"Tiểu Ý, con đừng kích động, chuyện vẫn lời bố con", Lệ Tâm Nhan khẽ khuyên nhủ.
"Dì ơi, dì thể bảo Hàn đừng yêu chị Kỷ Noãn Noãn nữa ạ? Chị xuất như con ? Cưới con sẽ bác của con giúp Anh Hàn, dựa nhà họ Thẩm, gì mà chẳng ?"
"Hơn nữa, bệnh của cháu thể chữa khỏi mà, chẳng bố liên lạc với bác sĩ từ nước ngoài, chuẩn phẫu thuật cho cháu đó ? Phẫu thuật xong thì cháu khác gì bình thường ".
"Tiểu Ý, dì chăm nom con từ nhỏ tới lớn, đương nhiên dì mong con thể gả cho mà thích, nhưng dì quyền quyết định gì trong chuyện cả, nếu dì giúp gì nhất định dì sẽ giúp con, ?"
"Cảm ơn dì ạ", Thẩm Tri Ý cảm động gật đầu.
"Được , con ở bệnh viện nghỉ ngơi cho thật , đợi tin tức từ bố con, bố con yêu thương con như , chỉ cần con cương quyết tới cùng thì dì tin là ông sẽ đồng ý thôi".
"Con nhất định sẽ cương quyết tới cùng!", Thẩm Tri Ý lập tức : " con sợ Hàn sẽ từ chối".
"Chỉ cần bố con đồng ý thì chắc chắn ông sẽ cách khiến Lệ Bắc Hàn đồng ý. Một khi ông mở lời thì đó là đại diện cho nhà họ Thẩm, Lệ Bắc Hàn là đứa trẻ hiểu chuyện".
Thẩm Tri Ý xong thì c.ắ.n môi gật đầu.
Bỗng nhiên cửa phòng bệnh mở , một trai ăn mặc thoải mái cửa, tay cầm một bó hoa tươi.
"Anh cả đấy nhé!", Thẩm Việt trêu đùa.
"Thẩm Việt, im miệng cho em!", Thẩm Tri Ý quát cửa. Không ông đến lúc .
"Sao vẫn chanh chua thế? Anh trai đặc biệt tới thăm em đấy!", Thẩm Việt xuống bên giường, đặt bó hoa lòng Lệ Tâm Nhan.
Lệ Tâm Nhan phát hiện cổ áo sơ mi của Thẩm Việt cài lệch, ăn chơi trác táng ở tới đây.
Nhà họ Thẩm bây giờ quyền thế ngút trời nhưng đời thì chẳng ai nên hồn.
Đặc biệt là Thẩm Việt, bố vứt quân đội huấn luyện vài năm nhưng khi ngoài thì càng thêm đổ đốn, ăn chơi trác táng hơn cả đây!
Lệ Tâm Nhan nhận hoa, với Thẩm Việt: "Sao con đến đây ?"
"Muốn tới thì tới thôi!", Thẩm Việt đầu Lệ Tâm Nhan với ánh mắt khinh bỉ, đối với , Lệ Tâm Nhan chỉ là một bảo mẫu hầu hạ Thẩm Tri Ý, hơn kém.
"Thế con với Tiểu Ý , thím rửa ít trái cây", Lệ Tâm Nhan đặt hoa xuống ngoài.
Thẩm Việt lệch bên giường bệnh của Thẩm Tri Ý: "Em vẫn còn nhung nhớ Lệ Bắc Hàn ? Thằng nhóc Lệ Bắc Hàn kiếp giải cứu ngân hà mà xứng em yêu thương thế chứ".
"Em cho phép gây phiền phức gì cho Hàn đấy".
Nhắc tới chuyện , Thẩm Việt gượng gạo vê mũi: "Chuyện gì thế, xem? Em lê thể ốm yếu tới đây mà vẫn cưa đổ ?"
"Anh thích khác ", Thẩm Tri Ý buồn bã cúi đầu.
"Nó thích ai?", Thẩm Việt lơ đãng hỏi.
"Kỷ Noãn Noãn?", Thẩm Việt suy nghĩ chút lắc đầu: "Không ai".
"Đương nhiên là , từ sớm đến tối lo ăn gì cả, Kỷ Noãn Noãn chính là thừa kế của Tập đoàn Kỷ Thị".
"Tập đoàn Kỷ Thị ?", Thẩm Việt ấn tượng gì mấy: "Em đừng lo, chỉ là một con đàn bà thôi mà, để thu phục cho, thế thì Lệ Bắc Hàn chính là của em !"
Thẩm Tri Ý Thẩm Việt thì trong đầu chợt nhảy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-152-chi-de-ha-con-gian.html.]
"Kỷ Noãn Noãn xinh ".
"Thế ?", Thẩm Việt hứng thú: "Người phụ nữ của Lệ Bắc Hàn, nếu cướp thì thấy ..."
"Có gì?"
Ánh mắt của Thẩm Việt khẽ u ám, trả lời câu hỏi của Thẩm Tri Ý.
Đương nhiên là với trận đ.á.n.h tàn nhẫn năm xưa Lệ Bắc Hàn ban cho !
Mẹ kiếp! Hễ nhắc đến chuyện là Thẩm Việt nghiến răng nghiến lợi.
Năm đó định tới dạy dỗ Lệ Bắc Hàn một trận, thế mà mười dẫn theo đều Lệ Bắc Hàn đ.á.n.h bò lăn bò lóc, trong xe thì Lệ Bắc Hàn lôi ngoài đánh, sợ đến mấy ngày cũng dám ngoài.
Hắn còn báo mối thù !
"Anh thật sự giúp em ? Nếu đủ sức quyến rũ Kỷ Noãn Noãn thì Hàn sẽ yêu Kỷ Noãn Noãn nữa".
"Bàn về sức quyến rũ thì Việt của em thua ai bao giờ!"
"Vâng , là ai chứ, là cả nhà họ Thẩm cơ mà!"
"Chuyện để lo! Chẳng chỉ là một Tập đoàn Kỷ Thị nho nhỏ thôi ?", Thẩm Việt thẳng : "Bây giờ gặp cô luôn!"
"Chị ở Yến Đô, em hình như là công tác ".
"Đi công tác ? Công tác ở ?"
"Ở thành Phượng Hoàng".
Lệ Tâm Nhan bưng đĩa trái cây, hai em chuyện thì khẽ mỉm . Có Thẩm Việt tham dự thì chuyện càng đơn giản hơn .
...
Tiếng chuông điện thoại vang lên, Kỷ Noãn Noãn trở sờ soạn về phía tủ đầu giường.
Phòng vẫn còn tối om, cô mới ngủ bao lâu nhỉ?
Lẽ nào là Lệ Bắc Hàn gọi tới?
Vừa bắt máy, cô : "Lệ Bắc Hàn, thôi ?"
"Noãn Noãn, là ông".
"Ông cụ Lâm ạ?", Kỷ Noãn Noãn lập tức bật dậy, tỉnh cả ngủ: "Sao muộn mà ông còn gọi cho cháu? Có chuyện gì gấp ạ?"
"Ừ, hôm nay một bên Ninh Thị tới tìm ông, khi với ông một câu rằng Ninh Thị mua mảnh đất , phát triển gì cả, chỉ để đó thôi".
"Người gặp ông là ai ạ?"
"Hình như họ Tôn".
"Tôn Trác", nháy mắt Kỷ Noãn Noãn đoán , nếu là Tôn Trác thì hẳn đây là ý của Ninh Dật !
Ninh Dật điên ? Anh vẫn còn thực lực để lấy hàng trăm triệu xả cơn giận ?
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa