Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-04-19 14:16:25
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Môi Hạ Hồng run rẩy, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy trong lòng đầu tràn đầy xong rồi xong rồi xong rồi xong rồi!!!!!!
Hạ Hồng hận không thể tát cho mình một cái, sao mình lại lắm mồm thế, sao lại cứ thích nói chứ, lại còn nói móc nữa, thôi xong. Ngày mai anh ta chắc chắn bị đuổi việc vì bước chân trái vào công ty rồi.
Hạ Hồng thất thần rũ đầu, dòng người chậm rãi tiến lên đến lượt anh ta thì nguyên liệu nấu ăn của Giản Vân Lam đã sắp hết.
"Thực khách, anh không sao chứ?" Thấy Hạ Hồng sắc mặt trắng bệch, ấn đường biến thành màu đen, Giản Vân Lam quan tâm hỏi: "Trong người không khỏe à?"
"Tôi không sao." Hạ Hồng cười thảm mất việc rồi, còn có thể thế nào nữa? Vậy thì bát cơm chiên này, anh ta nhất định phải ăn cho đáng!
"Ông chủ Giản, cho tôi một phần cơm chiên lạp xưởng."
"Được."
Giản Vân Lam đổ dầu, bắt đầu cho hành tây, nấm hương và lạp xưởng vào... rất nhanh, một phần cơm chiên lạp xưởng được đưa đến tay Hạ Hồng. Dưới ánh mặt trời, hạt cơm rõ ràng, hiện lên màu vàng óng ánh khiến người ta thèm thuồng. Lạp xưởng đỏ au nạc mỡ xen kẽ, bóng dầu lan tỏa, hương thơm đậm đà ngọt ngào xộc vào mũi, mang theo hương đồ khô thuần hậu đặc trưng của lạp xưởng Quảng Đông, nóng hôi hổi, hơi bỏng tay.
Không biết là may mắn hay bất hạnh, sau khi Hạ Hồng nhận cơm chiên, Giản Vân Lam kiểm kê số lượng đơn đặt hàng, tiếc nuối tuyên bố: "Hôm nay một trăm phần cơm chiên đã bán hết, cảm ơn mọi người đã ủng hộ!"
Cố Hành Chu đứng ngay sau Hạ Hồng: "..."
"Tôi trả tiền." Cố Hành Chu vung tay lên, ánh mắt lạnh lùng mà quả quyết, "Một ngàn tệ."
Xung quanh vang lên tiếng la ó:
"Đừng có cạnh tranh ác ý!" "Ông chủ Giản, anh đừng nghe hắn, một ngàn tệ quá lố rồi!" "Ông chủ Giản đã nói không bán là không bán, đừng có hấp hối giãy giụa nữa!"
Quả nhiên, Giản Vân Lam nói: "Xin lỗi, hết hàng rồi."
Khách quen đến xếp hàng ở đây đều biết, một khi Giản Vân Lam đã nói hết hàng, thì chính là thật sự hết hàng dù ông trời xuống cũng không thể khiến cậu bán thêm một phần không phải cậu không muốn, là [Hệ thống Trù Thần] không cho phép!
Cố Hành Chu nghiến răng đột nhiên, hắn nhìn về phía Hạ Hồng vừa mới có được phần cơm chiên cuối cùng, nheo mắt lại. Hạ Hồng đang nuốt nước miếng, hắn mang vẻ mặt mong chờ nhìn anh ta cầm thìa định xúc.
Hạ Hồng: "???"
Edit: Hoa Thuỷ Tinh
Cố Hành Chu nảy ra một ý tưởng.
Anh nhìn Hạ Hồng, cong môi cười đầy tà mị: "Cậu không muốn vì bước chân trái vào công ty mà mất việc đấy chứ?"
Hạ Hồng câm nín không, hắn không thể đối xử với tôi như vậy! Ánh mắt Hạ Hồng lộ rõ vẻ tuyệt vọng. Mình liều mạng với đám nhà giàu này sĩ khả sát bất khả nhục!!!
Sau khi trong lòng chửi rủa Cố Hành Chu cùng tổ tông nhà hắn 1800 lần xong, trải qua một hồi giằng xé kịch liệt, Hạ Hồng run rẩy, mặt xám như tro tàn đưa hộp cơm chiên đến tay Cố Hành Chu:
"Cố tổng, phần cơm chiên này tôi xin bỏ, ngài ăn đi, ha ha."
Đây chính là sự bất đắc dĩ của người trưởng thành nếu anh ta trẻ hơn năm tuổi, có lẽ đã nổi giận đùng đùng ôm cơm chiên bỏ đi rồi nhưng bây giờ thì khác, trên vai anh ta gánh khoản vay mua nhà, trên có hai cụ già, dưới có mèo con ba tuổi, công việc này, anh ta không thể bỏ được!
Hạ Hồng ôm mặt khóc thút thít rời đi đây chính là chiêu bọ ngựa bắt ve. Cố Hành Chu nâng niu hộp cơm chiên còn nóng hổi sự tự hào, tự chủ của hắn... lúc này có thể tạm thời đóng lại một chút.
Cố Hành Chu khẽ nuốt nước bọt, cầm lấy thìa, ánh mắt tràn đầy mong chờ. Đột nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nói quen thuộc mà uy nghiêm: "Sáng sớm ra, con không ở công ty họp hành, ở đây làm gì?"
Cố Thiên Thừa cau mày nhìn Cố Hành Chu nhìn Giản Vân Lam đang dọn hàng trên chiếc xe ba gác, rồi lại nhìn Cố Hành Chu đang ôm hộp cơm chiên, Cố Thiên Thừa hiểu ra mọi chuyện.
Thằng nhóc ranh này dám lén lút ăn vụng sau lưng cha à! Cố Thiên Thừa nhìn Cố Hành Chu nheo mắt lại, trong đầu cũng nảy ra một ý tưởng. Cố Thiên Thừa cong môi, cười đầy tà mị: "Con trai, con không muốn vì bước chân trái vào công ty mà mất chức tổng tài đấy chứ?"
Cố Hành Chu câm nín không thể tin nhìn cha hắn với anh mắt lên án! Ánh mắt Cố Hành Chu lộ rõ vẻ tuyệt vọng.
Hai phút sau.
Cố Hành Chu ôm mặt khóc lóc rời đi, bóng dáng cường thế, bá đạo của hắn, giờ phút này có vẻ cô đơn và bất lực những cảm xúc bị đè nén bấy lâu nay không có chỗ phát tiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-53.html.]
Cố Thiên Thừa khẽ mỉm cười đây chính là chim sẽ rình sau lưng. Cố Thiên Thừa nâng niu hộp cơm chiên còn nóng hổi. Ông ta múc một muỗng cơm chiên, đưa vào miệng, cơm mềm dẻo, nhai rất ngon, nước sốt đậm đà, ấm áp lại hơi ngọt và mặn, thêm lạp xưởng giòn tan, mọng nước, cùng với nấm hương mềm mại, trơn tru... Ừm, ngon!
Cố Thiên Thừa giơ ngón tay cái lên. Cố Thiên Thừa vui vẻ, nhưng có người lại không vui vẻ như vậy. Ví dụ như paparazzi Tiểu Hầu, phòng phát sóng trực tiếp đã ồn ào hết cả lên, mọi người đều kêu gào anh ta lãng phí thời gian của họ:
[Dưa đâu??? Dưa đâu??? Bằng chứng đâu?]
[Sáng sớm ra, tập hợp mọi người ở đây, hóa ra chỉ có ba chuyện: 1, Minh Nhược Côi rất thích ăn cơm chiên. 2, Cố Hành Chu rất thích ăn cơm chiên. 3, Cơm chiên ăn rất ngon!]
[Mấy cái account marketing vô lương câu view, dẹp đi.]
[Ha ha ha ha ha, tưởng đâu vạch trần chuyện tình cảm của nữ minh tinh hàng đầu với tổng tài tập đoàn, hóa ra là vạch trần cơm chiên ngon thật...]
[Thật sự ngon đến vậy sao! Tôi cũng muốn đi thử xem! Sao nhiều người vì một chén cơm chiên này mà vừa xếp hàng vừa tranh giành nhau thế!]
Từ đầu, khi Minh Nhược Côi xếp hàng từ sáng sớm, mua được cơm chiên rồi vui vẻ ăn, Tiểu Hầu còn tưởng rằng sự tình vẫn còn chuyển biến.
Nói không chừng chờ Cố Hành Chu xuống, bọn họ sẽ lén lút tiếp xúc, liếc mắt đưa tình thì sao?
Cho đến khi, anh ta chụp được cảnh Cố Hành Chu cũng xuống lầu ngoan ngoãn xếp hàng. Không chỉ xếp hàng, vì được ăn cơm chiên, hắn còn tranh giành với người khác vất vả lắm mới có được cơm chiên thì bị Cố đổng cướp mất, bị cướp đã đành, hắn còn che mặt khóc lóc chạy... Anh ta là một bá đạo tổng tài đó còn che mặt khóc lóc chạy đi nữa chứ!
Minh Nhược Côi và Cố Hành Chu, toàn bộ quá trình căn bản không thèm nhìn đối phương một cái, thậm chí bọn họ còn không biết đối phương tồn tại. Rốt cuộc, chỉ đơn giản là bọn họ đến mua một phần cơm chiên của Giản Vân Lam, thưởng thức món ăn hoàn hảo, rồi phủi áo ra đi, giấu kín công và danh.
Tiểu Hầu vốn định dựa vào tin hot lần này, đưa mình lên đỉnh cao của giới paparazzi Hoa Quốc, trực tiếp đăng cơ trở thành vua paparazzi. Ai ngờ, trực tiếp rớt máy bay, bây giờ thì hay rồi, anh ta thành trò cười!
Tiểu Hầu suy sụp vô cùng, anh ta giơ camera lên như một quả mìn hẹn giờ, quyết không lùi bước, xông về phía quầy ăn vặt vẫn chưa rời đi kia...
Anh ta muốn xem, cái món cơm chiên c.h.ế.t tiệt này, khiến cho nữ minh tinh hàng đầu và chủ tịch tập đoàn Viễn Châu đều thần hồn điên đảo, rốt cuộc có bao nhiêu ngon!
Tiểu Hầu vác camera xông vào đám đông như một quả pháo nổ, rất nhiều người bị anh ta xô ra, thấy anh ta hướng về phía Giản Vân Lam, lập tức vội vàng kêu lên:
Edit: Hoa Thuỷ Tinh
"Không xong rồi! Có người không mua được cơm chiên phát điên rồi!!!"
"Ông chủ Giản chạy mau a a a."
"Có cần báo cảnh sát không? Hắn vác cái kia không phải l.ự.u đ.ạ.n đấy chứ không ăn được cơm chiên liền quẫn trí, muốn cùng Ông chủ Giản đồng quy vu tận? =口="
"Tuy rằng, tôi có vẻ có thể lý giải loại tâm tình này, cơm chiên ngon như vậy, không chiếm được liền phải hủy diệt đúng không."
Những người khác nhìn về phía người vừa nói câu đó, một nữ sinh bề ngoài văn văn tĩnh tĩnh: "???"
Nữ sinh 'hì hì' cười, âm u bò đi.
Mọi người: "..."
Thật đáng sợ. Ngày thường bọn họ đến tột cùng là cạnh tranh một chén cơm chiên với một đám người như thế nào vậy?!
Bên kia, Tiểu Hầu một đường xô đẩy lung tung, rất nhanh đã đến trước quầy ăn vặt. Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp vốn dĩ đã muốn rời đi, nhìn thấy biến cố này, nháy mắt lại nổi hứng thú:
Bọn họ cũng có chút tò mò, người đầu bếp làm ra món cơm chiên ngon đến mức thuyết phục được cả Minh Nhược Côi và Cố Hành Chu, rốt cuộc là người như thế nào?
Trong ấn tượng của mọi người, ông chủ quầy ăn vặt, thường là một người mập mạp, tuổi hơi lớn, nói chuyện mang chút giọng địa phương hiền lành. Cơm chiên của ông chủ quầy ăn vặt này ngon như vậy, chắc là trải qua năm tháng lắng đọng lại... Trong đầu mọi người, phác họa ra một hình ảnh ông chủ quầy ăn vặt trung niên kinh điển với bụng bia, đội mũ đầu bếp.
Sau đó, Giản Vân Lam đang cởi tạp dề, tiến vào màn ảnh. Ánh nắng vàng nhạt dịu dàng phủ lên người cậu, trong làn hơi nước chưa tan, ngũ quan của cậu đẹp đến kinh tâm động phách, đặc biệt là đôi mắt kia, con ngươi đen đến phát sáng, quyến rũ vô cùng.
Người xem: "..."
Người xem: "!!!"
Mẹ ơi, con thấy tiên rồi. Không phải, từ từ. Ông chủ quầy ăn vặt đẹp trai như vậy, nhiều khách xếp hàng như vậy, thế nhưng chỉ nghĩ mua cơm chiên từ tay cậu thôi sao... Không có ý tưởng nào khác ư?