Vì Lâm Triều Bình dẫn nhóm nghiên cứu đóng trú, dự án trở thành dự án trọng điểm của thành Phượng Hoàng.
Nhận lời mời của Lâm Triều Bình, Kỷ Noãn Noãn tới thăm văn phòng nghiên cứu của bọn họ.
Lâm Triều Bình đợi ngoài văn phòng, nhác thấy bóng Kỷ Noãn Noãn đón.
"Noãn Noãn, nào nào, hoan nghênh cháu tới tham quan".
Đủ loại máy móc sắp xếp ngăn nắp trong văn phòng nhỏ, còn một tiêu bản thực vật, xem công việc nghiên cứu của bọn họ đang đà tiến triển thuận lợi.
"Chút nữa chúng sẽ vùng ngập nước để thu thập thêm một vài tiêu bản, cháu cùng ?", Lâm Triều Bình mở lời mời Kỷ Noãn Noãn.
"Có ạ, cháu mong còn kịp !", Kỷ Noãn Noãn gật đầu.
Cô khâm phục những như Lâm Triều Bình, cả đời nghiên cứu môi trường tự nhiên, chí hướng suốt cuộc đời đều ở sự nghiệp bảo vệ môi trường.
Một nhóm tới vùng ngập nước thì điện thoại của Lâm Triều Bình đổ chuông.
"Ông cụ Lâm, chỗ một tài liệu, đặc biệt gửi sang để ông xem thử".
"Tài liệu gì?"
"Một bản cáo bạch, chuyện liên quan tới việc phát triển dự án, bây giờ ông đang ở ? mang sang cho ông".
"Cậu cứ để đó , đang bận, xong thì về xem", Lâm Triều Bình thản nhiên trả lời.
Tào Đông Nguyên cầm bản cáo bạch trong tay, xa xăm.
Ông cũng ngờ chuyện nhỏ xíu như thế mà bây giờ liên quan quá nhiều, đây ông hứa chắc với bà Ninh .
Mà nay, cấp yêu cầu buộc giao bản cáo bạch cho ông cụ Lâm duyệt, xem trọng mảnh đất .
Tào Đông Nguyên đành giao bản cáo bạch cho nhân viên trong văn phòng của Lâm Triều Bình dặn dò: "Đây là tài liệu quan trọng, nhất định giao ngay cho ông cụ Lâm".
"Ông yên tâm, lúc giáo sư Lâm , sẽ giao ngay".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-150.html.]
...
Kỷ Noãn Noãn theo Lâm Triều Bình sâu trong vùng ngập nước, tuy cô từng đến đây nhưng đây là đầu cô sâu trong vùng ngập nước .
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Lâm Triều Bình hừng hực khí thế giới thiệu môi trường sính thái ở đây với Kỷ Noãn Noãn, xem cô như là học sinh của .
"Noãn Noãn, chỉ khi hiểu cặn kẽ mới thể nhận thức sâu sắc, lúc đó mới tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường".
Kỷ Noãn Noãn gật đầu đồng ý.
"Chỉ khi giao mảnh môi trường sinh thái tự nhiên rộng lớn cho cháu, ông mới thấy yên tâm", Lâm Triều Bình xong thì khẽ thở dài.
"Vừa nãy là phụ trách dự án gọi cho ông ạ?", Kỷ Noãn Noãn hỏi.
"Ừ, Ninh Thị việc nhanh gọn, bây giờ xong bản cáo bạch mới . Dù bọn họ sửa đổi kế hoạch theo yêu cầu của cấp , bản cáo bạch đẽ tới mức nào thì một khi khởi công, môi trường sinh thái ở đây sẽ phá hoại! Trước đây ông hệ sinh vật nơi phong phú đa dạng, bây giờ sâu khám phá phát hiện lớn !"
"Nếu thì càng bảo vệ cho thật !"
"Ngày mai ông còn một cuộc họp, ở đó ông sẽ đề cập đến những việc liên quan đến khai thác nơi , cháu đợi tin của ông. Nhà họ Chử giỏi đến cỡ nào cũng thể một tay che trời !"
"Cháu cảm ơn ông ạ".
"Là ông cảm ơn cháu mới đúng! Noãn Noãn, như cháu ở xã hội thật sự hiếm! Con bây giờ đều quá xốc nổi, luôn đặt lợi ích cá nhân và tiền bạc lên hàng đầu".
Lâm Triều Bình những tiêu bản thu hoạch với Kỷ Noãn Noãn và nhóm nghiên cứu của : "Hôm nay thu hoạch chừng , chúng về thôi".
"Vậy cháu phiền ông việc nữa, ngày mai cháu đợi điện thoại của ông ạ".
"Được, , hôm nay cảm ơn vì cháu tới".
"Việc cháu nên ạ", Kỷ Noãn Noãn đáp: "Vậy cháu xin phép về ạ".
Sau khi Kỷ Noãn Noãn , Lâm Triều Bình giở bản cáo bạch xem, mới xem mấy trang vứt lên bàn!