Sau khi Ôn Sương , Phó Vân Cảnh thấy Hạ Đường vẫn chấp nhận lời mời kết bạn, chẳng thiết ăn uống, tâm trạng sa sút chạy lên lầu.
Phó Tinh Chu giữ Phó Vân Cảnh : “Làm gì thế hả, ăn một chút gì dù chỉ là phân.”
Phó Vân Cảnh: “…”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Mẹ Phó tát một cái gáy Phó Tinh Chu: “Thằng con c.h.ế.t tiệt chuyện hả, con mới ăn phân đấy.”
Khi Ôn Sương đến cửa biệt thự, thấy tiếng la oai oái của Phó Tinh Chu từ bên trong vọng , khóe môi cô khỏi cong lên một nụ . Không thể thừa nhận, Phó Tinh Chu đúng là một cây hài.
Lúc Ôn Sương đến bệnh viện, Phó Tư Hành đang giường bệnh. Chiếc laptop đặt bàn, đeo một cặp kính gọng, mắt chăm chú máy tính. Hẳn là đang việc. Gương mặt với những đường nét góc cạnh, sắc sảo, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mím chặt thành một đường. Người đàn ông khi việc nghiêm túc, đều toát lên một sức hút của sự trưởng thành và vững chãi.
Ôn Sương rón rén bước . Cô đặt bình giữ nhiệt lên bàn ghé khuôn mặt nhỏ nhắn đến mặt : “Chồng ơi, em đến thăm đây. Tối nay còn sờ cơ bụng nữa ?”
Nhìn khuôn mặt xinh đột ngột xuất hiện mắt, Phó Tư Hành sững . Đôi mắt phượng sâu thẳm cặp kính thoáng hiện một tia kinh ngạc: “Em…”
Ôn Sương gương mặt lạnh lùng như sương của đàn ông, chép miệng: “Không em gửi ảnh mặc đồ bơi phúc lợi đáp lễ , keo kiệt đến mức chỉ cho sờ một chứ…”
Lời Ôn Sương dứt, miệng cô bàn tay to dài của đàn ông bịt chặt.
Phó Tư Hành giọng trầm xuống: “Anh đang họp video.”
Ôn Sương ngẩn một chút, phản ứng , cô liếc về phía laptop.
Chỉ một cái , cô đột nhiên sững sờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-402.html.]
Trong phòng họp video, đầy , ánh mắt của họ, đồng loạt dán chặt cô. Ôn Sương tức khắc cảm giác độn thổ.
Phó Tư Hành thấy vẻ mặt của Ôn Sương, đưa tay lên môi ho nhẹ một tiếng: “Cuộc họp hôm nay, kết thúc ở đây.”
Sau khi Phó Tư Hành tắt video, Ôn Sương mặt đỏ bừng trừng mắt : “Sao nhắc em sớm hơn? Hại em mất mặt c.h.ế.t !”
Phó Tư Hành hiếm khi thấy Ôn Sương đỏ mặt như , khẽ cong ngón trỏ, nhẹ nhàng chạm má cô: “Bà Phó, hình tượng của cũng em hủy hoại , em định bồi thường thế nào?”
Ôn Sương nghiêng đầu suy nghĩ: “Tối nay vệ sinh, em bế nhé?”
Phó Tư Hành: “…”
“Hoặc là, cơ bụng 11 của em, cho sờ một chút?”
[ He he, gần đây tranh thủ lúc rảnh rỗi tập thể hình, thế mà luyện cơ bụng 11. vẫn tiếp tục nỗ lực, cố gắng luyện eo A4. ]
Phó Tư Hành eo A4 là gì, nhưng cảm thấy, eo của Ôn Sương nhỏ, mềm . Nếu còn luyện nữa, cô thành giấy ?
“Ôn Sương, cần gầy quá, con gái da thịt một chút mới .”
Ôn Sương ưỡn ngực: “Chỗ cần thịt, em cũng thiếu .”
Phó Tư Hành liếc n.g.ự.c cô, yết hầu tự chủ mà lăn một vòng: “Em đừng câu dẫn .”
“Thế cũng gọi là câu dẫn ?”
[ Mình mặc tất đen quyến rũ . ]