Cậu còn muốn đứng trước mặt mẹ, cho bà biết rằng, lựa chọn vứt bỏ cậu năm xưa là sai lầm.
Cậu không những sẽ không trở thành vết nhơ trong cuộc đời bà, mà còn trở thành niềm tự hào của bà.
Khương Vũ lại hỏi: [Cuộc sống của cậu thế nào? Có đủ tiền ăn không? Có cần tớ chuyển cho cậu ít tiền không?]
Cừu Lệ bật cười: [Cậu định bao nuôi tớ thật à?]
Khương Vũ vội trả lời: [Cậu đừng nghĩ thế, cứ coi như tớ giúp cậu, sau này cậu trả lại tớ.]
Cừu Lệ: [Vậy bạn gái cứ bao nuôi tớ đi.]
Khương Vũ: ...
Cô chuyển 4000 tệ cho Cừu Lệ, sau khi cậu nhận được liền nhắn lại bốn chữ: [Cảm ơn bạn gái.]
Sau đó cậu gửi lại cô 5000 tệ.
Khương Vũ: [???]
Cừu Lệ: [Tớ có học bổng cao nhất của trường Duật Hi, cuộc sống không có vấn đề gì.]
Khương Vũ: [Bạn trai nhà ta giỏi quá, còn giành được học bổng nữa.]
Cừu Lệ: [Tớ sẽ kiêu ngạo đấy.]
Khương Vũ: [Kiêu ngạo lên!]
Khương Vũ xem nhật ký trò chuyện của hai người, khóe miệng bất giác nở nụ cười.
[Thực ra, ở lại Bắc Thành, một nửa là vì giấc mơ, còn một nửa, cũng là vì cậu.]
Cô đã gõ xong dòng tin nhắn này, còn chưa kịp gửi thì từ xa, Lâm Miểu và Mộc Tử Nhàn đang đi về phía cô.
"Đứng một mình mà cười tươi thế, đang nói chuyện với bạn trai à?" Mộc Tử Nhàn nói: "Nhìn kìa, khóe miệng sắp nở hoa đến nơi rồi."
Khương Vũ gật đầu không giấu giếm: "Ừ! Bạn trai đấy."
Lâm Miểu ngưỡng mộ nói: "Woa, xem ra Tiểu Vũ của chúng ta mê tít cậu ấy rồi."
Tim Khương Vũ giật bắn: "Sao lại nhìn ra được?!"
"Nếu không phải người mình thích, sao có thể cười hạnh phúc đến vậy."
"Tớ chỉ cười bừa thôi mà!"
Dường như Lâm Miểu rất có kinh nghiệm: "Không cần giải thích nữa, rõ ràng cậu thích người ta c.h.ế.t đi được ấy."
"Đâu có..."
Khương Vũ vẫn không thừa nhận, có lẽ mối quan hệ của cô và Cừu Lệ, có nói ra người khác cũng không hiểu hết được.
Nhưng dù có mê bạn trai đi chăng nữa, cũng không phải chuyện gì đáng xấu hổ.
"Hai cậu tìm tớ có chuyện gì sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-96-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Mộc Tử Nhàn vội nói: "Suýt quên béng mất, hội trường đang tổ chức tiệc chào đón học sinh mới, rủ cậu đến chơi!"
"Đi chứ, đi xem sao."
Khương Vũ và hai cô bạn cùng đến hội trường, quả nhiên buổi tiệc đã bắt đầu. Các cô gái mặc những bộ váy xinh đẹp, trang điểm lộng lẫy, bước vào hội trường.
Khương Vũ mặc bộ quần áo ở nhà, cô lại nhìn Lâm Miểu và Mộc Tử Nhàn.
Mộc Tử Nhàn mặc bộ váy Lolita thường ngày rất đáng yêu, còn Lâm Miểu ăn mặc rất bình thường, quần jean và áo khoác.
Không chỉ bình thường mà còn khá nhạt nhòa.
Khương Vũ biết, chắc chắn Lâm Miểu sợ làm lu mờ Lâm Huyên Nhi nên mới mặc như vậy.
Đến cả việc để tóc dài Lâm Huyên Nhi còn không cho, sao có thể để cô ấy ăn mặc đẹp.
"Thế này không được." Khương Vũ nói với hai cô bạn: "Người ta ăn mặc lộng lẫy xinh đẹp, còn chúng ta... lại mặc như diễn viên quần chúng. Đi thôi, về thay đồ."
Lâm Miểu lưỡng lự: "Không cần đâu, chúng ta chỉ đến xem thôi mà, có nhảy nhót gì đâu."
"Sao lại không cần? Cần đấy chứ. Cậu còn chưa có bạn trai đấy!"
Mộc Tử Nhàn nhận ra Khương Vũ muốn trang điểm cho Lâm Miểu, giúp cô ấy thay đổi hình tượng, cô cũng vội nói: "Tớ cũng muốn về trang điểm lại! Đi, đi thôi! Về nhà!"
Thế là hai người kéo Lâm Miểu về ký túc xá, trang điểm xinh đẹp cho cô ấy. Mộc Tử Nhàn còn cho cô ấy mượn chiếc váy đẹp của mình.
Vóc dáng của những cô gái học múa ba lê đều không khác nhau là mấy. Lâm Miểu mặc chiếc váy công chúa của Mộc Tử Nhàn, khí chất thay đổi đáng kể, đúng là có chút dáng dấp Lọ Lem trong cỗ xe bí ngô.
Mộc Tử Nhàn nhìn cô gái trước mặt, cảm thán: "Lần đầu gặp cậu, tớ suýt tưởng cậu là les. Không ngờ trang điểm lên lại đúng là một cô nàng đáng yêu."
Lâm Miểu nhìn bản thân trong gương, lớp trang điểm tỉ mỉ trên mặt, bộ váy công chúa mộng mơ trên người... cô không tự chủ được mà đưa tay chạm vào gương.
Cô gái nào mà chẳng yêu cái đẹp, nhưng bao năm rồi, cô ấy vẫn chưa từng trang điểm tử tế cho mình. Đến cả việc đội tóc giả, cô cũng chỉ dám lén lút làm một mình, trong lòng vẫn luôn khao khát một mái tóc dài.
Khương Vũ ngắm Lâm Miểu, ánh mắt lộ rõ vẻ hài lòng: "Đại sự đã thành, đi thôi."
Thấy Khương Vũ chỉ thay mỗi váy áo, Lâm Miểu thắc mắc: "Cậu không trang điểm à?"
"Tớ thì không cần, đằng nào bạn trai cũng có ở đây đâu."
"Ối giời, ai vừa nãy còn chối đây đẩy ấy nhỉ?" Mộc Tử Nhàn cười trêu: "Bắt tận tay rồi nhé."
Lâm Miểu tiếp lời: "Đây gọi là phụ nữ làm đẹp vì người mình yêu."
Khương Vũ ngây người một lúc, rồi xua tay: "Không phải thế."
"Có phải hay không, lòng cậu tự biết!"
Vừa nói chuyện, họ vừa tiến vào hội trường tổ chức tiệc chào đón tân sinh viên.
Hội trường vô cùng náo nhiệt, tràn ngập trai xinh gái đẹp, vô cùng bắt mắt.
Dù sao thì, những người học múa ba lê, cả nam lẫn nữ, đều có ngoại hình sáng sủa, lại được sinh ra và lớn lên trong những gia đình giàu có, được nuông chiều từ bé. Chưa bàn đến những thứ khác, ai nấy đều sở hữu làn da trắng mịn, cử chỉ và lời nói cũng vô cùng tao nhã, lịch sự.