LỆ TIÊN SINH, YÊU KHÓ KIỂM SOÁT - Chương 145: Đau chưa?

Cập nhật lúc: 2025-10-08 04:03:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tô Lâm cách nào nhưng càng để ấn tượng trong lòng bà Ninh nên vội : "Bà Ninh cứ nghỉ ngơi một chút, ngay đây ạ".

 

"Cô còn mau !", Chử Li Cầm bực bội phòng.

 

Tô Lâm vội xuống đại sảnh.

 

Kỷ Noãn Noãn ở khu vực nghỉ ngơi đối diện thang máy, vặn thấy Tô Lâm vội vã tới quầy lễ tân.

 

" đổi phòng cao cấp nhất ở đây, tiền bạc thành vấn đề, trả gấp đôi gấp ba cũng !", Tô Lâm lấy thẻ đặt mặt lễ tân.

 

"Xin thưa cô, những phòng cao cấp hơn đều hết khi cô đặt phòng ạ", lễ tân khách sáo trả lời.

 

"Có rõ lời ? phòng nhất!", Tô Lâm tin chắc tiền thể giải quyết vấn đề!

 

Không đợi lễ tân trả lời, Tô Lâm : " trả gấp năm!"

 

Lễ tân khó xử: "Thưa cô, cô đợi một chút mời giám đốc khách hàng tới thương lượng với cô nhé, ạ?"

 

"Lập tức gọi giám đốc của các cô tới đây, đang gấp".

 

Tô Lâm tỏ trịch thượng, hai tay khoanh ngực, hất cằm.

 

Tiểu Văn dáng vẻ của Tô Lâm thì bĩu môi: "Trên cõi đời thật sự kẻ mặt dày đến cơ!"

 

Kỷ Noãn Noãn chỉ chứ gì.

 

bây giờ Tô Lâm chỉ tâm ý lấy lòng Chử Li Cầm thôi.

 

Nhìn Tô Lâm bây giờ khiến cô nhớ tới đây.

 

Kiếp , vì rơi cái bẫy nên cô luôn cảm thấy với Ninh Dật, luôn bao dung nhẫn nhịn nhà họ Ninh. Còn Chử Li Cầm thì bao giờ đủ.

 

Dù cô cố gắng và hy sinh như thế nào, Chử Li Cầm đều vờ như thấy, bà luôn giẫm đạp lên khác để thỏa mãn cảm giác hư vinh của .

 

Chỉ cần bà vui, bà luôn thể tìm chỗ để mới móc, để chỉ trích cô, đến cô còn sống khổ sở như thế thì Tô Lâm bây giờ thoát khỏi.

 

Tô Lâm vết xe đổ của cô? E rằng cuối cùng sẽ mẩy đầy thương tích, phát hiện con đường cụt.

🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa

 

"Sếp Kỷ, em vài lời, nhưng mà nên ", Tiểu Văn ngập ngừng.

 

"Em ", Kỷ Noãn Noãn Tiểu Văn tò mò.

 

"Em từng gặp Ninh Dật, em cảm thấy cũng tài giỏi... nhưng bây giờ em cảm thấy ...", Tiểu Văn dùng từ ngữ nào để diễn đạt ý của .

 

Tiểu Văn Tô Lâm Sếp Kỷ bên cạnh , lòng thầm so sánh...

 

Một như phượng hoàng, còn một như gà...

 

"Cảm thấy thế nào?", Kỷ Noãn Noãn hỏi.

 

"Giả tạo! Hình tượng sụp đổ", Tiểu Văn càng càng hăng, bổ sung thêm: "Lại một cặp mắt chó!"

 

Phía quầy lễ tân vang lên tiếng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-145-dau-chua.html.]

"Thật xin cô Tô, chúng thật sự hết cách ạ".

 

" bình thường các khách sạn sẽ giữ phòng cao cấp cho vài khách hàng, cũng cách sắp xếp những trường hợp như thế , chỉ xem các ăn như thế nào thôi!", Tô Lâm sức ép buộc.

 

"Anh bà chủ nãy là ai ? Là Sếp Ninh - Ninh Dật của Tập đoàn Ninh Thị đấy! Bà còn là của nhà họ Chử nữa, các thật sự đắc tội với bà ?"

 

Giám đốc khách hàng cũng thấy khó xử, thật sự dám đắc tội với phận cao quý thế , nhưng khách sạn quy định riêng.

 

"Lời cô Tô quả thật sai, đúng là khách sạn chúng giữ phòng cao cấp cho khách hàng, trong trường hợp vị khách đó tới ở thì sẽ thể linh động điều chuyển. thật trùng hợp, hôm nay vị khách tới ở ạ".

 

Giám đốc khách hàng thấy hôm nay đen thật, chắc bước khỏi nhà bằng chân trái .

 

Trước thì lễ tân phát hiện một khách hàng quan trọng quyền giữ phòng của họ đặt một phòng bình thường, dọn thì điều chỉnh gấp. Anh còn xin vị khách nữa. Bây giờ tới một vị cứ đòi ở phòng cao cấp nhất!

 

Tô Lâm lời giải thích của giám đốc khách hàng xong thì thấy bực bội.

 

Hôm nay là ngày quái gì ? Bao việc ập tới cùng lúc.

 

Bí quá thì để bà Ninh đổi khách sạn ... Không, , cô lập tức xua ý nghĩ .

 

nghĩ nếu thì bà Ninh sẽ thất vọng về .

 

"Anh thể cho gặp vị khách đó ? đích tương lượng với họ".

 

"Chuyện ... chúng thể thương lượng giúp cô, vì khách sạn thể tự tiện tiết lộ thông tin của khách hàng cho bất kỳ ai".

 

"Anh với bên đó là nếu họ chịu chuyển phòng thì sẽ trả cho họ gấp mười tiền phòng!"

 

Một giọng bỗng vang lên: "Không cần thương lượng, đồng ý".

 

Tô Lâm giọng quen thuộc thì lông tơ dựng ngược lên!

 

Kỷ Noãn Noãn?

 

Sao là nó?

 

"Cô là cô Kỷ ạ?", giám đốc khách hàng vội vã bước lên , tỏ vẻ áy : "Xin cô nhiều, nãy nhân viên chúng sơ suất quá, chỉ cần cô đặt phòng ở chỗ chúng thì sẽ mặc định ở phòng tổng thống, thật ngại quá, chúng xong thủ tục , mời cô nhận phòng".

 

"Không , cũng là do trợ lý của nắm rõ tình hình", Kỷ Noãn Noãn đáp.

 

Tiểu Văn cũng mù tịt, cô mới nhậm chức cách đây lâu mà, ngoài thời gian công tác ở vịnh Hải Tân với Sếp Kỷ và Sếp Bạch thì gần đây cô mới tiếp quản hết lịch trình của Sếp Kỷ.

 

hiểu gì về dự án bên thành Phượng Hoàng , cũng thủ tục thế .

 

Chẳng trách bọn họ nhận phòng thì lễ tân xảy chút vấn đề, mong họ thông cảm đợi một chút.

 

Tiểu Văn Kỷ Noãn Noãn áy náy: "Em xin Sếp Kỷ vì để xảy sơ sót lớn thế ".

 

"Em quen với nghiệp vụ bên , bình thường thôi, giờ xong thủ tục , chúng nghỉ ". Kỷ Noãn Noãn dịu dàng .

 

Tiểu Văn gật đầu tíu tít theo Kỷ Noãn Noãn.

 

"Kỷ Noãn Noãn! Cô đó!", Tô Lâm quát!

 

 

Loading...