Kỷ Noãn Noãn ngả lưng ghế, hít sâu một mới chậm rãi thả lỏng.
Nhớ dáng vẻ thỏa mãn của Lệ Bắc Hàn, nụ chợt nở môi.
Không thỏa mãn nhưng giữ cô ở , nghĩ thôi thấy buồn .
Trước nay đều là cô ghẹo đến nỗi khống chế , thì cho nếm thử cảm giác đó!
Lệ Bắc Hàn ngẩng đầu máy bay mãi cho đến khi nó biến mất thấy tăm mới khởi động xe.
Trên đường trở về, nụ cứ mãi treo môi .
...
Trước khách sạn cao cấp nhất thành Phượng Hoàng, Tô Lâm trang điểm tinh tế sảnh bước lên đón một chiếc xe đang trờ tới.
Kỷ Noãn Noãn mở cửa xe bước xuống thấy Tô Lâm thì sững .
Tô Lâm mong chờ lâu, thể hiện thật nhưng lúc thấy Kỷ Noãn Noãn thì suýt thất thố, sắc mặt cứng đờ!
Cô lập tức lùi một bước , ngó lơ Kỷ Noãn Noãn.
Tiểu Văn bước xuống xe: "Sếp Kỷ, chúng thôi ạ".
Tiểu Văn Bạch Cẩm đề cử mới lên trợ lý cho Kỷ Noãn Noãn, quen Tô Lâm, còn tưởng Tô Lâm là nhân viên của khách sạn.
"Chị ơi, phiền chị xách giúp hành lý ạ?"
Tô Lâm thấy hành lý của Kỷ Noãn Noãn thì mắt hằn lên sự hận thù.
"Chị là nhân viên của khách sạn ", Kỷ Noãn Noãn thản nhiên .
Tiểu Văn ngượng, lập tức rút tay về cầm theo đồ ăn mua đường đến đây sang bên cạnh Kỷ Noãn Noãn.
Lẽ nào Sếp Kỷ quen với chị gái ?
Sao cứ cảm giác như hai quen nhưng chào hỏi nhỉ?
"Kỷ Noãn Noãn..."
"Tô Lâm, chị ở thành Phượng Hoàng việc cho Ninh Dật ?", Kỷ Noãn Noãn ngắt lời Tô Lâm, hỏi thẳng.
"Cô yêu đương với Lệ Bắc Hàn mà còn mặt mũi hỏi đến chuyện của Sếp Ninh ?", Tô Lâm như con mèo giẫm đuôi, nóng nảy nhạy cảm.
" đang định chúc mừng chị, mong chị sớm ngày gả cho Ninh Dật, sớm ngày gả nhà họ Ninh, hai xứng đôi đấy!", Kỷ Noãn Noãn mỉm, vòng qua Tô Lâm để sảnh.
Tuy Tiểu Văn quen Tô Lâm nhưng qua đoạn đối thoại ngắn lúc , cô hiểu vấn đề, cũng xác định phận của Tô Lâm.
Ôi trời ạ! Mình đặt khách sạn kiểu gì thế , chạm mặt chị ở đây cơ chứ!
Tô Lâm cửa khách sạn, khẽ siết chặt tay, tức đến nỗi lồng n.g.ự.c phập phồng!
Cô từng hoang tưởng lúc gặp Kỷ Noãn Noãn sẽ ngẩng cao đầu! Cô hoang tưởng rằng sẽ khiến Kỷ Noãn Noãn nếm mùi thất bại trong dự án thành Phượng Hoàng !
Chứ gặp Kỷ Noãn Noãn trong tình thế !
Cảm giác uất ức nghẹn trong cổ, nãy cô cứ tưởng là Ninh Dật tới.
Cô đây đợi Ninh Dật, thể hiện mặt nhất của để gầy dựng nền tảng vững chắc mở đường cho tương lai cô với Ninh Dật thể tới với .
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Thế mà cô cung kính đón là Kỷ Noãn Noãn, khiến cô thấy căm hận.
Một chiếc xe trờ tới, Chử Li Cầm bước xuống xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-144-oan-gia-ngo-hep.html.]
Bà bước xuống xe thấy một cô gái ngây đó với vẻ mặt căm hận, đây là đón bà mà Ninh Dật đấy chứ?
Để thế phụ trách dự án thành Phượng Hoàng ?
Chử Li Cầm chẳng chút thiện cảm nào với cô gái !
Tô Lâm đang chìm trong suy tư của hề chú ý tới tình hình xảy xung quanh, thấy Ninh Dật xuống xe, đang chuẩn sảnh khách sạn.
Cô lập tức bước nhanh tới đón.
"Bà Ninh, là Linda, Sếp Ninh dặn dò ở đây đón tiếp bà", Tô Lâm tươi niềm nở.
Chử Li Cầm thấy thái độ Tô Lâm đổi 360 độ thì trong lòng thầm mắng: Giả tạo!
"Bảo cô đón tiếp ? Cô chức vụ gì? Lúc đến, cô ở ?"
"Xin bà Ninh, nãy kịp để ý, là sơ suất của . chuẩn phòng khách sạn , để dẫn bà lên", Tô Lâm dè dặt .
Nghe bà Ninh khó tính, hôm nay gặp quả là danh bất hư truyền.
Vì Kỷ Noãn Noãn vạch trần mối quan hệ giữa cô và Ninh Dật truyền thông nên Ninh Dật cho cô phận thật của với bà Ninh, nên cô chỉ đành dùng phận là nhân viên công ty phái tới đón bà Ninh mà thôi.
Ninh Dật là sẽ đích tới quản lý dự án ở thành Phượng Hoàng nên cô chờ mong! bà Ninh cũng theo sang đây, cô cẩn thận hầu hạ.
"Dự án ở thành Phượng Hoàng là do cô phụ trách ?"
"Vâng ạ!", Tô Lâm lập tức gật đầu, cung kính trả lời.
"Tiến triển thế nào ?"
"Đã lo lót xong ạ, phụ trách dự án tiết lộ rằng sửa đổi quy trình giao dịch, trực tiếp giao dự án cho Ninh Thị".
"Nói cứ như là công lao của cô thế, nếu nhờ nhà họ Chử của đ.á.n.h tiếng thì chuyện thể thuận lợi thế ?"
Tô Lâm á khẩu, gượng gạo gật đầu: "Vâng, ạ, đều nhờ phúc của bà Ninh ạ".
Chử Li Cầm phòng khách sạn thì nhíu mày.
"Cô đặt phòng thế cho đây ?"
"Dạ... ạ, đây là phòng cao cấp nhất của khách sạn ạ", Tô Lâm vội giải thích.
Chử Li Cầm gọi ngay một nhân viên của khách sạn tới, hỏi thẳng: "Đây là phòng cao cấp nhất ở đây ?"
"Thưa bà, ạ".
Mặt Chử Li Cầm nhăn nhó, Tô Lâm.
"Thư bà, lúc đặt phòng thì khách sạn chỉ còn phòng là cao cấp nhất ạ", Tô Lâm chỉ hận bối rối, rõ ràng.
"Hứ! Cô việc thế đây ? Đặt phòng khách sạn mà cũng xong thì còn cần cô gì?", Chử Li Cầm lạnh giọng mắng.
"Xin bà Ninh, là sai sót của ".
Bà Ninh trong thang máy: " cần phòng cao cấp nhất, cô sắp xếp !"
=============================
CHƯƠNG 145
=============================