Livestream Ẩm Thực Đường Phố Mà Toàn Tinh Tiết Cẩu Huyết - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-04-14 03:14:28
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/706qrPyEa2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lý Vân đứng bên nồi, mắt đầy mong chờ còn Đàm Đình Đình, sau khi được Giản Vân Lam đồng ý, liền giơ điện thoại lên chụp ảnh cậu, càng ngắm, cô càng thấy lòng nở hoa.

 

Đẹp trai quá đi! Chụp kiểu gì cũng đẹp. Đàm Đình Đình vừa chụp vừa tiếc hận. Người đẹp trai thế này, mà đi giới giải trí thì khác gì hổ thêm cánh, cớ sao lại phải bày quán kiếm tiền thế này?

 

Đúng vậy, Đàm Đình Đình đã đinh ninh Giản Vân Lam là đang kiếm tiền bằng chiêu trò. Rốt cuộc, người bình thường ai lại bán một chén hoành thánh tận 30 tệ chứ có khi cậu chỉ muốn dùng mánh lới này để debut trên Duyang trở thành hotboy mạng, thu hút đám "nhan cẩu" đến tiêu tiền trực tiếp, làm kinh tế fan.

 

Hơn nữa, nói đến đồ ăn vặt, Đàm Đình Đình vẫn tin tưởng mấy bác lớn tuổi, mấy dì có vẻ ngoài giản dị, chất phác bày quán hơn vì họ mang lại cảm giác lão luyện theo năm tháng rất nhanh, lại có người bị mùi canh gà hấp dẫn dừng chân trước quán. Người này là bảo vệ cổng trường. Hôm nay anh ta trực ca đói bụng, đến cả cơm chiều còn chưa kịp ăn.

 

"Ông chủ, hoành thánh bán thế nào?"

 

"30 tệ một phần, có vị canh gà và vị cay thơm." Giản Vân Lam vẫn trả lời như thường lệ. Theo định giá của [Hệ thống Trù Thần] phần hoành thánh này của cậu có giá trị ít nhất ba chữ số trở lên, nguyên liệu nấu ăn đỉnh cấp, lửa vừa tới, kỹ thuật nấu nướng tuyệt hảo có thị trường nhưng vô giá đặt ở mấy khu nhà giàu, chắc bán một ngàn tệ cũng có người mua ấy chứ.

 

Dù giá bán có cao hơn hoành thánh bình thường một chút, cậu cũng không lo ế hàng. Nghe giá xong, anh ta cũng hơi kinh ngạc. 30 tệ một phần hoành thánh á? Nhưng mà, mùi thơm này thật sự quá quyến rũ, căn bản không nhịn được mà.

 

"Cho tôi một phần canh gà."

 

Anh bảo vệ bán tín bán nghi thanh toán rồi đứng chờ bên cạnh. Trong lúc đó, hoành thánh của Lý Vân đã nấu đủ năm phút, có thể vớt ra.

 

Giản Vân Lam dùng muôi vớt một cách thuần thục, mười cái hoành thánh nhỏ nhắn nằm gọn trong muôi, rồi cậu đổ vào bát. Sau đó, cậu mở vung nồi nước cốt, múc một muỗng canh gà nóng hổi chan lên hoành thánh, rắc thêm hành lá, hơi nước bốc lên nghi ngút, hương thơm thuần khiết của canh gà lan tỏa.

 

Trong canh gà, một lớp mỏng dầu mè nổi lên, điểm xuyết thêm chút rong biển và hành lá, trông càng thêm ngon mắt điều khiến người ta kinh ngạc hơn cả là những viên hoành thánh kia… Hoành thánh nhỏ nhắn, xinh xắn, nổi lên chìm xuống trong nước canh, nhìn như đám mây nhỏ. Lớp vỏ trong suốt mỏng đến mức có thể nhìn thấy phần thịt hồng đào bên trong. Được tưới nước canh nóng hổi lên, trông mê người làm sao!

 

Sao vỏ hoành thánh lại có thể cán mỏng đến vậy mà không bị rách khi nấu nhỉ? Ông chủ bán vòng tay lặng lẽ quan sát cảnh tượng này, trong lòng đầy nghi hoặc.

 

Nhà ông ta có người thân mở cửa hàng ăn sáng cũng bán hoành thánh. Nhưng làm hoành thánh thủ công quá khó, tốn công vô ích. Phần nhân thịt còn có thể miễn cưỡng làm được, nhưng vỏ hoành thánh thì hoặc là quá dày, khách không thích, hoặc là quá mỏng, vừa vớt ra đã rách toạc, nhân thịt rơi ra ngoài biến thành bánh canh thịt băm.

 

Vì chuyện này, người thân của ông ta đã từ bỏ nghề làm hoành thánh thủ công chuyển sang bán bánh quẩy và sữa đậu nành làm sẵn. Đó cũng là lý do vì sao rất nhiều chuỗi cửa hàng bán hoành thánh trên thị trường đều dùng máy làm sẵn, ăn vào phần lớn đều một vị có thể no bụng nhưng không ngon miệng.

 

Nhưng từng viên hoành thánh xinh đẹp của Giản Vân Lam, vừa nhìn đã biết là cán bột và gói bằng tay, vì hoành thánh làm sẵn trên thị trường căn bản không có hình dáng này cũng không có lớp vỏ mỏng như vậy.

 

"Hoành thánh canh gà của cô đây." Giản Vân Lam đưa bát dùng một lần cho Lý Vân: "Cẩn thận nóng."

 

Lý Vân không thể chờ đợi được mà nhận lấy. Canh gà ấm áp, hơi nóng cầm trong tay thấy ấm cả lòng. Hơi nóng bốc lên từ bát hoành thánh mới vớt mang theo hương thơm không ngừng xộc vào mũi, bụng Lý Vân réo ùng ục, cô bưng bát lên thổi phù phù mấy cái cho nguội bớt rồi húp một ngụm canh.

 

Nước canh ấm áp chảy qua môi răng, trôi xuống cổ họng. Vị tươi ngon đậm đà bùng nổ trong khoang miệng. Canh gà hầm đủ tám tiếng, vị thuần khiết, mặn vừa phải khác với canh gà làm sẵn bày bán trên thị trường, canh gà này hoàn toàn không có bột ngọt thay vào đó là hương vị xương thịt gà thuần túy, mang theo váng dầu và hương hành. Uống một ngụm, dạ dày trống rỗng được bao bọc ấm áp khiến người ta muốn thở dài một tiếng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/livestream-am-thuc-duong-pho-ma-toan-tinh-tiet-cau-huyet/chuong-3.html.]

Thật sự là ngon đến rụng cả lưỡi. Lý Vân nhịn không được húp liền mấy ngụm, rồi mới cầm thìa múc nhẹ một viên hoành thánh, ăn cùng với canh gà. Hoành thánh mới vớt ra còn hơi nóng, Lý Vân xuýt xoa thổi mấy hơi, rồi nhẹ nhàng dùng răng cắn vỡ lớp vỏ mỏng trong suốt.

 

Lý Vân: "!!!"

 

Vỏ hoành thánh có độ dai vừa phải, sau khi bị cắn vỡ nhẹ nhàng, bên trong là phần nhân thịt tươi ngon. Giản Vân Lam tỉ mỉ chọn lựa thịt heo nạc thượng hạng, được lớp vỏ hoành thánh khóa chặt độ tươi ngon mọng nước, lúc này rớt hết ra ngoài hòa quyện với vị canh gà đậm đà, mùi thịt béo ngậy lan tỏa khắp khoang miệng, vị ngọt thanh của bắp cải, trung hòa vị ngấy của thịt heo một cách vừa phải, lại tươi ngon lại thanh mát.

 

Lý Vân nhấm nháp, vừa ăn xong một cái, đã không nhịn được gắp cái tiếp theo, căn bản không dừng lại được.

 

"Ngon, ngon quá đi!"

 

Vừa ăn, Lý Vân vừa cảm thán. Sau cả ngày học môn chuyên ngành bi*n thái, lúc bụng đói cồn cào được một chén hoành thánh ngon tuyệt đỉnh ngoài đầu đường an ủi tất cả những cơn thèm thuồng không có gì có thể chữa lành hơn thế này!

 

"Ông chủ, cậu đúng là cứu tinh của tôi, hu hu hu." Lý Vân vừa ăn vừa nói, nước mắt lưng tròng.

 

Đàm Đình Đình: "…?"

 

"Thật hay giả vậy." Đàm Đình Đình giật giật mũi, có chút nửa tin nửa ngờ: "Chắc cậu đói quá thôi, giờ ăn gì cũng thấy ngon."

 

Lý Vân vẫn ăn ngấu nghiến: "Không phải đâu, thật sự ngon mà là hoành thánh ngon nhất tớ từng ăn trong đời."

 

Đàm Đình Đình bị khơi gợi lòng hiếu kỳ: "Vậy cậu cho tớ nếm thử một miếng đi."

 

Lý Vân ôm chặt bát vào lòng, cảnh giác xoay người, quay lưng về phía Đàm Đình Đình. Hộ thực.jpg.

 

Đàm Đình Đình: "…"

 

Còn bên kia, hoành thánh của anh bảo vệ cũng đã xong. Anh ta cũng không thể chờ đợi được mà cắn một miếng hoành thánh, bị nóng đến đỏ bừng cả mặt nhưng lại tiếc không dám nhả ra, chỉ có thể mlem mlem làm nguội trong miệng.

 

Ăn xong mấy cái hoành thánh, lại húp một ngụm canh gà ngon đến tận cùng, anh ta như trút bỏ hết vẻ uể oải khi trực ca, cả người trở nên tươi tỉnh hẳn ra. Anh ta giơ ngón tay cái với Giản Vân Lam, quét mã chuyển thêm 60 tệ:

 

"Ông chủ, cho tôi thêm hai phần nữa, tôi mang về cho đồng nghiệp."

 

"Được thôi."

 

Nhìn những thực khách thưởng thức món ngon, được món ăn do chính tay cậu làm để xoa dịu một ngày mệt mỏi, không có gì khiến người ta thỏa mãn hơn thế. Đây là chấp niệm mà cậu không thể thực hiện được ở kiếp trước mà bây giờ Giản Vân Lam cảm thấy như bản thân đang trong mơ, cả người lâng lâng trong lòng vui sướng, nhưng tay chân vẫn không ngừng nghỉ, Giản Vân Lam nhanh nhẹn vớt thêm hai mươi cái hoành thánh cho vào nồi bị biểu hiện của Lý Vân và anh bảo vệ khơi gợi lòng hiếu kỳ, hơn nữa đã sớm bị mùi canh gà quyến rũ, ngày càng có nhiều người đi đường tụ tập lại.

 

Loading...