Trong nháy mắt, uế khí ngôi mộ tan biến, vệt nước cũng biến mất, một luồng khí trong lành lan tỏa .
Sắc mặt của âm hồn ông lão khá hơn một chút. Ông buông tay đang nắm chặt sinh hồn của phim , đến mặt Ôn Sương, cúi đầu chào cô: “Cô gái, cô là bản lĩnh. Lúc còn sống là gác rừng của khu núi . Cách đây xa là mộ của vài vị hùng kháng chiến. Họ bảo vệ đất nước, dũng g.i.ế.c giặc, khi hy sinh dũng chỉ thể ở nơi rừng núi hoang vắng , hỏi thăm. Cô gái, cô thể giúp họ ?”
Ôn Sương gật đầu: “Được, lát nữa sẽ qua đó xem.”
Sau khi thần chú để sinh hồn của phim trở về cơ thể, Ôn Sương đưa Tần Liệt và Phó Tinh Chu về phía .
Đi bao xa, quả nhiên thấy vài ngôi mộ đổ nát.
Trước mộ bia, chỉ vài khúc gỗ mục nát, xiêu xiêu vẹo vẹo cắm đất.
Ôn Sương nhắm mắt , lặng lẽ cảm nhận thứ xung quanh.
Cô mơ hồ cảm nhận linh hồn của vài vị hùng kháng chiến, dù trải qua năm tháng, nhưng vẫn tỏa sự kiên nghị và chính khí hạo nhiên.
Ôn Sương chỉ huy Tần Liệt và Phó Tinh Chu dọn dẹp cỏ dại xung quanh. Sau khi cỏ dại dọn sạch sẽ, Ôn Sương đốt hương nến, tiền giấy, đó lấy chuông đồng và cờ chiêu hồn.
“Âm dương thông lộ, hồn hề quy lai, sơn hà vi dẫn, liệt hiện hình.”
Giọng của cô thành kính và tràn đầy sức mạnh, vang vọng trong thung lũng yên tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-to-huyen-hoc-boc-phot-cuc-cang-ca-nha-tong-tai-ba-dao-so-mat-mat/chuong-310.html.]
Khi tiếng thần chú vang lên, khí xung quanh phát tiếng xì xì, cờ chiêu hồn kịch liệt run rẩy.
Tần Liệt và Phó Tinh Chu nép , hai mắt mở to thứ xung quanh.
“Tinh Chu, chị dâu của thật sự thể triệu hồi vong hồn của các hùng ?” Răng Tần Liệt va lập cập, hai chân ngừng run lên, dường như sắp dọa ngất .
Phó Tinh Chu vẻ mặt trang nghiêm của Ôn Sương, vỗ cánh tay Tần Liệt: “Sợ cái gì, nếu những vị hùng tiền bối dũng cảm hy sinh, đất nước thái bình, thiên hạ yên vui như bây giờ?”
Phó Tinh Chu dứt lời, một làn sương mù bốc lên.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Chỉ một lát , bốn bóng từ từ hiện từ trong ánh sáng.
Ba nam một nữ, họ mặc những bộ quân phục cũ nát nhưng vẫn chỉnh tề, quân phục vẫn còn rõ những vết đạn và vết máu.
Trái tim vốn đang kinh hãi và sợ hãi của Tần Liệt, khi thấy cảnh , đột nhiên còn sợ nữa, ngược dâng lên một lòng kính sợ.
Gương mặt của bốn vị hùng đều còn trẻ, khi họ hy sinh, chắc đến 25 tuổi.
Sau khi Ôn Sương xuyên đến đây, cô tìm hiểu một ít về lịch sử hiện đại.
Cô rõ, những vị tiền bối dũng g.i.ế.c giặc , sẽ sự phồn vinh và yên bình như bây giờ.
Ôn Sương hướng về phía bốn vị hùng, cung kính hành lễ, cô nhẹ giọng hỏi: “Các vị hùng, tại trải qua bao năm tháng, các vị vẫn đầu thai?”
Trong đó, một nữ hùng khí ngời ngời, trong mắt lộ sự thông minh và trí tuệ , từ từ mở miệng : “Bốn chúng là thành viên của một tiểu đội kháng Nhật. Năm đó, chúng nhận nhiệm vụ cho nổ một kho vũ khí quan trọng của quân Nhật, để tranh thủ thời gian cho đại quân di chuyển chiến lược.”