Lệ Bắc Hàn phát hiện Kỷ Noãn Noãn đem hành lý theo.
Kỷ Noãn Noãn mở cửa xe ghế phụ.
"Vừa nãy em với ông nội là tới đón, ông bảo nhà cùng ăn sáng".
"Ừ", Lệ Bắc Hàn gật đầu.
"À thì...”, Kỷ Noãn Noãn khó xử, lẩm bẩm: "Ừm... Tống Ấp Hành cũng mặt, hôm qua về, lúc em tới cũng ".
Quả nhiên, ánh mắt Lệ Bắc Hàn vui.
"Sao son hôm nay đỏ thế?"
"Hả?"
Lệ Bắc Hàn bỗng nghiêng ngậm lấy đôi môi của cô.
Cô lập tức giơ bàn tay nhỏ đẩy vội vã soi gương xe xem môi thế nào.
"Người son môi để chứ bảo hôn! Mấy đồ từ hóa chất, ăn ".
Kỷ Noãn Noãn vội lấy khăn giấy lau son môi .
"Thứ ăn chỉ chút son môi ", Lệ Bắc Hàn miết môi cô tiếp tục áp sát.
"Lệ Bắc Hàn, đừng! Ông nội còn đang đợi chúng đấy".
"Hôm nào mới cho ăn đây? Đến hôm đó sẽ khiến em ăn đủ".
"Anh... gác chuyện sang bên ... chúng , nhà ăn sáng ", Kỷ Noãn Noãn cố gắng đẩy n.g.ự.c , bất lực .
Khoảng cách giữa hai gần, thở nóng bỏng của phà lên mặt, lên cổ cô khiến cô xảy một sự đổi sinh lý nhẹ khó miêu tả thành lời.
Cô cảm thấy nhiệt độ cơ thể của cũng bắt đầu tăng lên.
Lệ Bắc Hàn bỗng giơ tay, đặt lên đùi cô.
Trong lúc cô kịp đề phòng, khẽ giở váy cô lên, đó, bàn tay càng quá đáng hơn.
"Lệ Bắc Hàn, mau dừng tay", Kỷ Noãn Noãn sợ hãi, giọng lạc hẳn .
Ngay lúc chạm cô, cô bỗng chồm tới c.ắ.n lên vai , cơ thể khẽ run.
"Lệ Bắc Hàn, khốn nạn!"
"Noãn Noãn, cả đêm qua ngủ ", Lệ Bắc Hàn ngoảnh mặt ngậm lấy vành tai đỏ ửng của cô.
Kỷ Noãn Noãn tựa vai , cơ thể mềm nhũn . Không còn thấy hổ nữa, cô giơ bàn tay nhỏ nhắn lên ôm cổ , thậm chí còn cởi đồ !
"Ngoan!", Lệ Bắc Hàn bỗng rút tay về, ôm cô lòng khẽ an ủi.
Cứ như chuyện xa chẳng .
Kỷ Noãn Noãn c.ắ.n môi, hai hàm răng nghiến .
"Nhớ ?", Lệ Bắc Hàn cố tình hỏi.
Kỷ Noãn Noãn giơ tay đ.ấ.m thùm thụp lên vai : "Anh nhiều lúc xa lắm !"
"Xấu cỡ nào?"
"Anh , nãy ... em sẽ…”
"Sẽ ?"
"Em sẽ mãi , …”, thở Kỷ Noãn Noãn gấp gáp, lông n.g.ự.c phập phồng, đó trợn một cái, giận đùng đùng ngay ngắn , gì nữa.
Lệ Bắc Hàn gương mặt bé nhỏ của cô , còn mặt dày hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/le-tien-sinh-yeu-kho-kiem-soat/chuong-141-thu-anh-muon-an-dau-chi-chut-son-moi-nay.html.]
"Muốn gì?"
Kỷ Noãn Noãn trợn .
Bỗng nhiên, Lệ Bắc Hàn kéo bàn tay của cô đặt lên .
Kỷ Noãn Noãn chợt cảm thấy bàn tay lấp đầy.
Cô bỗng phì .
Cô khó chịu, cũng chẳng thoải mái gì cho cam!
"Em , thế , em bảo gặp ông nội em thế nào ?"
Kỷ Noãn Noãn nhịn bật : "Anh thế chắc sẽ ông nội em cầm gậy đ.á.n.h golf đ.á.n.h ngoài đấy. Ai bảo với em, nếu thì cũng sẽ bức bối thế ".
"Làm là em cũng nhớ tới ", Lệ Bắc Hàn bỗng dừng một lát mới tiếp: "Còn về cái , lúc thấy em nó như ".
"Anh!", mặt Kỷ Noãn Noãn đỏ như cà chua cuối vụ. Cô rút tay về, đẩy cửa xuống xe, lúc khỏi xe mặt cô nóng ran lên!
Mới sáng sớm, thật sự ?
là giày vò mà!
Chỉ mới một tối ở cùng thôi mà!
Cô còn tưởng hôm cho ăn no thì cũng cầm cự một hai ngày nữa chứ!
🌻Chào các cậu đến nhà của Ngạn.
🌻Đọc xong hoan hỉ cho tớ xin vài dòng cmt nhen.
🌻Theo dõi tớ tại fanpage "Bỉ Ngạn Vọng Nguyệt" để cập nhật truyện mới nhaaa
Lệ Bắc Hàn cũng đẩy cửa xe, cầm áo vest che .
Kỷ Noãn Noãn dáng vẻ lúc , cô thật sự thể liên kết với con nãy phóng túng ở trong xe.
"Thế ... chắc là chứ?"
"Nếu em chắc ăn hơn thì một cách đấy".
Kỷ Noãn Noãn giật , cô cảm thấy nên nhà thì chắc ăn hơn.
Chỉ đón thôi mà cô lâu .
Cô quan sát Lệ Bắc Hàn, gương mặt tì vết , ánh mặt trời từ phía chiếu tới, trai quá đáng!
Quan trọng là, rõ ràng chật vật thế , nhưng cô .
Sao thể điềm tĩnh như thế? Vừa nãy xe, cô suýt ghẹo phát điên lên.
Cô cũng dáng vẻ mất khống chế của Lệ Bắc Hàn.
Trưng bộ mặt cấm d.ụ.c cho ai xem chứ?
Giả, tất cả đều là giả hết!
Lúc Lệ Bắc Hàn và Kỷ Noãn Noãn cùng trong, bữa sáng bày biện sẵn bàn.
Ông cụ Kỷ lớn lên ở Đế Đô, thế nên ông thích món ăn ở đó, đồ ăn sáng nay cũng theo khẩu vị ở đó.
"Chào ông ạ", Lệ Bắc Hàn bước tới chào hỏi.
Ông cụ Kỷ gật đầu, coi như trả lời.
Trong đầu ông khỏi nhớ những lời đầu tiên gặp mặt Lệ Bắc Hàn với ông. Ông còn tưởng Lệ Bắc Hàn là một chính nhân quân tử, đoan chính.
lúc thấy vết son môi Lệ Bắc Hàn, ông cụ Kỷ c.h.ử.i tục!
Màu son môi giống hệt màu son Noãn Noãn bôi.
Nữ theo đuổi nam, cách mong manh như một lớp lụa mỏng, huống hồ cháu gái cưng của ông xinh động lòng đến , chỉ cần Lệ Bắc Hàn là một thằng phế vật thì chắc chắn Lệ Bắc Hàn sẽ trụ nổi! Ông cụ Kỷ càng nghĩ càng thấy bực bội, cục cưng của ông cướp mất !