Lão Tổ Huyền Học Bóc Phốt Cực Căng, Cả Nhà Tổng Tài Bá Đạo Sợ Mất Mật - Chương 476

Cập nhật lúc: 2025-09-05 06:58:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu Thanh Dương: “…”

Khi Ôn Sương và Tiểu Thanh Dương đang ôm Tiểu Hòe chuẩn xuống núi, Lạc Bạch lúc chạy tới.

Sắc mặt trắng bệch, quần áo ướt đẫm mồ hôi.

Nhìn thấy cây hòe già to lớn, xù xì biến thành một đống tro tàn, suy sụp hét lớn: “Cây hòe đại tiên , ngài ? hối hận , đổi cơ thể khỏe mạnh của , dày đau quá, thật khó chịu…”

“Thí chủ, thể đổi nữa . Giao dịch linh hồn, là trò đùa. Ngươi mưu toan đường tắt để một cuộc sống thuộc về , đây là báo ứng mà ngươi đáng nhận.”

Nhìn thấy một cây non đang chuyện với , Lạc Bạch hoảng sợ trố mắt: “Ngươi là cây hòe đại tiên ?”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ

Cây non gật đầu: “Ta sai, ngàn năm tu vi tan biến, cũng chịu sự trừng phạt thích đáng.”

Lạc Bạch thấy thể đổi cơ thể của nữa, khuôn mặt vặn vẹo, giận thể át, màng tất cả xông lên, bẻ gãy, giẫm nát cây non: “Tao, nó, Lương Tư Hủ ung thư dày giai đoạn cuối, tao cần cơ thể của , mày đổi cho tao, nếu tao g.i.ế.c mày!”

Cây non lập tức né lưng Ôn Sương: “Đại sư, Tiểu Hòe sợ quá ~”

Bị giọng nũng nịu, mềm mại nũng, cánh tay Ôn Sương nổi lên một tầng da gà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-476.html.]

Ngay lúc Lạc Bạch sắp đến gần cây non, Ôn Sương vung trường kiếm lên: “Đồ của , ai động .”

Cây non: “A a a, đại sư ngầu quá, yêu ~”

Ôn Sương sắc mặt xanh mét: “Ngươi câm miệng.”

Cây non ngoan ngoãn “” một tiếng.

Dạ dày của Lạc Bạch đau đến quỳ rạp xuống đất, giống như một con thú vây: “Đại sư, sai . Nếu thể thu phục cây hòe tinh , cũng nhất định thể giúp đổi cơ thể của ?”

Ôn Sương Lạc Bạch đang lóc, hối hận thôi: “Nếu Lương Tư Hủ ung thư dày giai đoạn cuối, còn trở cơ thể của ?”

Trong mắt Lạc Bạch hiện lên một tia phức tạp. Nếu Lương Tư Hủ bệnh, chắc chắn là .

Ôn Sương thấu tâm tư của Lạc Bạch, cô lạnh một tiếng: “Dù Lộc Thiên Nhã, cũng trở thành Lương Tư Hủ ? Anh chỉ thấy sự thành công, phong quang của Lương Tư Hủ, thấy sự nỗ lực trong quá khứ của . Anh theo đuổi vinh quang và tình yêu thuộc về , dù là vứt bỏ cơ thể của chính , cũng tiếc. Linh hồn của lạc lối trong cuộc giao dịch , đưa lên con đường vạn kiếp bất phục, là do lòng tham và tà niệm của . Anh gieo nhân nào, thì tự gặt quả nấy.”

Lạc Bạch tê liệt ngã xuống đất, dày bỏng rát và quặn đau, ngừng nôn m.á.u tươi.

Ôn Sương thấy bộ dạng của , một sự thật khiến khó thể tin, ngàn lời

Loading...