Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 41
Cập nhật lúc: 2025-04-18 14:04:13
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/706qrPyEa2
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hãy để chúng ta chúc phúc cho đôi uyên ương này. Dọn hàng về nhà xong, thời gian còn sớm, Giản Vân Lam thoải mái dễ chịu ngủ trưa một giấc.
Hôm nay là một ngày nắng đẹp, gió nhẹ nhàng, ánh mặt trời từ cửa sổ sát đất chiếu vào, khiến toàn thân người ta đều cảm thấy ấm áp. Giản Vân Lam trở mình trên giường lớn, bỗng nhiên cảm thấy sau lưng chợt lạnh, như là bị mãnh thú nào đó nhìn chằm chằm.
Cậu mở choàng mắt. Thao Thiết mặc áo thun rộng thùng thình, tóc bạc tùy ý xõa trên vai, cặp đồng tử màu vàng đồng, sâu thẳm nhìn chằm chằm cậu đầy thâm ý.
Giản Vân Lam sởn tóc gáy, bỗng chốc bật dậy khỏi giường: “Má ơi!”
Có một đại soái ca đứng ở mép giường nhìn chằm chằm mình, nghe thì có vẻ là một chuyện tốt, nhưng ánh mắt của Thao Thiết kia sao mà đáng sợ thế không biết.
Edit: Hoa Thuỷ Tinh
“Đại nhân Thao Thiết, anh đừng làm tôi sợ mà.” Giản Vân Lam cười gượng hai tiếng: “Anh, anh muốn gì? Anh đói bụng à?”
Thao Thiết không nói gì. Giản Vân Lam bị anh nhìn đến tê cả người, có chút hỏng mất, cẩn thận hỏi: “Tiểu nhân lỡ chọc giận ngài ở đâu vậy?”
Thao Thiết vẫn không nói lời nào. Một lúc lâu sau, Giản Vân Lam lại nói: “Lão già, nói chuyện đi chứ.”
Thao Thiết: “?”
Thao Thiết rốt cuộc có phản ứng, anh trợn mắt giận dữ: “Ngươi kêu ai là lão già?”
Giản Vân Lam: “Ha hả, xin lỗi, tôi tưởng ngài bị rớt mạng rồi chứ.”
Trong lòng thầm nghĩ, cái tên Thao Thiết này, rượu mời không uống thích uống rượu phạt. Sắc mặt Thao Thiết nặng nề, môi mỏng mím chặt: “Năm nay bổn tọa bất quá mới ba vạn tám ngàn năm trăm mười hai tuổi.”
Ở vị diện Sơn Hải mà nói, anh còn rất trẻ.
“Đúng vậy ạ, gần ba vạn tám ngàn năm trăm mười hai tuổi, ngài vẫn còn là một em bé thôi.” Giản Vân Lam dùng giọng điệu kính cẩn nghe theo nói.
Thao Thiết: “...”
Nghe cứ kỳ quái thế nào ấy. Thôi vậy, đại nhân Thao Thiết khoan hồng độ lượng, lười so đo những chuyện nhỏ nhặt này.
“Vậy nên, đại nhân Thao Thiết, anh đến tìm tôi rốt cuộc có chuyện gì?” Giản Vân Lam ngáp một cái, Thao Thiết chắc chắn sẽ không vô duyên vô cớ đứng ở mép giường nhìn chằm chằm cậu.
Thao Thiết do dự mãi, thế mà lại có vẻ hơi ngượng ngùng. Một lát sau, anh ra vẻ chẳng hề để ý nói:
“Nhân loại, bổn tọa muốn xem ‘TV’.”
“Pháp bảo nhân gian cũng chẳng có gì lạ, nhưng bản tọa pháp lực vô biên, có trách nhiệm phải hiểu rõ dân tình hạ giới..."
"Tóm lại, mau chóng đem cái pháp bảo gọi là 'TV' kia lấy tới đây!"
Giản Vân Lam hỏi ra mới biết, hóa ra là do quản gia lắm miệng. Dạo gần đây có bộ tiên hiệp kịch lấy Thao Thiết làm nhân vật chính đang nổi đình đám, Thao Thiết vô cùng tò mò, muốn biết hình tượng của mình trong lòng quần chúng tiểu vị diện ra sao.
Nhưng cái TV kia, lại bị chính Thao Thiết nhai mất rồi mà lại không ngon lắm. Nghe quản gia giải thích, Thao Thiết mới biết, hóa ra cái pháp bảo gọi là 'TV' kia không phải để ăn, mà là để xem, giống như Vân Hoa kính vậy, có thể ngưng tụ thành hư ảnh.
"...Chỉ có chuyện đó thôi á?" Giản Vân Lam có chút cạn lời, không ngờ Thao Thiết đánh thức cậu chỉ vì xem TV: "Tôi bảo quản gia mua cho ngài một cái điện thoại di động nhé."
Điện thoại di động, không chỉ xem được TV, còn có thể trò chuyện, chơi game nữa. Rất nhanh quản gia đã mua về một chiếc điện thoại trái cây đời mới nhất.
Chiếc điện thoại khởi động máy, rung lên, phát ra âm nhạc và ánh sáng. Sắc mặt Thao Thiết nặng nề, như lâm đại địch, tóc bạc không gió tự động bay, lòng bàn tay ngưng tụ lửa khói:
"Yêu vật gì đây! Nhân loại, mau trốn sau lưng bản tọa, bản tọa sẽ đối phó nó!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-41.html.]
Đợi đến khi nhận ra đó chỉ là nhạc khởi động máy điện thoại, Thao Thiết: "..."
Anh dời mắt đi, coi như không có chuyện gì xảy ra rất nhanh, Thao Thiết đã ôm điện thoại, chơi đến vui vẻ vô cùng. Khoa học kỹ thuật của nhân loại, ngay cả lão tổ tông hơn ba vạn tuổi này cũng không thể cưỡng lại nhìn Thao Thiết hết sức chăm chú ấn điện thoại chơi xếp hình Tetris, Giản Vân Lam không khỏi cảm khái.
Thao Thiết cũng dễ bị lừa quá đi! Đột nhiên, điện thoại Giản Vân Lam rung lên, là app [Hệ thống Trù Thần] hiện thông báo:
[Ngài đã thành công trang bị công cụ liên lạc cho công nhân đầu tiên ~ Bước đầu tiên từ ông chủ lòng dạ hiểm độc đi hướng ông chủ lương thiện.]
Giản Vân Lam: Ngươi nói ai là ông chủ lòng dạ hiểm độc hả!
[Độ hảo cảm của Thao Thiết +15]
[Đạt thành tựu độ hảo cảm riêng, có thể nhận thưởng hộp mù tương ứng, xin hãy tiếp tục cố gắng nha ~ Nhắc nhở ấm áp: Độ hảo cảm có thể xem xét ở ‘danh sách công nhân’]
Còn có hệ thống độ hảo cảm nữa cơ à? Giản Vân Lam nhất thời hứng thú, nhấp mở [danh sách công nhân], nơi đó chỉ có một dòng:
[Công nhân 1 hào]
Tên thật: ???
Chủng tộc: Thao Thiết (vị diện Sơn Hải)
Tuổi tác: 38512 tuổi
Chức trách: Đã định
Kỹ năng: Giết hại (lv.9999), cắn nuốt (lv.9999), uy h.i.ế.p (lv.9999), sử dụng smartphone (lv.1), ???, ??? (đã giải khóa)
Pháp bảo bản mệnh: Tham Sân Si Vọng Kích (đã giải khóa)
Độ hảo cảm với ngài: ???
Giản Vân Lam: "..."
Cái danh sách thuộc tính cơ bản này, có rất nhiều đều là dấu chấm hỏi, biểu thị ‘đã giải khóa’, mà độ hảo cảm của Thao Thiết đối với hắn ở dưới cùng, thế nào vẫn là dấu chấm hỏi vậy không phải nói có thể xem xét sao?!
Cái app [Hệ thống Trù Thần] này bị lỗi rồi. Giản Vân Lam có chút cạn lời, bực mình rời khỏi app [Hệ thống Trù Thần].
Lúc này, đồng hồ báo thức điện thoại vang lên bất tri bất giác đã 5 giờ chiều. Cố Thiên Thừa hẹn cậu 6 giờ đến nhà làm khách.
"Thiếu gia, ngài muốn ra ngoài ạ?" Quản gia cung kính hỏi: "Có cần chuẩn bị xe không ạ?"
Giản Vân Lam định nói không cần, hắn có thể đi xe ba gác nhưng nghĩ lại, biệt thự Cố gia chắc chắn rất khí phái, hơn nữa hắn cũng không phải muốn đi bày quán, không cần thiết đi xe ba bánh.
"Ừm." Giản Vân Lam gật đầu.
Quản gia mừng rỡ quá đỗi: "Thiếu gia đã lâu không lái Maserati, Lamborghini, Lincoln, Maybach, cùng Ferrari của ngài rồi...... Tiểu Bạch, Tiểu Hồng, A Tử, Chu Sa bọn họ đều rất cô đơn đó ạ."
Là một quản gia tận chức tận trách, ông đã đặt tên cho từng chiếc xe.
Edit: Hoa Thuỷ Tinh
Giản Vân Lam: "..."
Một giờ sau. Sau khi xuống xe, Giản Vân Lam được quản gia Cố gia nghênh vào cửa. Cố Thiên Thừa tươi cười hớn hở đi tới, nắm tay cậu: "Tiểu Giản, ta đợi cậu lâu lắm rồi, mau vào mau vào."