Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 51

Cập nhật lúc: 2025-04-19 14:13:29
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9ABI0AOJHL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

[Không phải chứ, cậu phát sóng trực tiếp để ăn cái gì vậy?]

 

[Ít ra cũng phải nói rõ ràng chứ!]

 

Người xem trong phòng phát sóng trực tiếp tin nóng của Tiểu Hầu có chút cạn lời nhưng bên kia, ống kính của Tiểu Hầu vừa chuyển, mơ mơ hồ hồ quay được một chiếc giày da tây trang và một bóng dáng cao lớn.

 

"Là Cố Hành Chu, Cố Hành Chu cũng xuống đây." Tiểu Hầu càng thêm hưng phấn nhìn xem, không chỉ có Minh Nhược Côi, mà ngay cả Cố Hành Chu cũng xuống đây.

 

Hơn nữa không chỉ vậy, Cố Hành Chu còn mang khẩu trang và kính râm, ngụy trang kín mít, có vẻ như không muốn bị ai nhận ra chẳng lẽ hắn cũng đến ăn cơm chiên sao?! Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.

 

Đây quả thực là gian tình lồ lộ cứ như sợ mọi người không phát hiện ra ấy, chậc chậc chậc. Quán cơm chiên người đông mắt tạp, lén lút gặp nhau đúng không? Ở nơi ồn ào náo nhiệt lại càng nói chuyện yêu đương hăng say nhất đúng không, hai vị thật biết chơi. Nếu Minh Nhược Côi mà biết paparazzi đang nghĩ gì, chắc chắn cô sẽ khinh bỉ mà đánh giá một câu:

 

"...Thần kinh."

 

Đừng nói Cố Hành Chu là em họ của cô ta dù không phải, Minh Nhược Côi cũng sẽ không yêu đương với ai cả. Trước đây, đầu óc cô ta chỉ toàn là sự nghiệp, còn gần đây ngoài sự nghiệp ra, phần lớn tinh lực của cô ta đều bị chén cơm chiên kia chiếm giữ. Cuộc sống hàng ngày của Minh Nhược Côi trở nên khó khăn, đến ngủ mơ cũng thấy mình đang xếp hàng ở quầy cơm chiên chỉ ăn một lần thôi mà đã khiến cô ta hồn xiêu phách lạc đến thế này.

 

Hôm nay, tốc độ xếp hàng cơm chiên tương đối nhanh, vì vậy đội ngũ di chuyển rất mau, chỉ hơn mười phút là đã đến lượt Minh Nhược Côi càng đến gần phía trước, mùi cơm chiên càng rõ ràng. Lúc này, cô đứng trước quầy ăn vặt, món cơm chiên lạp xưởng nấm hương xào lửa lớn kia, mang theo hương thơm đậm đà của đồ khô cùng với hơi nóng bốc lên đầu.

 

Dưới đáy nồi nóng hổi, những hạt gạo rời rạc, bóng bẩy, trong lúc xào đã hút no dầu và nước sốt của lạp xưởng, những lát nấm hương màu nâu sẫm trộn đều vào nhau, tỏa ra ánh sáng bóng bẩy. Lạp xưởng cắt lát, bề mặt được chiên vàng giòn, rỉ mỡ, không ngừng sủi bọt, phát ra tiếng xèo xèo, hương thơm và vị tương xộc thẳng vào mũi!

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

"Ông chủ Giản, cho tôi một phần cơm chiên lạp xưởng." Đôi mắt Minh Nhược Côi nhìn thẳng, không thể chờ đợi được nữa mà quét mã trả tiền.

 

"Được!"

 

Giản Vân Lam thuần thục đảo đều cơm chiên, rưới hành lá vào, rất nhanh một chén cơm chiên đồ khô nóng hổi đã ra lò. Hạt cơm no tròn ngấm đẫm màu tương, dưới ánh mặt trời trong suốt mê người, những lát lạp xưởng nửa trong suốt, bên ngoài giòn, bên trong mềm, màu đỏ tươi, nửa nạc nửa mỡ, béo ngậy, cùng với nấm hương trộn lẫn trong cơm chiên, hương vị đồ khô và mùi khói tràn ngập theo hơi nước.

 

Minh Nhược Côi như nhặt được bảo bối, nâng chén cơm chiên vàng óng ánh nước mắt sắp trào ra. Cuối cùng, cuối cùng cũng được cô ta đã chờ đợi ngày này lâu lắm rồi. Minh Nhược Côi ôm cơm chiên cùng với rất nhiều thực khách khác, thậm chí không kịp tìm chỗ ngồi, liền đứng ngay tại chỗ ăn.

 

Cô múc một muỗng đầy ắp cơm chiên lạp xưởng thơm ngào ngạt, đưa vào miệng điều đầu tiên cảm nhận được là hương vị nồng nàn ấm áp của cơm chiên, mềm xốp nhưng rất ngon, giữa các hạt gạo có độ dính vừa phải, hương vị nước sốt, vị ngọt của lạp xưởng, vị tươi của nấm hương, tất cả đều thấm đẫm trong cơm, hương vị vô cùng phong phú cẩn thận nhấm nuốt, Minh Nhược Côi nhanh chóng cắn được miếng nấm hương mềm mại, nấm hương hấp thụ đầy nước sốt, nóng hổi tan chảy trong miệng.

 

Bỗng nhiên, những lát lạp xưởng cắt lát rung động giữa răng, lớp da bên ngoài giòn tan, một ngụm cắn xuống, mỡ lợn của lạp xưởng lập tức bùng nổ trong khoang miệng, hương vị đậm đà, béo mà không ngấy, kết hợp với cơm và nấm hương, khiến người ta cảm thấy tràn đầy hạnh phúc...

 

Minh Nhược Côi ăn quá nhanh, bị nóng nhưng lại không nỡ giảm tốc độ. Trán cô ta bắt đầu đổ mồ hôi, vừa xuýt xoa kêu nóng, vừa ăn ngấu nghiến ngon, ngon quá. Nếu mỗi ngày đều được ăn món cơm chiên ngon như vậy, dù phải mỗi ngày bước lên thảm đỏ nhận giải ảnh hậu, cô ta cũng nguyện ý!

 

Cách đó không xa, Tiểu Hầu giơ camera: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-51.html.]

 

Không phải, chuyện này không giống như đã nói. Sáu bảy vạn người xem trực tuyến có chút bất mãn đã nói là tin nóng, là tung bằng chứng Minh Nhược Côi và Cố Hành Chu lén lút gặp nhau đâu nhưng trong nửa giờ qua, Minh Nhược Côi thật sự chỉ xếp hàng, nghiêm túc xếp hàng, đầy hy vọng mà xếp hàng...

 

Sau đó ăn cơm chiên, vui vẻ ăn cơm chiên, trong lòng không có gì khác ngoài cơm chiên. Hơn nữa nhìn biểu cảm của cô ta, món cơm chiên này quả thực quá ngon, quá thơm, cô ta ăn đến quên hết mọi thứ!

 

[Uy uy uy, đã nói là tin hot đâu, chỉ có thế này thôi á?!]

 

[Minh tỷ ăn ngon quá ha ha ha.]

 

[Thảo, anti-fan cũng thấy đáng yêu.]

 

[Bề ngoài là nữ minh tinh đỉnh lưu với khí chất mạnh mẹ và cuốn hút, kỳ thật lại là một người tham ăn lén lút đi xếp hàng ở quầy ăn vặt mỗi ngày orz Minh Nhược Côi vô địch ở đường đua này.]

 

[Cơm chiên đó thật sự ngon đến vậy sao. *húp nước miếng*]

 

[Paparazzi đâu rồi @Tiểu Hầu Diện Bao, anh bảo bằng chứng đâu? Ở đâu??]

 

[Trả tiền!]

 

Tiểu Hầu lo lắng đến mức mồ hôi đầy đầu nhưng rất nhanh, anh ta nghĩ ra điều gì đó, bình tĩnh trở lại. Tiểu Hầu nhỏ giọng nói:

 

"Mấy người gấp cái gì. Bọn họ diễn trò chắc chắn phải làm cho trọn vẹn chứ, xếp hàng ăn cơm chiên chỉ là cái mồi nhử thôi, cơm chiên đương nhiên phải ăn rồi, không ăn thì lộ..."

 

"Ăn xong cơm chiên, mới là màn kịch lớn!"

 

"Mấy người nhìn Cố Hành Chu kìa."

 

Tiểu Hầu không dám tiếp tục quay Minh Nhược Côi nữa, quay cảnh cô ta ăn cơm chiên đến quên hết mọi thứ thì có ý nghĩa gì? Anh ta chuyển ống kính, nhắm ngay Cố Hành Chu vừa bước ra.

 

Cố Hành Chu, chắc chắn có vấn đề. Trời nóng thế này mà ăn mặc kín mít, bộ dạng khả nghi còn lén lút, chắc chắn hắn có hoạt động gì đó không muốn ai biết... Trong ống kính, Cố Hành Chu kéo khẩu trang lên cao hơn, nhìn xung quanh xác định không có ai chú ý đến mình.

 

Hắn không muốn bị công nhân nhận ra. Nếu bị nhân viên phát hiện hắn đang lén lút xếp hàng ở quầy cơm chiên, thì thật là mất mặt. Hơn nữa, Cố Hành Chu đã vô số lần buông lời tàn nhẫn… Ngoài A Sanh ra, ai làm cơm chiên, hắn đều tuyệt đối không ăn cơm chiên nào khác ngoài cơm chiên của A Sanh là đặc biệt nhất trong lòng hắn.

 

Cố Hành Chu lại nghĩ đến chuyện tối qua. Tối qua vốn là bất đắc dĩ bày quầy. Sau đó, vì Cố Hành Chu thể hiện không tệ khi giúp đỡ ở quầy cơm chiên, Cố Thiên Thừa quyết định quan sát thêm một thời gian, vị trí tổng tài tập đoàn Viễn Châu của hắn tạm thời được bảo toàn giải quyết xong chuyện cấp bách, chuyện bày quầy lẽ ra hắn phải vứt hết ra sau đầu mới đúng đó vốn dĩ là thứ không hề liên quan đến cuộc sống của hắn nhưng sau khi kết thúc buổi bày quầy tối qua, hương vị của món cơm chiên trứng giò heo xông khói chanh kia cứ vương vấn mãi trong mũi hắn.

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Thậm chí Cố Hành Chu đã nằm trên giường rồi, trong đầu vẫn hiện lên nụ cười vui vẻ hạnh phúc của mọi người, còn có món cơm chiên óng ánh kia, hương chanh, vị tươi giòn của thịt... cứ như bị trúng tà vậy. Còn có, chén cơm chiên cuối cùng rõ ràng là Giản Vân Lam xào cho hắn lại bị người khác cướp mất. Thật to gan lớn mật!

Loading...