LỆ TIÊN SINH, YÊU KHÓ KIỂM SOÁT - Chương 157
Cập nhật lúc: 2025-10-08 04:03:25
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một chiếc xe lao vun vút trong dòng xe tấp nập!
Cứ chốc chốc, bánh xe ma sát mạnh với mặt đường tạo những đường khói.
Trình Cửu định cơ thể, báo cáo với Lệ Bắc Hàn đang lái xe.
"Lão đại, Thẩm Việt từng tới Yến Đô gặp Thẩm Tri Ý, loại trừ những kẻ tình nghi khác thì chính là khả năng bắt cóc Sếp Kỷ nhất!"
Ánh mắt Lệ Bắc Hàn u ám.
"Dưới tên Thẩm Việt một chuỗi quán bar...", Trình Cửu phát hiện xe lái theo hướng mà tìm .
...
Kỷ Noãn Noãn Thẩm Việt đưa một phòng, vứt lên giường!
Ánh đèn ngủ mờ ảo, nhờ chút ánh sáng , Kỷ Noãn Noãn rõ căn phòng, cô chợt thấy căng thẳng đến nỗi lông tơ dựng cả lên.
Tuy cô từng thấy bất cứ món đồ nào trong phòng , nhưng sơ qua là chúng để gì !
Thẩm Việt cởi áo khắc ngoài tới bên cạnh Kỷ Noãn Noãn.
"Chút nữa chúng sẽ chơi một vài trò chơi vui kích thích nhé".
"Thả rôi , rốt cuộc là ai? Sao như ?"
"Vì thích em đấy, ai bảo thích em cơ chứ", Thẩm Việt xong thì đưa tay sờ mặt Kỷ Noãn Noãn: "Không da em mềm mịn thế , thật c.ắ.n một miếng".
Kỷ Noãn Noãn thấy buồn nôn, mặt tránh sự đụng chạm của Thẩm Việt.
Thẩm Việt lấy sợi dây thừng giường cột c.h.ặ.t t.a.y và chân Kỷ Noãn Noãn , cô bây giờ cứ như một con búp bê, chút sức kháng cự!
"Lệ Bắc Hàn... cứu em! Lệ Bắc Hàn!"
Thẩm Việt cầm cái roi quất lên Kỷ Noãn Noãn!
Cơn đau bỏng rát khiến nước mắt cô tuôn trào, cô trói dang tay dang chân, cái quất nãy khiến áo quần của cô rách toạc.
Một vết thương rướm m.á.u in hằn lên làn da trắng muốt.
Thẩm Việt cô gái yêu kiều giường, cổ họng khô khốc, cởi đồ nhào xuống Kỷ Noãn Noãn.
Người phụ nữ khiến phát điên!
Bỗng nhiên cửa phòng đạp ! Thẩm Việt túm từ phía vứt lên tường.
Kỷ Noãn Noãn dọa sợ, đàn ông xuất hiện run rẩy gọi: "Lệ Bắc Hàn...", giọng cô yếu ớt khiến lòng đau lòng!
Người đàn ông nọ bước lên chỉnh sửa quần áo cởi trói cho cô.
Kỷ Noãn Noãn ngơ ngác .
Trên mặt đeo một tấm mặt nạ màu bạc, cảm giác thần bí.
rõ ràng cô cảm nhận thở thuộc khiến cô an tâm.
Lệ Bắc Hàn, chắc chắn là Lệ Bắc Hàn!
Vì chiếc mặt nạ mang theo một cảm giác xa cách và lạ lẫm khiến cô cảm thấy hoảng hốt.
"Lệ Bắc Hàn, là ?", cô run giọng hỏi, đôi mắt long lanh cố gắng kìm chế để nước mắt rơi xuống.
Người đàn ông nọ trả lời.
Kỷ Noãn Noãn giơ tay tháo mặt nạ .
Bỗng nhiên cổ tay cô nắm , đau.
"Đừng".
Giọng đàn ông lạnh lẽo thấu xương. Người nọ bế cô lên ngoài.
Vừa bước khỏi phòng, một luồng ánh sáng cực chói chiếu tới, mắt Kỷ Noãn Noãn trắng xóa, ngất .
Lệ Bắc Hàn ôm chặt cô gái trong lòng , gân xanh nổi mu bàn tay, cơn giận vô biên sắp nuốt chửng lý trí của .
"Lão đại, để Sếp Kỷ xuống mới thể kiểm tra vết thương của cô ", Ngôn Cẩn Trần khẽ nhắc nhở.
Từ lúc tìm Sếp Kỷ, lão đại cứ như một kẻ điên, ôm chặt Sếp Kỷ chịu buông tay!
Thẩm Việt đúng là tự tìm đường c.h.ế.t!
Nhìn thấy lão đại đeo tấm mặt nạ thì Thẩm Việt sắp tiêu đời ! Dù nhà họ Thẩm quyền thế đến cỡ nào nữa thì lão đại cũng sẽ tha cho ! Che giấu phận chỉ để thuận tiện hành sự, để nhà họ Thẩm tra gì.
Lệ Bắc Hàn đặt Kỷ Noãn Noãn lên giường, ghìm cơn giận đang sục sôi trong lòng khi thấy vết đỏ mặt cô. Anh từ từ giơ tay lên vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn .
Ngôn Cẩn Trần lập tức kiểm tra vết thương cho Kỷ Noãn Noãn.
May là chỉ thương ngoài da, vết thương nghiêm trọng nhất là vết roi quất, nhưng chỉ cần bôi ít t.h.u.ố.c là .
"Lão đại, đừng lo, mấy giờ nữa là t.h.u.ố.c trong Sếp Kỷ sẽ hết hiệu lực, mấy ngày lẽ sẽ cảm thấy mệt mỏi, tinh thần suy nhược, nhưng tầm một tuần sẽ khỏe ".
"Ừm", Lệ Bắc Hàn gật đầu.
"Cậu thật sự định để cô Kỷ ? Cậu lúc nguy hiểm nhất, phụ nữ mong mỏi nhất chính là yêu xuất hiện. Cậu thế sợ để nút thắt trong lòng em ?", Ngôn Cẩn Trần sang chiếc mặt nạ bạc .
Lệ Bắc Hàn chỉ im lặng rời .
...
Lúc Thẩm Việt vứt đụng tường ngất , lúc tỉnh thì đau nhứt! Cảm giác đau đớn giống như đ.á.n.h cho một trận mập , khẽ cử động đau c.h.ế.t sống !
"A!", Thẩm Việt gào lên cuộn tròn thể.
Bỗng chốc bên ngoài vang lên tiếng bước chân.
Hắn lập tức cảnh giác.
Cửa mở , một bóng dáng xuất hiện.
Thẩm Việt chợt run lên, sự sợ hãi từ tận tim can lan .
"Anh... là ai?"
Quanh nọ toát sự tàn độc lạnh ! Chiếc mặt nạ màu bạc càng thêm vài phần thần bí và quỷ mị.
Đôi giày đắt tiền vô tình giẫm lên mặt Thẩm Việt, hệt như mặt là tàn t.h.u.ố.c vứt đất, cứ tùy ý chà nghiến.
"Á! Á!", Thẩm Việt cảm thấy mặt sắp hủy ! chút năng lực phản kháng nào cả.
"Dừng ! Anh là ai ? là Thẩm Việt! Bố là..."
Bàn chân bỗng nhấc lên hung hăn đá Thẩm Việt!
Cơ thể Thẩm Việt chà mặt đất một khúc tông chiếc bàn bên cạnh, hộc một ngụm máu!
"Bố... bố là... ọc!", Thẩm Việt thể dứt câu, m.á.u ngừng ọc .
Tiếng bước chân vang lên, hệt như đang giẫm lên dây thần kinh của Thẩm Việt.
Mỗi một bước chân tiến gần khiến cơ thể run lên từng chặp.
"Đừng! Đừng g.i.ế.c !"
Bỗng nhiên một nữa tới, lấy dây thừng trói hai tay Thẩm Việt , đầu còn thì quăng lên xà nhà, đó kéo một cái, Thẩm Việt treo lên.
Nỗi sợ hãi như một quả b.o.m nổ ầm trong tim Thẩm Việt.
Một roi quất về phía , chuẩn vị trí 10cm rốn .
Một roi đủ khiến đoạn tử tuyệt tôn!
Cơn đau dữ dội khiến Thẩm Việt ngất lịm.
...
Kỷ Noãn Noãn mơ màng tỉnh dậy, trong đầu bỗng hiện lên cảnh cô trói giường, cô run lên kịch liệt, bật dậy khỏi giường.
Lệ Bắc Hàn nhanh chóng bước tới bên giường, đỡ lấy vai Kỷ Noãn Noãn.
Kỷ Noãn Noãn Lệ Bắc Hàn xuất hiện thì nhào lòng .
"Đứng sợ, , xin , tới trễ", Lệ Bắc Hàn khẽ vuốt lưng cô an ủi.
"Em... em...", Kỷ Noãn Noãn diễn tả tâm trạng của như thế nào, cô ngẩng đầu, nước mắt thi rơi xuống.
Ánh mắt Lệ Bắc Hàn thoáng hoảng loạn, cuống quýt lau nước mắt mặt cô, cô thế khiến lòng rối bời.
Kỷ Noãn Noãn nắm lấy tay , cật lực định tâm trạng của .
"Sau đó xảy chuyện gì? Rốt cuộc là ai bắt cóc em? Đã báo cảnh sát ? Đã tra kẻ đó ?"
Lệ Bắc Hàn quỳ xuống ngang bằng tầm mắt Kỷ Noãn Noãn, khẽ vuốt ve gương mặt nhỏ của cô: "Quán bar xảy chuyện, em cứu ngoài, lúc đến thì em đưa tới bệnh viện ".
Ánh mắt Kỷ Noãn Noãn thoáng tia hụt hẫng.
Anh thừa nhận là cứu cô?
Lệ Bắc Hàn biểu cảm của Kỷ Noãn Noãn, nhớ lời Ngôn Cẩn Trần thì trong lòng thấy chua chát.
"Anh tra hai kẻ bắt cóc em , nhưng báo cảnh sát, giải quyết riêng, em thấy ?", Lệ Bắc Hàn khẽ hỏi.
"Cứ theo ý ", Kỷ Noãn Noãn thấy giận.
Kiếp cô tìm hiểu những chuyện liên quan tới Lệ Bắc Hàn, nhưng kiếp cô , dù là kẻ ác khiến cả thể giới thể dung thứ thì cô vẫn yêu !
"Em thấy thế nào?", Lệ Bắc Hàn quan tâm hỏi.
"Hơi mệt, nghỉ ngơi", Kỷ Noãn Noãn chủ động xuống, kéo mền lên đắp, lưng về phía Lệ Bắc Hàn.
Tâm trạng Lệ Bắc Hàn bỗng buồn bực thể tả!
Lẽ nào đúng như lời Ngôn Cẩn Trần ?
Trình Cửu bước nhanh thì chợt thấy bầu khí trong phòng bệnh kỳ lạ, lập tức bước tới chỗ Lệ Bắc Hàn: "Sếp Lệ, cảnh sát tới điều tra chuyện hôm qua".
"Sao ?"
"Có báo cảnh sát".
Kỷ Noãn Noãn tin thì cũng lấy lạ, cô ngẩng đầu Lệ Bắc Hàn. Cô hiểu ý của Lệ Bắc Hàn, giải quyết riêng là thủ đoạn tầm thường, thứ khốn nạn như thế đáng chịu trừng phạt.
Bên ngoài vang lên một tràn tiếng bước chân, hai vị mặc cảnh phục bước , theo vẫn còn một nữa.
Ninh Dật? Sao là ?!
"Xin hỏi, cô là Kỷ Noãn Noãn đúng ?"
"Vâng, đúng ạ", Kỷ Noãn Noãn khẽ đáp.
"Là thế , Ninh báo án cô gặp nguy hiểm, chúng tìm hiểu tình hình".
Kỷ Noãn Noãn ngơ ngác, chuyện gì thế?
Cô còn đang nghi ngờ hai liên quan tới Chử Li Cầm! Ninh Dật thế để phủi sạch quan hệ chứ?
Lệ Bắc Hàn giải quyết riêng nên cô chuyện rắc rối thêm.
"Sao Sếp Ninh gặp nguy hiểm ?", Kỷ Noãn Noãn vẫn cẩn thận, tìm hiểu tình hình xem Ninh Dật thế nào. Cô rước thêm phiền phức cần thiết cho Lệ Bắc Hàn.
"Anh gọi điện thoại cho em em kêu cứu, lo em gặp nguy hiểm, em chứ?", Ninh Dật Kỷ Noãn Noãn với ánh mắt lo lắng.
Bây giờ Kỷ Noãn Noãn mới ngớ lúc cô bắt lên xe, gọi tới.
Cô tưởng đó là Lệ Bắc Hàn gọi, ngờ là Ninh Dật.
"Cảm ơn Sếp Ninh quan tâm, gặp nguy hiểm gì cả, bất cẩn để mất điện thoại , hôm qua thấy mệt thôi, xảy chuyện gì cả".
Ninh Dật Kỷ Noãn Noãn đang dối.
Anh tuyệt đối sẽ nhận lầm giọng trong điện thoại.
cô thừa nhận.
"Thật sự gì nguy hiểm ?", một vị cảnh sát xác nhận .
"Thật sự , cảm ơn các nhiều", Kỷ Noãn Noãn lắc đầu phủ nhận.
"Nếu gì thì chúng sẽ lập án. Anh Ninh, phiền về cùng chúng để ký xác nhận".
"Được", Ninh Dật gật đầu Kỷ Noãn Noãn.
"Các vị thong thả".
Trong phòng chỉ còn ba là Kỷ Noãn Noãn, Lệ Bắc Hàn và Trình Cửu.
Trình Cửu gãi đầu, gượng gạo : "Sếp Kỷ, Sếp Lệ, ngoài đây".
Lúc cửa phòng đóng , Kỷ Noãn Noãn xuống, kéo chăn đắp kín.
Lệ Bắc Hàn...
Anh chậm rãi bước tới xuống bên giường.
"Em đói ? Muốn ăn chút gì ?"
"Không".
Năm phút trôi qua mà phòng bệnh vẫn im lặng như tờ.
Cô đang giận dỗi, Lệ Bắc Hàn cách nào để dỗ. Anh ngờ Kỷ Noãn Noãn sẽ nhận . Đeo mặt nạ lên thì phận của đổi khác.
Tay nhuốm quá nhiều m.á.u tươi.
Thế nên để cô , ít nhất là bây giờ cho cô .
"Anh ai cứu em ?"
Tim Lệ Bắc Hàn đập thịch một cái, chậm rãi đáp: "Anh ".
"Ừm", Kỷ Noãn Noãn chỉ hờ hững đáp thôi.
Lệ Bắc Hàn từng cô lạnh nhạt thế , nay cô luôn nhiệt tình, là một tiểu yêu tinh bám .
chuyện thì chuyện khác, cảm nhận sự xa cách của cô.
"Noãn Noãn, kịp tới, em thất vọng ?"
Kỷ Noãn Noãn hỏi thì : "Sao em xảy chuyện?"
"Vốn dĩ sang đây tìm em, lúc tới nơi thì gọi cho em".
Kỷ Noãn Noãn thấy hôm nay sẽ hỏi gì. Cô từ từ giơ tay nắm lấy tay Lệ Bắc Hàn nhích lòng .
"Ôm em".
Lệ Bắc Hàn thầm mừng, lập tức ôm chặt lấy cô lòng.
Kỷ Noãn Noãn tiếng tim đập mạnh mẽ của , lòng chợt nhẹ nhõm.
Dù lúc đó cô thật sự sợ hãi nhưng cô sẽ nhận nhầm.
Người đó, chính là !
Còn về việc giấu phận xuất hiện thì cô truy hỏi thêm nữa.
...
Ninh Dật ký xong giấy tờ thì trở về khách sạn, Tô Lâm ở đó đợi .
"Sếp Ninh, Kỷ Noãn Noãn ?"
"Cô ", Ninh Dật cởi áo vest, tháo cà vạt xuống sofa.
Từ khi tiếng Kỷ Noãn Noãn kêu cứu cho tới lúc gặp cô trong bệnh viện, tim luôn thấp thỏm, cả đêm ngủ, dùng hết nguồn lực để tìm kiếm tung tích Kỷ Noãn Noãn.
Lúc thấy cô bình an vô sự, mới thấy nhẹ nhõm.
Trên đường trở về, Ninh Dật tự mỉa mai .
Anh cảm thấy thật hèn!
Tô Lâm bên cạnh, lòng âm thầm tính toán, cô tin Kỷ Noãn Noãn xảy chuyện. Trước đây, cô chỉ đố kỵ Kỷ Noãn Noãn, cũng tự chuyện với Kỷ Noãn Noãn, tất cả thể cứu vãn nữa.
Còn bây giờ, cô hận Kỷ Noãn Noãn! Hận khi cắt đứt quan hệ với Ninh Dật mà Kỷ Noãn Noãn vẫn khiến Ninh Dật vướng bận!
"Sếp Ninh, mảnh đất tính ạ?", Tô Lâm thật sự sợ cuối cùng họ thể lấy mảnh đất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-157.html.]
Ninh Dật dáng vẻ bình tĩnh của Tô Lâm, bỗng hỏi: "Cô xảy chuyện, cô lo chút nào ?"
Tự dưng hỏi , Tô Lâm á khẩu.
"Chuyện liên quan gì tới cô ?", Ninh Dật lạnh giọng chất vấn.
"Không ! Không liên quan gì tới em cả!", Tô Lâm lập tức phủ nhận.
Sao Ninh Dật nghi ngờ cô chứ?
"Tốt nhất là liên quan gì tới cô, nếu , tha cho cô !"
Tô Lâm thấy uất ức, cô đối phó với Kỷ Noãn Noãn cũng là vì mà!
"Ninh Dật, vẫn còn yêu Kỷ Noãn Noãn ?"
Yêu?
Ninh Dật , lòng mơ hồ.
Chỉ cảm nhận rõ ràng một điều rằng lúc Tô Lâm hỏi câu , tim khó chịu, cảm giác đau đớn lan tràn giác quan của , đè nén khiến hít thở thông.
Anh thấy hối hận.
Nếu thời gian thể , dành hết tình cảm cho Kỷ Noãn Noãn.
Giây phút mới hoảng loạn phát hiện Kỷ Noãn Noãn bao giờ bằng ánh mắt lúc cô Lệ Bắc Hàn.
Tô Lâm thấy Ninh Dật im lặng thì câu trả lời, nước mắt chực rơi, thu dọn đồ đạc của ngoài.
...
Trong phòng bệnh tràn ngập mùi hương thể hình dung, hai y tá bịt mũi ngoài, nhanh chóng đóng cửa phòng , chỉ sợ mùi bay ngoài.
"Ôi, quả ngon quá, múi u nu ú nần", Kỷ Noãn Noãn quả sầu riêng Lệ Bắc Hàn lấy thì nuốt nước bọt.
Lệ Bắc Hàn...
Sao cô thể chịu cái mùi ?!
Trình Cửu thì càng khó hiểu hơn, sức mạnh đáng sợ nào thể khiến lão đại tay tách sầu riêng thế ?
Là tình yêu!
Phải rằng lão đại ghét nhất là mấy mùi kỳ lạ ! Ai dám xách một chút sầu riêng lướt qua mặt lão đại thì chắc năm mộ xanh cỏ!
Lệ Bắc Hàn lấy múi sầu đặt trong bát lấy thêm chiếc muỗng nữa bước tới mặt Kỷ Noãn Noãn.
"Anh đút em ăn",
Kỷ Noãn Noãn im đợi đút.
Nhìn vẻ mặt chê bai của Lệ Bắc Hàn nhưng vẫn cố nhịn để tách sầu riêng cho cô, cô chợt thấy buồn . Nhìn mặt nhăn tới cỡ nào kìa.
"Anh thích ăn sầu riêng ?", cô cố tình hỏi.
Lệ Bắc Hàn lắc đầu.
là thử thách tâm hồn .
"Nếu em ăn sầu riêng hôn , chịu hông?"
Lệ Bắc Hàn bỗng phát hiện thế giới còn một vấn đề càng khiến bạt hồn hơn.
Thấy trả lời, Kỷ Noãn Noãn bỗng ghé về phía .
Như phản xạ điều kiện, Lệ Bắc Hàn dựt .
Kỷ Noãn Noãn chồm tới thêm.
Lệ Bắc Hàn dịch một chút nữa, bắt đầu duy trì một cách nhất định.
Bỗng nhiên, cửa phòng bệnh đẩy , Ngôn Cẩn Trần hít sâu một .
"Thơm quá! Trời ơi, mấy dám lén ăn sầu riêng!", Ngôn Cẩn Trần vội xông lên , thấy vẫn còn sầu riên thì vui vẻ như một đứa con nít. Anh thấy tư thế thể miêu tả giữa Kỷ Noãn Noãn và Lệ Bắc Hàn thì ngơ .
"À gì nhỉ, tới lúc, phiền hai chứ?"
Kỷ Noãn Noãn lập tức ngay ngắn , tiếp tục ăn sầu riêng.
Ngôn Cẩn Trần bỗng phát hiện thêm một chuyện, hai mắt trợn tròn.
Noãn Noãn dám ăn sầu riêng mặt lão đại!
Ôi ơi, đáng sợ quá! Anh nuốt một ngụm nước bọt, còn dám mơ tưởng đến hương vị yêu thích nhất nữa, giữ cái mạng nhỏ .
Trình Cửu thể hiểu Ngôn Cẩn Trần đang nghĩ gì.
Ăn sầu riêng là gì ? Sầu riêng còn là do lão đại đích tách đấy!
"Ngon ?", Ngôn Cẩn Trần Kỷ Noãn Noãn ăn, nhịn nuốt nước miếng.
"Ngon lắm, ăn thử ".
"Oki luôn!", Ngôn Cẩn Trần lập tức giơ tay lấy.
Lệ Bắc Hàn chỉ một cái, Ngôn Cẩn Trần hình.
"Cậu ăn!"
Ngôn Cẩn Trần: Quá đáng! Quá quắc lắm đấy! Dựa cái gì mà cho ăn, nhiều thế một ăn hết !
"Anh ăn ! Cứ em!", Kỷ Noãn Noãn lập tức .
Ngôn Cẩn Trần giơ tay tới.
"Ra ngoài ăn! Ăn xong, trong vòng bảy ngày xuất hiện mặt !", đây là giới hạn của Lệ Bắc Hàn!
Ngôn Cẩn Trần: ...
Sao phân biệt đối xử dữ ? vẫn kháng cự sự cám dỗ của sầu riêng, cầm lấy một múi sầu về phía Kỷ Noãn Noãn: "Cảm ơn em nhé! Hôm nay em thấy thế nào?"
"Đỡ nhiều ạ, đúng , em xuất viện ?"
"Được , thế ngoài nhé, gì gọi điện".
"Vâng", Kỷ Noãn Noãn gật đầu.
Ngôn Cẩn Trần ôm một múi sầu riêng ngoài, hành lang bệnh viện cứ thoang thoảng mãi một mùi mà mất lâu mới chịu tan hết.
"Trình Cửu, lập tức thủ tục xuất viện", Lệ Bắc Hàn nhịn tới cực hạn.
"Rõ!", Trình Cửu lập tức ngoài.
Nghe mùi đau đầu quá!
Nhìn hai đàn ông chỉ thoát khỏi căn phòng cho nhanh, Kỷ Noãn Noãn lén . Sau nếu Lệ Bắc Hàn chọc giận cô, cô sẽ ăn sầu riêng mặt , một ngày ăn ba bữa!
...
Sau khi xuất viện, Kỷ Noãn Noãn Lệ Bắc Hàn đưa tới một nơi khác. Nơi là một biệt thự nhỏ, Kỷ Noãn Noãn nghiêng đầu Lệ Bắc Hàn: "Chỗ thuê mua ?"
"Mua, chìa khóa đây, sang đây thì em cứ ở đây", Lệ Bắc Hàn giao chìa khóa cho Kỷ Noãn Noãn.
"Em nhiều chỗ để ở lắm, nhưng thấy ở khách sạn tiện hơn", tuy nhưng Kỷ Noãn Noãn vẫn nhận lấy chìa khóa.
Của Lệ Bắc Hàn chính là của cô.
Bây giờ cô chi tiêu gì đều quét thẻ của Lệ Bắc Hàn hết.
Tiêu tiền của , an tâm lắm.
Tiền của vốn là để cô tiêu mà.
Vừa phòng Kỷ Noãn Noãn lập tức chạy tới phòng khách mở tivi, hôm qua viện xem trực tiếp chương trình của Kiểu Hỏa Hỏa, cô vẫn đang mong ngóng xem đội nào thắng.
Lệ Bắc Hàn ngẩng đầu Kỷ Noãn Noãn, thấy xuất hiện trong tivi là Kiều Diệm thì nhíu mày.
"Kiều Hỏa Hỏa! Cố lên!", Kỷ Noãn Noãn kích động xem tivi.
Bực cái chương trình ghê, tập kết thúc ngay chỗ gay cấn, đợi một tuần mới xem tập tiếp theo.
Lệ Bắc Hàn thấy Kỷ Noãn Noãn xem tivi chăm chú thì bước tới mặt cô.
"Anh chắn tầm của em , tránh chút ".
Lệ Bắc Hàn...
"Bắc Bắc, em ăn đồ bên ngoài, em ăn đồ ăn nấu, nấu ăn , ?"
Lệ Bắc Hàn vốn đinh nấu cơm cho cô, nhưng nấu cơm, để cô đây... ngắm trai ?
"Có gì mà xem?
"Đương nhiên ! Kiều Hỏa Hỏa trai lắm!"
Lệ Bắc Hàn...
Kiều Hỏa Hỏa ở nơi nào đó xa xăm hắt ba cái liên tiếp, trợ lý đưa khăn giấy sang.
"Có cảm nữa ?"
"Không, cảm, cảm thấy lưng lạnh toát đây", Kiều Diệm đầu .
"Gió lạnh ?"
" đày tới đây mà vẫn thể đắc tội với lão đại ?", Kiều Diệm dám tưởng tượng, cũng dám gọi điện thoại về.
Qua một tháng nữa là chương trình kết thúc, cũng kết thúc những tháng ngày đày, rời xa nơi lạnh lẽo .
Đến lúc đó sẽ xảy biến cố gì thêm chứ?
...
"Anh mau nấu cơm ! Em đói ", Kỷ Noãn Noãn giục.
Lệ Bắc Hàn buộc tạp dề, về phía nhà bếp. Chốc chốc Kỷ Noãn Noãn ở phòng khách, cô xem tivi đến là say mê, lúc quảng cáo thì ôm điện thoại, đang gì.
Đã hơn nửa tiếng mà cô chẳng thèm xuống nhà bếp lấy một cái!
Kỷ Noãn Noãn tranh thủ lúc quảng cáo, lên cổ vũ cho Kiều Diệm, tuy bây giờ Kiều Diệm nổi tiếng top1 nhưng cô vẫn nhịn lên mạng tặng quà cho !
Cô hiểu tâm lý của những fan cuồng , họ đủ cách để tiếp ứng cho idol nhà !
Nguyên Giới cô là fan của Kiều Diệm , gia nhập đủ các nhóm fan của Kiểu Diệm nhưng hình thư thấy vẫn đủ, vẫn thêm gì đó cho Kiều Diệm.
Lệ Bắc Hàn nấu ăn xong, đang chuẩn gọi Kỷ Noãn Noãn xuống ăn cơm thì điện thoại bỗng tin báo.
Chỉ cần Kỷ Noãn Noãn tiêu tiền trong thẻ cho cô thì điện thoại sẽ thông báo, cố tình cài đặt như , đây sợ cô sẽ dùng thẻ cho, thấy cô tiêu xài gì cũng dùng thẻ của thì cảm thấy hạnh phúc ngập tràn.
Anh thích nhất là những tin nhắn báo chi tiền , nhưng lúc nội dung báo trong tin nhắn thì sắc mặt cứng đờ.
Cô đang tặng quà cho Kiều Diệm?
Một tặng là hai trăm nghìn?
Kỷ Noãn Noãn tặng quà sướng tay, để ý tặng bao nhiêu.
Lệ Bắc Hàn lầm lũi bước tới , thấy Kỷ Noãn Noãn đang cầm điện thoại ảnh Kiều Diệm ngây ngốc.
Xem tivi ? Còn lướt xem điện thoại nữa?
Kiều Diệm lấy sức hút lớn như ?
Lúc Kiều Diệm đang 'hưởng thụ' đủ cái lạnh mùa đông hắc xì mấy cái.
Lần chỉ , đến cả trợ lý cũng nhịn đầu phía .
"Có cảm thấy lạnh ?", Kiều Diệm hỏi trợ lý.
"Có, gió hôm nay độc", trợ lý gật đầu.
", lạnh ngoài da mà lạnh tận trong tim".
", đúng, đúng là cảm giác ".
Hai ăn ý gật đầu.
Kỷ Noãn Noãn đặt điện thoại xuống ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt của Lệ Bắc Hàn.
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
"Anh lên lúc nào ? Dọa em giật cả !"
Lệ Bắc Hàn...
Cảm giác lơ là thật khó chịu.
"Ăn cơm", Lệ Bắc Hàn xuống phòng ăn.
"Không , đợi chút, sắp hết quảng cáo ! Còn mười phút nữa thôi, em xem xong ăn".
"Lập tức ăn cơm".
"Không!"
Lệ Bắc Hàn bước tới , tắt tivi luôn.
"Sao tắt tivi của em!", Kỷ Noãn Noãn nhanh chóng bước lên định bật tivi lên .
Bỗng nhiên cổ tay cô Lệ Bắc Hàn nắm lấy, kéo cô xuống phòng ăn.
"Vậy em ăn xem ?"
"Không! Trẻ em lúc ăn xem tivi!"
"Lúc em còn nhỏ cũng ai cấm !", Kỷ Noãn Noãn khẽ phản bác: "Lúc nhỏ em ăn coi chuyên mục tài chính, ông nội còn xem cùng em nữa".
"Không xem là , nhiều lý do ".
"Không, em xem".
Lệ Bắc Hàn ôm lấy eo cô, ép cô tường.
"Không ăn cơm đúng ?"
Khí thế của Kỷ Noãn Noãn bỗng tụt dốc phanh, bất giác nuốt nước bọt.
"Hay là... chuyện gì ý nghĩa hơn chút, hửm?"
Kỷ Noãn Noãn đầu thấy giọng điệu của . Giọng điệu cao đó mang vài phần tà mị, vài phòng trêu chọc, còn vài phần uy h.i.ế.p và gợi cảm nữa.
"Chúng ăn cơm ", Kỷ Noãn Noãn chợt dự cảm sẽ xảy một trận cuồng phong bão táp nên mới từ bỏ việc xem tivi.
Lệ Bắc Hàn gì, chỉ im lặng cô.
Kỷ Noãn Noãn giơ tay đẩy lên n.g.ự.c .
Lệ Bắc Hàn vẫn giữ nguyên tư thế, hề động đậy.
"Sofa phòng ngủ?"
"Em ăn cơm", Kỷ Noãn Noãn yếu ớt trả lời.
Lệ Bắc Hàn bàn ăn bỗng tà mị, ghé sát cổ Kỷ Noãn Noãn, thì thào bên tai cô: "Noãn Noãn, , em bàn ăn, đúng ?"
"Không! Không ! Em suy nghĩ đó", Kỷ Noãn Noãn lập tức phủ nhận.
"Để xem thử cơ thể em thành thật hơn cái miệng một chút nào".
Kỷ Noãn Noãn sức chống đỡ, trong lòng một suy nghĩ: Sau sẽ mặc váy mặt Lệ Bắc Hàn nữa!
Mỗi lúc cô mới nhớ , suy nghĩ xuất hiện trong đầu cô vô !
"Hôm nay em ăn sầu riêng đấy", giọng cô run, vẫn quên nhắc nhở .
"Vậy thì em sự lựa chọn nào khác ".
Cô ngơ ngác, gương mặt ửng đó, mới một lát mà cô đầu hàng : "Em thể chọn lựa gì chứ? Ăn cơm tiếp tục ?"
Cô còn tưởng bảo cô lựa chọn giữa hai cái.
Sau đó cô chọn tiếp tục thì sẽ ôm cô ăn cơm!
Giọng vang lên bên tai cô: "Không lựa chọn hôn ở hôn ở ".
Kỷ Noãn Noãn...