Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 42

Cập nhật lúc: 2025-04-18 14:45:57
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thiên Thừa giống như một trưởng bối vô cùng quan tâm, tận tình dẫn Giản Vân Lam vào trong, vừa đi vừa phân phó quản gia và người hầu:

 

"Lão Trương, đi pha trà cho Giản tiên sinh!"

 

"Mấy người trẻ tuổi đều thích ăn điểm tâm ngọt, ta bảo đầu bếp làm chút, không biết có hợp khẩu vị cậu không, ha ha."

 

"Trên đường vất vả nhỉ? Có đói bụng không? Có bị kẹt xe không?"

 

Đám người hầu nhìn Giản Vân Lam với ánh mắt khác hẳn. Ông chủ thế mà đối xử với thanh niên này tốt như vậy còn cố ý điều đầu bếp giỏi nhất từ chỗ Đường Yến về, chỉ vì bữa cơm chiều này đây chính là đãi ngộ mà ngay cả đại thiếu gia cũng không có!

 

Giản Vân Lam cũng có chút thụ sủng nhược kinh: "Cố lão tiên sinh, ngài quá khách khí! Tôi cũng chưa chuẩn bị gì chỉ mang chút hoành thánh tự làm, gọi là có chút lòng thành..."

 

Lần này tới vội quá, cậu chẳng kịp chuẩn bị quà gì liền làm lại nghề cũ, gói chút hoành thánh mang đến, hy vọng Cố Thiên Thừa sẽ thích.

 

Cố Thiên Thừa thật sự thích đến không được. Ông ta đã được nếm thử tài nghệ nấu nướng của Giản Vân Lam rồi, hoành thánh này cái nào cái nấy cũng nhỏ nhắn xinh xắn, vỏ mỏng nhân đầy nhìn thôi đã thấy ngon.

 

Cố Thiên Thừa kích động, tay run run, đưa hộp hoành thánh cho quản gia: "Đi, đem hộp hoành thánh này cất đi, để vào két sắt đựng vật phẩm quý giá, không ai được phép tới gần!"

 

Giản Vân Lam: "..."

 

Có hơi khoa trương rồi đó. Cố Thiên Thừa xua tay, nghênh Giản Vân Lam vào nội sảnh, vui vẻ nói:

 

"À phải rồi, tiểu Giản, nhân cơ hội này, ta muốn giới thiệu với cậu một thành viên gia đình quan trọng nhất của ta…"

 

Đã sớm chờ sẵn ở một bên, Cố Hành Chu hít sâu một hơi, sắc mặt lạnh lùng đứng lên, chuẩn bị bộc lộ quan điểm. Hắn đang muốn đi gặp mặt cái ông chủ quán cơm chiên này, hắn muốn xem đối phương có năng lực gì, mà lại khiến cha hắn xoay như quanh chong chóng.

 

Cố Thiên Thừa tự hào vô cùng nói ra nửa câu sau:

 

"… Đứa con bảo bối của ta, Đại Hắc!"

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Một chú chó giống đức mạnh mẽ nhảy ra, bộ lông bóng mượt, béo ú. Đại Hắc vui vẻ vây quanh Giản Vân Lam một vòng, còn l.i.ế.m liếm tay hắn.

 

Đang chuẩn bị bắt tay khách Cố Hành Chu: "???"

 

Từ từ đã. Đại Hắc là con trai bảo bối của Cố Thiên Thừa, vậy hắn là cái gì? Hắn là chó à???!!

 

Cố Thiên Thừa bảo người hầu dắt hết đám "Mao bảo bối" của mình ra, vẻ mặt đầy kiêu ngạo, lần lượt giới thiệu:

 

"Năm nay Đại Hắc sáu tuổi, trước đây là chó nghiệp vụ dự bị đấy, lần trước cháu cũng gặp rồi."

 

"Đại Hắc, chào ông chủ Giản đi con!"

 

Đại Hắc rất hiểu ý, hai chân trước khép lại, làm động tác chắp tay ngây ngô.

 

"Thật đáng yêu!" Giản Vân Lam ngồi xổm xuống, xoa xoa tai Đại Hắc, lòng nở hoa. Giản Vân Lam quá thích chó rồi!

 

Trong nhà cậu cái vị kia mỗi ngày chỉ nhớ ăn với ăn thường xuyên còn phá phách, có khi còn nhìn cậu chằm chằm một cách đầy ám muội nữa chứ...

 

Quả nhiên, chó phải như Đại Hắc mới đúng, vô tư lự, không mưu mô, trung thành và đáng yêu. Cố Thiên Thừa cười tủm tỉm, xoa đầu Đại Hắc, tiếp tục giới thiệu:

 

"Còn đây là con gái cưng của ta, Tuyết Tuyết." Biên mục Tuyết Tuyết duyên dáng cúi người, thực hiện một nghi lễ công chúa, trên đầu còn đội vương miện nhỏ trang trí.

 

"Còn có nhóc bướng bỉnh nhà ta, Tiểu Thất." Husky Tiểu Thất ngậm đĩa bay chạy vòng vòng.

 

"Tính tình tốt nhất, áo bông tri kỷ của ba, Nhạc Nhạc." Kim mao Nhạc Nhạc ngoan ngoãn ngồi sát vào Cố Thiên Thừa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-42.html.]

 

"Còn có Đóa Đóa, Alaska..." "Đây là A Phúc..." "À, quên giới thiệu Tiểu Thiên..."

 

Giới thiệu xong hết đám chó cưng với vẻ mặt tươi cười, Cố Thiên Thừa mới đi đến bên cạnh Cố Hành Chu.

 

Sau đó, Cố Thiên Thừa thay đổi sắc mặt ngay lập tức không còn chút nào dáng vẻ tự hào vừa nãy, Cố Thiên Thừa cau mày thật chặt, thở dài:

 

"Đây là nghịch tử Cố Hành Chu, gia môn bất hạnh, ta dạy con không nên người, để ông chủ Giản chê cười."

 

Cố Hành Chu: "..."

Edit: Hoa Thuỷ Tinh

Giản Vân Lam đánh giá Cố Hành Chu với vẻ mặt kỳ lạ dạy con không nên người, xin chỉ giáo? Người đàn ông trước mắt này, tuy rằng khí chất âm trầm không giống người chính phái, nhưng tướng mạo lại rất xuất sắc. Hắn vai rộng chân dài, ngũ quan sâu sắc, khuôn mặt anh tuấn, toàn thân toát ra khí chất phóng khoáng, ngông cuồng.

 

Giản Vân Lam có chút cạn lời, vắt óc suy nghĩ hồi lâu, mới thốt ra được một câu: "Cũng coi như có hình người."

 

Cố Hành Chu: "..."

 

Ngươi mới coi như có hình người! Cả nhà ngươi đều coi như có hình người. Cố Hành Chu vươn tay bắt tay Giản Vân Lam, cố gắng tươi cười, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông chủ Giản, rất vui được gặp cậu."

 

Cố Thiên Thừa nhìn Giản Vân Lam với vẻ hào phóng, nụ cười tự nhiên, rồi quay sang nhìn Cố Hành Chu với vẻ mặt âm trầm tính toán, càng nhìn càng thấy bực mình. Thật là, cái gì cũng thua người ta!

 

Bữa tối rất phong phú Giản Vân Lam và Cố Thiên Thừa trò chuyện rất vui vẻ còn Cố Hành Chu thì không nói nhiều, vẻ mặt kiêu căng.

 

Sau khi ăn xong, Cố Thiên Thừa thở dài một tiếng thật sâu, như đang do dự điều gì.

 

Giản Vân Lam nhận ra, hỏi: "Ngài đang lo lắng chuyện gì sao?"

 

Cố Thiên Thừa bưng chén trà, nhấp một ngụm, gật đầu, nhìn về phía Giản Vân Lam:

 

"Tiểu Giản à, thật ra hôm nay mời cháu đến, là vì ta mặt dày muốn nhờ cháu một chuyện."

 

Giản Vân Lam nói: "Chuyện gì ạ? Nếu cháu giúp được, ngài cứ nói."

 

Cố Thiên Thừa vẻ mặt mệt mỏi, nói: "Tiểu Giản, cháu có thể nghĩ cách mài giũa tính tình của Cố Hành Chu được không?"

 

"Bây giờ nó làm việc nóng nảy, xúc động lại còn cậy quyền thế đấu đá lung tung, thật sự ta không yên tâm giao Tập đoàn Viễn Châu cho nó."

 

Thật đúng là cha mẹ nào mà chẳng thương con dù Cố Hành Chu có bất tài đến đâu, Cố Thiên Thừa cũng không trực tiếp từ bỏ hắn, mà muốn tìm kinh nghiệm từ Giản Vân Lam.

 

Đời trước, Giản Vân Lam sớm mồ côi cha mẹ, lớn lên ở viện phúc lợi, chưa từng cảm nhận được tình thương của cha mẹ. Cậu có chút cảm động, nói: "Cháu sẽ suy nghĩ một chút."

 

Chuyện gì có thể mài giũa một người cả về thể xác lẫn tinh thần, chứng minh ý chí, đồng thời lại có cảm giác thành tựu... Giản Vân Lam chợt lóe lên một tia sáng đáp án chẳng phải quá rõ ràng sao?

 

Giản Vân Lam nói: "Ngài cứ để hắn đi bán hàng ở quầy ăn vặt đi!"

 

Quầy ăn vặt, chính là nơi Giản Vân Lam nuôi dưỡng dục vọng và đam mê giá trị nhân sinh, ý nghĩa cuộc đời của cậu đều được tìm thấy trong quá trình bán hàng ở quầy. Quầy ăn vặt, chính là giải pháp tối ưu duy nhất cho vạn sự vạn vật trên đời này!

 

Cố Thiên Thừa: "…?"

 

Ban đầu, Cố Thiên Thừa thấy ý tưởng này có chút vớ vẩn nhưng ông ta sờ cằm, cẩn thận suy tư một lát càng nghĩ càng thấy... hình như cũng có lý!

 

Quầy ăn vặt vốn là công việc lao động chân tay nặng nhọc, không chỉ thử thách thể chất mà còn cả tinh thần. Nó đòi hỏi sự khiêm tốn, cẩn thận, biết cách giao tiếp với khách hàng, nhớ món khách gọi lại còn cần kỹ năng quản lý thời gian tỉ mỉ nữa chứ.

 

Quan trọng hơn là, Cố Hành Chu từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, giờ bắt hắn làm cái việc mà hắn "khinh thường" này, chắc chắn sẽ mài giũa được tâm tính của hắn. Giản Vân Lam và Cố Thiên Thừa cẩn thận thảo luận một hồi, một kế hoạch dần hình thành.

 

"..."

Loading...