Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 300: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:53:11
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuy ngoài mặt Tạ Uyên tỏ vẻ bất mãn, nhưng trong lòng thầm cảm kích Khương Mạn Y.

Hồi xưa, điều kiện kinh tế của bà ấy không tốt lắm, nhưng bà ấy chưa từng để Khương Vũ phải chịu khổ. Bà không cho con bé làm việc nhà, cho con bé học trường tư, học ba lê...

Bà đối xử với Khương Vũ có khi còn tốt hơn cả con gái ruột của mình.

"Sau này con phải đối xử tốt với mẹ con hơn nữa."

"Đó là chuyện đương nhiên!"

Khương Vũ thấy vẻ mặt Tạ Uyên hòa hoãn lại, liền dè dặt nói: "Ba, điểm thi cao học có rồi. Anh ấy thi được..."

"Ba biết." Tạ Uyên ngắt lời cô: "Không cần báo tin mừng vội. Với trí thông minh của cậu ấy, thi được điểm đó là chuyện bình thường, không đáng để kiêu ngạo."

"Ba yêu cầu ở anh ấy cao quá rồi!"

"Yêu cầu của ba đối với con rể còn cao hơn nữa. Cậu ấy còn kém xa lắm."

"Ồ." Khương Vũ lè lưỡi, quyết định không nhắc đến chuyện này với Tạ Uyên nữa: "Ba, nghe nói gần đây ba đang yêu ai đó à?"

"Ừm, con từng gặp rồi, là Liễu Diệp."

"Oa! Thật ạ!" Khương Vũ vui mừng nói: "Như vậy thì tốt quá còn gì!"

Cô thật sự sợ Tạ Uyên không thể bước ra khỏi bóng đen sau cái c.h.ế.t của mẹ cô, mà cứ sống như vậy suốt đời. Giờ thấy ông chịu mở lòng đón nhận người khác, Khương Vũ thật lòng mừng cho ông.

"Trưa nay dì ấy sẽ đến đây ăn cơm. Con và dì ấy sẽ chính thức gặp mặt."

"Ấy! Sao ba không nói sớm! Con chưa trang điểm, thay đồ gì hết!"

Khương Vũ nói xong liền chạy về phòng. Tạ Uyên gọi giật lại: "Gọi cả thằng nhóc trong tủ quần áo ra đây."

"Ờ..."

Năm phút sau, Cừu Lệ ăn mặc chỉnh tề, đứng ngay ngắn trước mặt Tạ Uyên.

Chiều cao của hai người tương đương nhau, đều khoảng một mét tám mươi bảy. Nhưng trông Tạ Uyên khỏe mạnh hơn một chút, còn Cừu Lệ thì cao gầy hơn.

"Chào chú Tạ."

"Qua đây."

Cừu Lệ nghe lời đi qua. Tạ Uyên dứt khoát cầm con d.a.o cắm trên thớt lên.

Khương Vũ thấy vậy, giật mình hô lên: "Ba! Ba muốn làm gì!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-300-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Tạ Uyên liếc mắt, đổi đầu dao, đưa cán d.a.o cho anh.

Cừu Lệ cầm cán dao, rồi mới nghe ông chậm rãi nói: "Làm con rể của nhà chúng tôi, quan trọng nhất là phải lên được phòng khách, xuống được phòng bếp. Mặc kệ tương lai cậu đạt được thành tựu lớn đến đâu. Ở trong nhà này, phòng bếp mới là chiến trường của cậu."

Khương Vũ thở phào nhẹ nhõm. Vẻ mặt của Cừu Lệ bên cạnh cũng giãn ra rất nhiều. Anh cầm chặt dao, trịnh trọng đảm bảo với Tạ Uyên: "Con sẽ chăm chỉ học nấu cơm."

"Trưa nay, tôi mời một người đến nhà ăn cơm. Cậu vào bếp giúp đỡ, sẵn tiện tôi dạy cậu nấu ăn luôn."

"Vâng ạ."

...

Không lâu sau, Liễu Diệp đến nhà Tạ Uyên. Tạ Uyên bưng trái cây đã rửa sạch đặt lên bàn trà trong phòng khách, để Khương Vũ ngồi nói chuyện với Liễu Diệp. Còn bản thân ông thì vào bếp với Cừu Lệ.

Trước giờ, Khương Vũ chưa từng thấy Tạ Uyên đối xử dịu dàng với ai như vậy. Xem ra, ông rất thích dì Liễu Diệp, coi bà không khác gì người chị gái xinh đẹp của mình.

Liễu Diệp thật sự rất xinh đẹp, rất nho nhã, mang đến cảm giác như một cô gái cầm dù giấy dầu đi trong con ngõ đầy mưa. Nhưng tính cách của bà lại không hề có chút dịu dàng của những cô gái Giang Nam. Bà rất thích cười, nói chuyện cũng thẳng thắn, hoạt bát, sảng khoái.

Khương Vũ trò chuyện với bà, cảm nhận được sự lan tỏa, giống như rượu mạnh lên men, có thể làm tan chảy băng giá, khiến vạn vật sinh sôi.

Tóm lại, cô hiểu tại sao người ba độc thân nhiều năm của mình bỗng nhiên lại thích bà.

Ở Liễu Diệp... có cảm giác rất Bộ Đàn Yên.

Tuy trước giờ Khương Vũ chưa từng biết mặt Bộ Đàn Yên, nhưng cô hiểu Bộ Đàn Yên hơn ai hết.

Mỗi kỹ thuật múa của bà, mỗi vở kịch múa của bà, Khương Vũ đều nắm rõ như lòng bàn tay. Trong kịch cũng như ngoài đời, Bộ Đàn Yên không chỉ là mẹ ruột của cô mà còn là một người bạn của cô.

"Dì Liễu à, dì thích điểm gì ở ba con vậy ạ?" Khương Vũ tò mò hỏi.

"Dì thích ông ấy..."

Đây là lần đầu tiên Liễu Diệp suy nghĩ về vấn đề này. Trước đây, cũng có không ít người đàn ông ưu tú theo đuổi bà, nhưng bà chưa từng rung động trước ai. Bà và Tạ Uyên gần như xác định quan hệ ngay từ ngày đầu tiên, nhưng dường như đã bước vào giai đoạn yêu đương thắm thiết từ lâu rồi.

"Dì thích cảm giác mà ông ấy mang đến cho dì. Giống như chúng ta đã quen biết nhau từ lâu rồi."

Câu trả lời này khiến Khương Vũ cảm thấy mới mẻ. Thường thì người ta sẽ trả lời là đẹp trai, nội hàm, nhiều tiền, chín chắn, trưởng thành chứ.

Tất nhiên, Khương Vũ nhận ra Liễu Diệp không phải là kiểu phụ nữ bình thường. Ở bà có một sự kiêu hãnh bẩm sinh, khiến bà có đủ tự tin để sánh đôi với bất kỳ người đàn ông ưu tú nào.

Cảm giác khi nói chuyện với bà thật sự rất kỳ diệu.

Trong bếp, Tạ Uyên đang hướng dẫn Cừu Lệ làm món vịt hầm bia mà Khương Vũ yêu thích. Cừu Lệ vốn thông minh, học đâu hiểu đấy.

Loading...