LỆ TIÊN SINH, YÊU KHÓ KIỂM SOÁT - Chương 163

Cập nhật lúc: 2025-10-22 04:13:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Hay là mai chúng hãy thăm ông nội, dễ gì Bạch Cẩm mới về một , em chơi với ".

 

Lệ Bắc Hàn khẽ , khoác vai Kỷ Noãn Noãn ngoài: "Cô độc ?"

 

"Vâng", Kỷ Noãn Noãn hỏi: "Anh hỏi chuyện gì?"

 

"Đã độc thì tìm bạn trai, bá chiếm bạn gái của khác gì?"

 

Kỷ Noãn Noãn...

 

"Anh bảo Trình Cửu hỏi thử ngoài em , cô còn ai để hẹn ".

 

"Anh..."

 

Lệ Bắc Hàn cầm điện thoại lên nhắn cho Trình Cửu , tốc độ nhanh đến nỗi Kỷ Noãn Noãn kịp cản.

 

"Lệ Bắc Hàn, ghen với cả Bạch Cẩm đấy chứ! Cậu là bạn của em!"

 

"Em câu phòng cháy phòng trộm phòng bạn ?"

 

Kỷ Noãn Noãn: Câu còn thể dùng trong trường hợp ?

 

"Bạch Cẩm là con gái mà!"

 

"Nếu là đàn ông, em đoán thử xem cô còn thở !"

 

Bỗng nhiên Bạch Cẩm đẩy cửa phòng : "Loãn Loãn, bên vịnh Hải Tân chút chuyện gấp nên vội về giải quyết. Mình đặt vé máy bay , bây giờ sân bay luôn, về sẽ ăn với nhé".

 

"Có chuyện gì gấp mà thể đợi thêm một ngày nữa thế?"

 

Bạch Cẩm ngẩng đầu Lệ Bắc Hàn, một ngày? Bây giờ cô trốn thật xa !

 

Mẹ kiếp, ánh mắt dọa cô hết hồn , đền tiền đây!

 

Trước đây cô còn từng ngủ chung với Kỷ Noãn Noãn nữa!

 

Thế giới quá ác nghiệt với độc quá, chẳng bằng trở về ngắm các em trai mới lớn ngon mắt còn hơn.

 

"Bye nhé! Mình dọn đồ đây", Bạch Cẩm lượn nhanh.

 

Kỷ Noãn Noãn Lệ Bắc Hàn, tức giận đến phồng má.

 

"Tiểu Bạch là bạn của em, ức h.i.ế.p !"

 

"Là cô việc bận nên mà", Lệ Bắc Hàn tỏ vẻ chẳng liên quan gì đến .

 

Kỷ Noãn Noãn trừng một cái: "Anh bá đạo quá đấy, em ăn, dạo phố với bạn một chút mà cũng quản nữa".

 

"Anh thể ăn, dạo phố cùng em".

 

Kỷ Noãn Noãn...

 

Lệ Bắc Hàn cầm tay Kỷ Noãn Noãn:"Đi thôi, tặng quà cho ông nội, bé Noãn, chúng định hôn , em nghĩ nên tới chính thức thăm hỏi ông nội ?"

 

Kỷ Noãn Noãn giơ tay chiếc nhẫn, gương mặt ửng đỏ, nhưng vài phần buồn phiền.

 

"Anh còn cầu hôn em đấy! Ai định hôn với chứ".

 

"Hôm qua giao tất cả thứ của cho em , từ đầu đến chân, từ nông đến sâu đều từng chút cho em cảm nhận , tính ?"

 

Mặt Kỷ Noãn Noãn đỏ như cà chua cuối vụ, đ.ấ.m : "Làm gì ai cầu hôn như chứ? Thế tính là cầu hôn".

 

Bàn tay đặt bên hông thon thả của cô bỗng dùng lực, ôm chặt cô lòng.

 

"Lệ Bắc Hàn, mau buông tay, chỗ là văn phòng việc của em", Kỷ Noãn Noãn hoảng.

 

Vách văn phòng của cô là kính, dù là kính mờ nhưng vẫn thể thấy bóng dáng hai . Đứng sáp mờ ám thế , mặt mũi cô gặp chứ?

 

"Bây giờ chúng mua quà cho ông nội nhé?"

 

"Em chắc chắn ngoài với em trong bộ dạng ?"

 

Kỷ Noãn Noãn cúi đầu : "Bao... bao giờ mới bớt bớt chút?"

 

"Lúc ăn no".

 

"Ý của bao giờ ăn no ?"

 

"Em xem?"

 

Kỷ Noãn Noãn chợt thấy cạn lời, trong chuyện , cô thấy dường như bao giờ thỏa mãn!

 

"Thế mà còn ôm em chặt như ! Mau thả tay ", Kỷ Noãn Noãn vùng vẫy khỏi vòng tay của .

 

Anh chỉ ôm một chút xíu mà toát mồ hôi .

 

Anh cứ như một lò lửa .

 

Kiều Diệm Lệ Bắc Hàn là núi băng vạn năm, nhưng Kỷ Noãn Noãn cảm thấy đối với cô, chính là một ngọn núi lửa.

 

"Lần ghim đó ", Lệ Bắc Hàn xuống sofa bên cạnh uống một ly nước lạnh, chỉ cần ở bên cạnh cô, dường như đều thể khống chế .

 

Kỷ Noãn Noãn dám sang đó, cách thật xa: "Chuyện mà cũng ghim ?"

 

"Ừ, để đòi cả gốc lẫn lãi".

 

"Cả gốc lẫn lãi? Tính thế nào? Lãi bao nhiêu?", Kỷ Noãn Noãn chợt thấy hứng thú, cô xem hàm hồ một cách nghiêm túc như thế nào.

 

"Nợ một trả ba".

 

"Nợ một trả ba á? Ăn lời cắt cổ!"

 

"Thế nên chuyện nào giải quyết nấy, nên khất nợ".

 

"Anh tĩnh tâm nhé, còn cần nước lạnh nữa ? Em thế vẻ hôm nay chúng thể khỏi cánh cửa đấy", Kỷ Noãn Noãn chợt nhớ một chuyện.

 

Trạng thái của Lệ Bắc Hàn bây giờ giống hệt một quả pháo, châm lửa là sẽ nổ ngay! Thế lúc cô dọn nhà , nhịn ? Hơn nữa thời gian đó trông mặt cấm d.ụ.c lắm!

 

Còn ở khách sạn nữa, cứ như một con sói hung ác , cô tin khả năng tự kiểm soát và định lực đến .

 

"Em một chuyện hỏi ".

 

"Chuyện gì?"

 

"Chắc cách khống chế cơ thể nhỉ?"

 

Lệ Bắc Hàn nhíu mày, đợi Kỷ Noãn Noãn tiếp.

 

"Em thấy chẳng một giai đoạn khống chế giỏi ? Em quyến rũ thế nào cũng mắc câu. Là thời gian em chuyển nhà đó".

 

Lệ Bắc Hàn...

 

Dường như cơn đau thể thốt nên lời đó áng ngay .

 

Anh ngay lập tức điều chỉnh tư thế , may quá, đó chỉ là ảo giác.

 

"Suýt chút nữa em tưởng thuộc hệ cấm d.ụ.c đấy! Anh cho em , thế nào ?"

 

Lệ Bắc Hàn...

🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa

 

Kỷ Noãn Noãn thấy lên tiếng, như đang giấu diếm gì đó thì càng hứng thú, chắc chắn là đang giấu cô chuyện gì đó!

 

"Nói mà! Dù dùng cách gì em cũng sẽ ".

 

Lệ Bắc Hàn bỗng dậy ép cô lên vách cửa kính phía !

 

"Rầm!", tiếng động lớn thu hút sự chú ý của tất cả những ở bên ngoài!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-163.html.]

 

Bọn họ đều thấy cảnh !

 

Rốt cuộc hai những chuyện gì thể miêu tả gì ở trong đấy ?!

 

"Lệ Bắc Hàn, gì thế! Mau thả em ", Kỷ Noãn Noãn thấy mất sạch mặt mũi .

 

Lệ Bắc Hàn cố ý thì thào tai cô: "Có em, cách gì cũng vô dụng".

 

Kỷ Noãn Noãn đỏ mặt: "Được , em , tránh ? Chắc chắn bên ngoài thấy cả , em nữa!"

 

"Lần , tối sẽ đòi cả gốc lẫn lãi", Lệ Bắc Hàn buông tay, lùi về một bước.

 

Vừa nãy Kỷ Noãn Noãn căng thẳng c.h.ế.t, thật sự sợ sẽ bừa ở văn phòng của cô.

 

"Đi thôi, chọn quà".

 

"Anh... ?"

 

Lệ Bắc Hàn tới cầm tay cô ngoài.

 

"Em cần gọi điện thoại cho ông để ông chuẩn ?"

 

Kỷ Noãn Noãn cảm thấy hình như ông nội định kiến với Lệ Bắc Hàn, nhiệt tình lắm, so thì ông thiết với Tống Ấp Hành hơn nhiều.

 

"Ừm", Lệ Bắc Hàn gật đầu.

 

Kỷ Noãn Noãn lập tức gọi cho ông cụ Kỷ.

 

"Noãn Noãn , gần đây bận con? Có sắp về thăm ông ?", ông cụ Kỷ thấy cháu gái gọi thì vui ghê lắm.

 

Gần đây ông cô đơn quá, A Hành cũng ở đây, một ông buồn chán c.h.ế.t !

 

"Ông nội, hôm nay con dẫn Lệ Bắc Hàn cùng về thăm ông, chắc hơn một tiếng nữa là con về tới ".

 

"Dẫn Lệ Bắc Hàn về thăm ông? Không cần, cần , tới gì, nếu con về thì về một , cần dẫn Lệ Bắc Hàn gì ".

 

Kỷ Noãn Noãn...

 

Nghe giọng điệu của ông cứ như Lệ Bắc Hàn là một món đồ gì .

 

Sao thế ? Bình thường ông nội cũng bài xích Lệ Bắc Hàn tới cỡ .

 

Biết thì cô gọi , còn gọi mặt Lệ Bắc Hàn nữa chứ.

 

"Ông, cháu cúp máy nhé, bye ông", Kỷ Noãn Noãn lập tức cúp máy, ngẩng đầu Lệ Bắc Hàn.

 

Chắc hết những lời ông trong điện thoại .

 

"Ông nội em..."

 

"Chút chúng qua thẳng đó", Lệ Bắc Hàn ngắt lời nắm tay cô: "Em đừng lo, giải quyết ".

 

Kỷ Noãn Noãn mỉm gật đầu: "Vâng, em Bắc Bắc của em là giỏi nhất! Em nhỏ cho , ông nội em dễ giải quyết lắm, ông thích đ.á.n.h cờ, thích chơi tranh chữ hội họa, nhưng thích sưu tầm gì lắm, chủ yếu là về những chủ đề đó thôi. Thời gian ông thích hí khúc, đó chê nhịp điệu, bây giờ hiểu thích !"

 

"Còn nữa, ông là ưa ngọt, lúc nhỏ đối với em nghiêm khắc lắm, nhưng em nũng là ông đầu hàng ngay. Mà ít khi em nũng với ông, phần nhiều là đối đầu với ông".

 

Suốt dọc đường Kỷ Noãn Noãn đều thao thao kể với Lệ Bắc Hàn về ông cụ Kỷ.

 

Lệ Bắc Hàn cô đang lo và ông cụ Kỷ hợp tính , dù cả hai đều là quan trọng nhất trong đời của cô mà.

 

Anh cũng ông cụ Kỷ đối xử với như .

 

Lần hứa với ông sẽ chuyện gì quá giới hạn với bé Noãn, những hành động của thì trái nước, nên cũng khó ăn với ông cụ Kỷ.

 

Người ông cụ Kỷ ưng ý nhất là Tống Ấp Hành chứ .

 

Thế nên dù hôm nay ông cụ Kỷ đ.á.n.h đuổi khỏi nhà họ Kỷ thì cũng tới đó.

 

"Lệ Bắc Hàn, nhỡ ông em...", Kỷ Noãn Noãn vẫn lo lắng: "Hay là hôm nay em về một nhé, thăm dò , hãy đến, ?"

 

"Yên tâm, em đang lo gì, chuyện gì ".

 

"Đôi khi tính tình ông nội em kỳ cục lắm, em sợ chịu uất ức".

 

"Bé Noãn, nãy giờ em về ông nội", giọng điệu chua.

 

Kỷ Noãn Noãn há hốc mồm, kinh ngạc Lệ Bắc Hàn: "Anh ghen cả với ông nội em ?"

 

"Em xem chúng nên mua quà gì cho ông nội?"

 

"Em sợ mua gì ông nội em cũng nhận, thế thì càng gượng gạo!"

 

"Thế thì chọn món gì mà chắc chắn ông sẽ nhận !"

 

"Chọn gì?"

 

Lệ Bắc Hàn bỗng đổi hướng, vốn định tới trung tâm thương mại nhưng giờ chỗ khác.

 

...

 

Ông cụ Kỷ nhận điện thoại của cháu gái cưng xong thì một qua trong phòng.

 

Thím Ngô dáng vẻ của ông cụ thì phì : "Ông chủ, ông đừng tự khó nữa, chẳng ông luôn mong Tiểu Noãn nhanh nhanh gả cho ? Ông xem chuyện Ninh Thị , Lệ Bắc Hàn thương cô chủ nhà bao, đang trút giận cô chủ đấy".

 

"Ha ha!"

 

Thím Ngô...

 

"Ông chủ, cần chuẩn cơm ?", thím Ngô đành c.ắ.n răng mà hỏi.

 

"Chuẩn cái đít!", bây giờ ông cụ Kỷ cứ nghĩ tới Tống Ấp Hành thì thấy đau lòng.

 

Cháu gái cưng của ông cướp mất .

 

Giờ ông đuổi kẻ đó còn hết, cơm nước gì tầm !

 

"Ông chủ, ông sợ cô chủ buồn ? Từ nhỏ đến lớn cô chủ đều là chính kiến, chuyện hôn nhân đại sự, cô chủ cũng tự quyết định ".

 

"Nó? Thím xem nó chọn loại kìa!"

 

"Một thằng Ninh Dật là cầm thú đội lốp ! Nếu Noãn Noãn hủy hôn, ai thấy bộ mặt cầm thú của nó?! Còn cả nhà họ Ninh nữa, chẳng một ai ! May là Noãn Noãn của gả sang đó!"

 

"Lệ Bắc Hàn hơn Ninh Dật nhiều".

 

"Tốt ở ? Vừa nãy chẳng nhà họ Ninh một ai đó ? Cậu cũng là nhà họ Ninh".

 

Thím Ngô gì nữa: "Ông chủ chỉ tức vì cô chủ cướp mất, nếu cướp cô chủ là Tống thì đảm bảo ông cũng sẽ chướng mắt với Tống thôi".

 

" !"

 

Thím Ngô xòa, học giọng của ông cụ Kỷ: "Thằng nhóc họ Tống thứ gì! Cướp mất tâm can bảo bối của ! Sao Noãn Noãn gả nhà họ Tống chứ! Chắc chắn lão già họ Tống mơ cũng tỉnh cho coi!"

 

Ông cụ Kỷ...

 

Bất chợt thấy má nóng rang, lời nào để .

 

"Ông chủ, mong cô chủ lấy chồng nhất là ông, mong cô chủ lấy chồng nhất cũng là ông, mong cô chủ tìm tấm chồng nhất là ông, khi cô chủ tìm thương, thấy chướng tai gai mắt cũng là ông".

 

"Vì , vì ông quá yêu thương cô chủ, luôn cảm thấy đời ai xứng đáng với cô cả".

 

Ông cụ Kỷ á khẩu.

 

Bên ngoài bỗng vang lên tiếng động cơ xe.

 

"Ôi chao, tới nhanh , thậy sự kịp chuẩn gì cả", thím Ngô lập tức chạy đón tiếp.

 

 

Loading...