi chỉ đợi trước cổng Ninh thị. Đến khi chị tan làm, chúng ta sẽ học tập ở đây, rất công bằng phải không?"

Trương Mục Dã vừa dứt lời, gã béo vội vàng chạy đến báo cáo: "Anh Dã, đã chuẩn bị xong máy tính và tài liệu rồi ạ."

Loading...