Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-04-19 14:15:05
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần rạng sáng, Cố Hành Chu bực bội mở mắt, kéo hết mười mấy đầu bếp trong nhà dậy, ra lệnh:

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

"Làm cơm chiên cho tôi!"

 

Các đầu bếp tư gia của Cố Hành Chu đã quen rồi, hắn thường xuyên nổi điên như vậy, hơn nữa mỗi lần nổi điên đều có quy trình giống nhau:

 

Hắn sẽ bắt mọi người làm cơm chiên trứng cho mình, làm xong, hắn lại không ăn một miếng nào chỉ ngơ ngẩn nhìn những món cơm chiên trứng đó, lộ ra vẻ mặt dở khóc dở cười, lẩm bẩm: "A Sanh, cơm chiên trứng của cậu không ai sánh bằng..."

 

Sau đó, hắn sẽ hất hết cơm chiên trứng xuống đất, lộ ra vẻ mặt tẻ nhạt vô vị, bỏ đi, một dáng vẻ chiêu trò vô cùng quen thuộc. Vì quá quen thuộc với quy trình này, các đầu bếp đã có thể đọc vanh vách thậm chí có thể dự đoán chính xác đến từng giây, quy trình sẽ đi đến bước nào.

 

Ví dụ như mười phút sau, Cố tổng sẽ bắt đầu nhìn chằm chằm cơm chiên ngẩn người. Hai mươi phút sau, Cố tổng sẽ bắt đầu lẩm bẩm tự nói, nói chuyện với 'A Sanh'. Vài phút sau, Cố tổng lại lên cơn điên, rửa sạch bàn rồi ném mạnh cơm chiên trứng xuống đất là những đầu bếp tư nhân có tu dưỡng nghề nghiệp, họ dĩ nhiên sẽ không nhiều lời, hơn nữa cũng không cần thiết phải thế.

 

Cố tổng trả lương cho họ rất cao lương tháng đều có sáu chữ số nhận mức lương cao như vậy, đừng nói Cố Hành Chu chỉ thỉnh thoảng túm họ lại xem mình nổi điên, cho dù Cố Hành Chu muốn họ bưng ảnh chụp của 'A Sanh' vừa nhảy múa cột vừa nấu cơm, họ cũng chẳng từ chối kiếm tiền mà.

 

Một ông chủ (@.!..$) chịu trả lương cao như vậy đâu dễ tìm nhưng lần này, đám đầu bếp bị lôi dậy từ tờ mờ sáng để làm cơm chiên trứng lại ý thức được có gì đó không ổn.

 

Cố Hành Chu không làm theo trình tự. Hắn còn đưa ra một yêu cầu đặc biệt: "Cơm chiên phải có thịt và trứng gà, thêm cả chanh nữa."

 

Đầu bếp: "???"

 

Yêu cầu quá cụ thể hay nói đúng hơn, có phần quá mức cụ thể cứ như Cố Hành Chu đang bảo họ bắt chước một phần cơm chiên trứng riêng biệt nào đó vậy.

 

Trước đây, Cố Hành Chu chưa bao giờ đưa ra yêu cầu cụ thể về nguyên liệu cơm chiên trứng, bởi vì hắn có ăn đâu chỉ là tìm đạo cụ để nổi điên thôi mà!

 

Đám đầu bếp nơm nớp lo sợ nấu nướng, cẩn thận hết mức có thể làm ra năm phần cơm chiên trứng chân giò hun khói hương vị chanh khác nhau và lần này, khác với lệ thường, Cố Hành Chu cầm thìa, nếm thử mỗi phần một miếng.

 

Đám đầu bếp run rẩy bần bật rất nhanh, Cố Hành Chu buông thìa, sắc mặt tối sầm, nén giận nói: "Dở tệ!"

 

"Ngay cả cơm chiên ở vỉa hè còn ngon hơn các người làm, tôi trả cho các người nhiều tiền như vậy mỗi tháng, các người ăn bám hả?!"

 

Cơm chiên vỉa hè còn ngon hơn họ làm, đám đầu bếp có chút ấm ức. Trước kia Cố tổng cứ đem họ so sánh với cái người 'A Sanh' chưa từng thấy mặt kia còn chưa tính, bây giờ lại còn hạ thấp tiêu chuẩn, trực tiếp so họ với mấy quầy ăn vặt ven đường.

 

Họ đều từng là đầu bếp ba sao Michelin đấy, được mời về với mức lương cao, dù làm không tốt đến đâu, cũng không đến mức thua cả quầy ăn vặt chứ. Hơn nữa, Cố Hành Chu làm sao biết hương vị cơm chiên quầy ven đường, hắn từng ăn rồi à, đám đầu bếp trong lòng dậy sóng, đã bắt đầu thăm hỏi tổ tông mười tám đời nhà Cố Hành Chu, ngoài mặt thì vâng vâng dạ dạ, nhỏ giọng nói:

 

"Vâng, xin lỗi Cố tổng, chúng tôi sẽ nỗ lực nâng cao tay nghề."

 

Cố Hành Chu tức muốn hộc máu, hất hết số cơm chiên xuống đất: "Cút! Cút hết đi!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-52.html.]

Hốc mắt hắn đỏ lên, nhìn chằm chằm đống cơm chiên, lẩm bẩm: "A Sanh, quả nhiên, không ai sánh bằng em..."

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Thấy anh như vậy, đám đầu bếp ngược lại thở phào nhẹ nhõm. Tốt rồi, bắt đầu đúng quy trình rồi đúng quy trình thì dễ rồi! Đến bước này, họ chỉ cần dọn dẹp sạch sẽ cơm chiên trên sàn, lặng lẽ rời đi là được, không cần quấy rầy ông chủ tương tư.

 

Họ không sợ Cố Hành Chu nổi điên, chỉ sợ Cố Hành Chu không làm theo quy trình, giở trò lung tung, cho họ thêm đề bài mới. Ai, tiền khó kiếm, cơm khó nuốt nói tóm lại, đó là chuyện xảy ra tối qua.

 

Vì không được ăn cơm chiên mà bực bội, cảm xúc ấy kéo dài đến tận sáng nay, sau khi Cố Hành Chu rời giường. Hắn bắt xe đến công ty nhìn thấy quầy ăn vặt sáng rực dưới lầu, còn chưa đến 9 giờ mà đã xếp hàng dài... Một đám người không có gu, sáng sớm đã lãng phí thời gian ở quầy ăn vặt, chắc đời này cũng chỉ đến thế thôi nhưng khi kim đồng hồ nhích dần về 9 giờ, Cố Hành Chu càng lúc càng nôn nóng, càng lúc càng đứng ngồi không yên.

 

Cơm chiên. Cơm chiên nóng hổi, thơm ngon. 9 giờ 10 phút, Cố Hành Chu cuối cùng không thể nhẫn nại thêm được nữa, đeo khẩu trang và kính râm, đi xuống lầu.

 

Hắn không phải muốn ăn cơm chiên gì cả chỉ là muốn xác nhận, cơm chiên trứng của A Sanh chắc chắn ngon hơn, chỉ vậy thôi! Trước Cố Hành Chu, tính sơ sơ có sáu bảy chục người đang xếp hàng.

 

"Giới hạn một trăm phần, may mắn thì có lẽ đến lượt chúng ta." Người phía sau anh vẻ mặt ưu sầu nói: "Nếu không thì lại như tôi hôm qua, xếp hàng một tiếng, kết quả hết veo."

 

Cố Hành Chu: "Ồ?"

 

Thấy hắn đáp lời, Hạ Hồng xếp sau hắn càng nói càng hăng say nhắc đến chuyện này, Hạ Hồng đúng là một bụng nước mắt chua xót, anh ta là người đặc biệt thích nói, dù sao xếp hàng cũng chẳng có gì làm, bèn tán gẫu với Cố Hành Chu: "Cơm chiên của ông chủ Giản ngon quá trời, quá hot luôn, mấy hôm nay, tôi mới ăn được có một lần, ăn xong rồi nhớ mãi không quên, ăn gì khác cũng không thấy ngon..."

 

"Như hôm qua đi, tôi vốn đã canh giờ đến xếp hàng, kết quả bị gọi về sửa số liệu, thế là không được ăn." Hạ Hồng tức giận nói:

 

"Ngày nào cũng tăng ca sửa phương án, tôi sắp ở luôn trong công ty rồi! Cái người Cố tổng tài công ty chúng tôi ấy đúng là không phải người, súc sinh còn không bằng!"

 

Cố Hành Chu: "..."

 

"Súc sinh không bằng?" Cố Hành Chu đẩy đẩy kính râm.

 

"Đúng vậy." Hạ Hồng bẻ ngón tay, đếm mình tuần này tăng ca bao nhiêu lần: "Mấy cái loại nhà giàu ấy, ngày nào cũng khoe khoang này nọ, hắc hắc... nhưng họ không hạnh phúc bằng chúng ta đâu."

 

Cố Hành Chu: "Là sao ?"

 

Hạ Hồng kiêu ngạo ưỡn ngực: "Như cái món cơm chiên trứng của Ông chủ Giản này đi, Cố Hành Chu cái loại nhà giàu khinh thường ăn quầy ven đường, đời này cũng không được ăn cái món ngon này đâu nhất định phải trải qua một cuộc đời tương đối thất bại!"

 

Cố Hành Chu im lặng.

 

"Đúng rồi, huynh đệ, trời nóng thế này, sao anh còn đeo khẩu trang kính râm vậy?" Hạ Hồng tò mò nhìn hắn. Cố Hành Chu nhướng mày từng cử chỉ đều toát ra khí chất bá đạo ngút trời, Cố Hành Chu thần sắc lười biếng, kéo kính râm xuống: "Cậu nói, ai chú định phải trải qua một cuộc đời tương đối thất bại?"

 

Hạ Hồng: "..."

 

Hạ Hồng: "............"

Loading...