Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 316: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:54:10
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy nhiên, không lâu sau, Cừu Lệ tìm được ba quyển nhật ký dày cũ kỹ trong hộc tủ giấu dưới cửa sổ.

Cừu Thiệu có thói quen viết nhật ký từ nhỏ đến lớn, viết mỗi tối. Những cuốn nhật ký này ghi lại hành trình kế hoạch của ông.

Cừu Lệ ngồi xuống ghế, kìm nén cảm giác buồn nôn đang cuộn trào trong lòng, bắt đầu đọc quyển nhật ký.

Nhân vật chính của quyển nhật ký này chỉ có một, chính là Liễu Diệp:

"Tôi không thích nói chuyện, không thích nơi đông người, thậm chí không thích con người. Có lẽ đúng như thầy nói, kiểu tính cách cô độc này không thích hợp đến trường, càng không thích hợp ở ký túc xá. Tôi không có bạn bè, mấy người đó gọi tôi là quái thai, đồ thần kinh, đồ điên, nhưng tôi chỉ cảm thấy bọn họ thật buồn cười…"

"Tiểu Liễu là người bạn duy nhất của tôi. Khi người khác ném đá về phía tôi, cô ấy là người duy nhất đứng chắn trước mặt tôi. Đá trúng cô ấy, trán cô ấy sưng một cục, trông có chút đáng yêu."

"Tôi xoa thuốc cho cô ấy. Cô ấy vì tôi mà bị thương. Tôi muốn bảo cô ấy tránh xa tôi một chút, như vậy người khác sẽ không bắt nạt cô ấy nữa…"

"Quần áo của cô ấy bị mấy nữ sinh trong ký túc xá ném xuống lầu. Bọn họ bài xích cô ấy giống như ghét tôi vậy. Ồ, chẳng qua chỉ vì Tiểu Liễu là trẻ mồ côi. Nhưng tôi cảm thấy bọn họ đang đố kỵ với cô ấy, đố kỵ với sắc đẹp và thành tích của cô ấy."

"Tôi không bảo vệ được cô ấy. Thế giới này vốn đầy rẫy những điều ác ý. Đến bản thân mình tôi còn không bảo vệ được thì sao bảo vệ cô ấy? Nếu có thể, tôi thật muốn biến thành người xấu, hủy diệt cả thế giới này."

"Tên khốn Châu Hạo đó cho người ném tôi xuống hồ. Nước rất lạnh, tôi ngồi trong hồ đợi chúng đi. Tối đó, Diệp Tử đến tìm tôi. Chúng tôi cùng ngồi dưới gầm cầu, trò chuyện về tương lai. Cô ấy nói muốn học ba lê, muốn trở thành thiên nga trắng xinh đẹp trên sân khấu, nhưng không có tiền, học phí múa ba lê rất đắt."

"Nếu cô ấy múa ba lê, nhất định sẽ rất, rất đẹp. Nhưng tôi không giúp được cô ấy, tôi thật vô dụng."

"Sau đó, chúng tôi lại nói về đám người trong trường. Tôi nói hy vọng chúng c.h.ế.t đi. Diệp Tử nói đừng, nếu tôi g.i.ế.c chúng rồi thì tôi sẽ ngồi tù, tương lai sẽ không ai làm bạn với cô ấy nữa."

"Tôi hứa với cô ấy sẽ tạm thời không g.i.ế.c chúng. Tôi muốn làm bạn với cô ấy, luôn ở bên cạnh cô ấy."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-316-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

"Đại học, tôi trở thành bạn trai của Diệp Tử. Tôi có được cô ấy, giống như có được cả thế giới. Nỗi khó khăn và cực khổ trong quá khứ trở thành điều chẳng đáng nhắc tới. Chỉ có cô ấy là may mắn và điều tuyệt vời nhất của tôi."

"Ban ngày, ban đêm… chúng tôi điên cuồng quấn quýt nhau. Cô ấy là tất cả của tôi. Dù chết, tôi cũng muốn c.h.ế.t trong lòng cô ấy. Mọi khổ ải trong quá khứ đều được giải phóng hoàn toàn. Thế giới của tôi chỉ có cô ấy, và cô ấy cũng chỉ có tôi."

Nội dung nửa sau của quyển nhật ký không thích hợp cho một người con trai như Cừu Lệ xem, nên anh lướt qua, giở đến quyển nhật ký thứ hai, bên trong ghi lại cuộc sống sau khi kết hôn của ba mẹ:

"Diệp Tử mang thai rồi. Cô ấy rất vui mừng. Cô ấy nói muốn sinh một đứa con gái, con gái ngoan ngoãn có thể bầu bạn với em. Phản ứng thai nghén rất nặng. Bắt đầu từ tháng thứ ba, ngày nào Diệp Tử cũng nôn, ăn không được thứ gì, người cũng gầy đi."

"Bác sĩ nói sức khỏe cô ấy không tốt, không đề nghị sinh đứa bé này. Nhưng Diệp Tử kiên quyết muốn sinh. Bắt đầu từ tháng thứ năm, cô ấy nằm trên giường dưỡng thai, trừ lúc đi vệ sinh và tắm rửa thì gần như không ra khỏi phòng, nhất định muốn sinh đứa con này ra."

"Nhìn dáng vẻ gầy gò của cô ấy, tôi rất đau lòng, đồng thời càng oán hận đứa trẻ này. Trên đời này không ai được làm Diệp Tử khổ. Hy vọng đứa trẻ này có thể yêu cô ấy như tôi."

Nội dung phía sau đó, nét chữ lộn xộn, có vết nước mắt làm nhòe mực, có thể thấy khi đó Cừu Thiệu đã sụp đổ:

"Diệp Tử đi rồi, Diệp Tử của tôi đi rồi… Bác sĩ nói cô ấy cố gắng bằng sức lực cuối cùng để sinh đứa trẻ này ra, cô ấy muốn đứa con này, con quái vật xấu xí, nhăn nhúm này, chính nó đã cướp Diệp Tử của tôi đi."

"Không phải con gái, không phải con gái mà Diệp Tử muốn… Vì sinh con quái vật này mà Diệp Tử hy sinh cả tính mạng, nhưng nó lại không cho cô ấy sinh con gái được như ý nguyện, tôi hận nó."

"Hận nó, hận nó, hận nó, hận nó, hận nó, hận nó."

"Tại sao người c.h.ế.t không phải là nó! Tại sao nó không c.h.ế.t đi!"

"Tôi từng có suy nghĩ muốn bóp c.h.ế.t tên quái vật còn quấn tã lót đó không dưới một lần, nhưng bóp c.h.ế.t nó rồi thì Diệp Tử cũng không về được. Thế giới này cho tôi… chỉ có tuyệt vọng, nỗi tuyệt vọng vô biên vô cực."

Loading...