Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ly Hôn Vợ Cũ . Lục Tổng Ninh Phu Nhân Có Thai Rồi - Chương 105: Cô Ấy Suy Nghĩ Nhiều

Cập nhật lúc: 2024-11-21 18:53:34
Lượt xem: 46

Rõ ràng thuốc ba năm trước không phải cô ấy bỏ, tại sao cô ấy không giải thích?

"Thuốc không phải em bỏ, vì sao không giải thích?" Ninh Thời Ngự hỏi thẳng vào vấn đề.

"Thuốc gì?" Trong lúc nhất thời, Lâm Noãn không hiểu, anh đang ám chỉ cái gì.

Mãi đến khi phát hiện anh đang nhìn Lâm Thâm Thâm đang ngủ, Lâm Noãn mới bừng tỉnh.

Lâm Noãn cắn môi, bình tĩnh buộc nút áo: "Nếu em giải thích, anh sẽ không cho em thuốc sao?"

Lâm Noãn cảm thấy rất châm chọc, đã qua ba năm rồi, còn có gì để nói.

Lập tức, cô tự hỏi tự đáp: "Ninh Thời Ngự, anh sẽ không, anh sẽ chỉ cảm thấy em đang giảo biện, đang trốn tránh trách nhiệm."

"Hơn nữa, mẹ hạ dược với em có gì khác nhau? Hai chúng em vốn là cùng một bọn, đều đang tính kế anh, hơn nữa người chịu tiếng xấu là em, anh có gì mà tức giận."

Ninh Thời Ngự không quan tâm cô hỏi, nhìn chằm chằm đứa bé, gọn gàng dứt khoát hỏi: "Lâm Thâm có phải con trai của anh hay không?"

Lâm Noãn cười lạnh trong lòng, quả nhiên, điểm chú ý của anh chỉ có Lâm Thâm Thâm.

Anh căn bản không quan tâm, sau khi rời khỏi thành phố A, cô sống cuộc sống như thế nào.

Càng không thèm để ý, cô vì sinh ra Lâm Thâm Thâm, đã chịu bao nhiêu đau khổ.

Có lẽ, sáng sớm ngày mai anh sẽ còn cảm thấy bị cô tính kế, cảm thấy cô mang Lâm Thâm Thâm trở về, là đến tranh gia sản với anh.

Lâm Noãn chán ghét, chán ghét lục đục với Ninh Thời Ngự.

Cô cho tới bây giờ cũng không có tâm sâu như anh nghĩ.

Im lặng hai giây, Lâm Noãn xoay người đi đến tủ bên cạnh, tìm một cây kéo.

Sau đó, đến gần Lâm Thâm, không chút do dự, cắt một túm tóc, lấy giấy gói thành cục, đưa cho anh: "Ninh Thời Ngự, anh nếu không tin lời em nói, tự anh đi kiểm tra DNA."

tuanh1

Bệnh đa nghi của Ninh Thời Ngự rất nặng, nếu giải thích, anh sẽ cảm thấy cô giấu đầu hở đuôi, cho nên Lâm Noãn không giải thích.

Ninh Thời Ngự thấy cô kiêu ngạo, ném cục giấy kia ra, liền kéo cô trở về.

Lâm Noãn lảo đảo một cái, ngã vào trong ngực: "Ninh Thời Ngự, anh muốn làm gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/ly-hon-vo-cu-luc-tong-ninh-phu-nhan-co-thai-roi/chuong-105-co-ay-suy-nghi-nhieu.html.]

Ninh Thời Ngự không nói hai lời, bổ nhào cô lên ghế sofa.

Cho dù đã chấp nhận sự tồn tại của Lâm Thâm Thâm từ lâu, nhưng Lâm Noãn hùng hồn bảo đi kiểm tra ADN, Ninh Thời Ngự vẫn không chấp nhận được.

Chứng nhận ly hôn còn chưa có, cô thật sự không biết mình đã làm chuyện gì? Sai ở đâu sao?

"Ninh Thời Ngự, anh đồ khốn kiếp, buông em ra." Lâm Noãn khàn cả giọng mắng.

Giờ này khắc này, tâm trạng Lâm Noãn cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Vừa rồi Ninh Thời Ngự chỉ hỏi Lâm Thâm Thâm, không chào hỏi cô nửa câu, Lâm Noãn không khỏi chua xót.

Tiệc từ thiện, anh đã mua dây chuyền của mẹ cô với giá cao, còn có khuyên tai mấy ngày trước anh đeo lên cho cô, anh vẫn chưa tháo xuống.

Trong lòng Lâm Noãn còn có chút suy nghĩ nhiều, đoán anh có thích cô hay không, có cảm giác với cô.

Nhưng chút ảo tưởng này, vừa rồi đều bị anh đánh vỡ.

Lúc này, Lục Cẩn Vân đột nhiên gõ cửa: "Thời Ngự, Noãn Noãn."

Ninh Thời Ngự vừa rồi đi rồi, bà nghĩ nghĩ, vẫn không yên tâm, sợ anh sẽ cãi nhau với Lâm Noãn, cho nên liền tới.

Lâm Noãn nhân cơ hội đẩy Ninh Thời Ngự ra, nhanh chóng đứng dậy mở cửa ra: "Mẹ."

Quần áo của cô không chỉnh tề và chật vật, Lục Cẩn Vân tức giận đỏ mặt tía tai, nhìn Ninh Thời Ngự, nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo: "Ninh Thời Ngự, con ngoan ngoãn làm người cho mẹ."

Sau đó, bà lại kéo Lâm Noãn: "Noãn Noãn, con không sao chứ."

"Con không sao." Lâm Noãn miễn cưỡng cười cười.

Ai!

Lục Cẩn Vân thở dài: "Noãn Noãn, nếu Thâm Thâm đúng là con của Thời Ngự, con nói thật với chúng ta đi, không ai cướp với con đâu, nó mãi mãi là con của con."

Lâm Noãn cúi đầu, áy náy xin lỗi: "Mẹ, con xin lỗi."

Một tiếng xin lỗi, Lục Cẩn Vân bùi ngùi mãi thôi, chỉ có thể tiếc nuối nhà họ Ninh và Lâm Noãn không có duyên phận.

Lúc này, Ninh Thời Ngự đã thay quần áo xong, vòng qua Lục Cẩn Vân và Lâm Noãn, cũng không quay đầu lại mà đi thẳng.

Loading...