Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 299: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:53:09
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Uyên: "???"

"Tại sao cậu ta lại ở nhà anh?"

Khương Mạn Y: "Nếu không thì ở đâu?"

Tạ Uyên: "Em lặp lại lần nữa, cậu ấy ở nhà anh?!"

Khương Mạn Y bĩu môi: "Anh làm sao vậy? Con rể ở nhà anh thì có gì lạ đâu."

...

Trong phòng ngủ sáng sủa, sạch sẽ, gió thổi tung rèm cửa sổ màu trắng, tạo nên những gợn sóng lăn tăn. Ánh nắng mặt trời xuyên qua khung cửa sổ chiếu vào phòng, rơi trên gương mặt đang ngủ say của cô gái.

Khương Vũ khẽ chớp mắt, tỉnh giấc.

Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt cô là một chàng trai mặc áo khoác mỏng màu trắng, miệng ngậm một cây kẹo mút, đang ngồi xếp bằng trên chiếc ghế học tập của cô, gõ số chứng minh đăng nhập trên bàn phím cơ màu hồng.

Hôm nay là ngày biết điểm thi cao học mà.

Cơn buồn ngủ của Khương Vũ tan biến ngay lập tức, cô bật dậy, xỏ dép lê lảo đảo đi đến sau lưng Cừu Lệ, kích động bám lên vai anh, chờ trang chủ hiện ra...

"Xin lỗi, trang chủ bạn tìm kiếm đã biến mất, vui lòng đợi giây lát và thử lại."

Một lúc sau, trang chủ hiện ra dòng thông báo đó.

"..."

Cừu Lệ quay lại nhìn cô, bất lực: "Mạng nhà em chậm quá. Anh vào cả buổi sáng rồi mà vẫn chưa được."

Khương Vũ giật lấy cây kẹo mút của anh, bỏ vào miệng mình: "Không phải tại mạng đâu. Chắc chắn là do sáng nay có quá nhiều người vào xem điểm thi. Bạn trai thử lại xem, nhất định sẽ vào được."

Cừu Lệ tải lại trang chủ, trang vẫn đang tải...

Khương Vũ dựa vào vai anh, cảm nhận rõ ràng cơ thể anh đang run lên, run dữ dội.

Cô vỗ nhẹ vào anh: "Không phải chứ? Với trình độ của anh mà cũng căng thẳng à?"

Cừu Lệ đáp: "Em biết mà. Lần nào xem điểm anh cũng căng thẳng. Phản xạ có điều kiện thôi."

Cô nhớ lại trước kỳ thi đại học, Cừu Lệ căng thẳng đến mức đêm nào cũng mất ngủ.

Anh dường như mắc chứng căng thẳng mỗi khi thi cử.

"Chắc chắn không có vấn đề gì đâu."

"Chị gái nắm tay anh đi." Anh ngoan ngoãn cầu xin.

Khương Vũ nắm c.h.ặ.t t.a.y trái của anh, an ủi: "Đừng sợ, đừng sợ. Cho dù thi không tốt cũng không sao. Giáo sư Tống Dụ Hòa còn mong anh trượt để về đại học Hải Thành mà. Tương lai thế nào cũng tốt cả."

"Ở chỗ này của chị gái thì không sợ nữa."

Cừu Lệ chậm rãi đặt tay lên n.g.ự.c Khương Vũ, luồn tay vào bên trong.

Khương Vũ: "..."

Lần này điểm số nhanh chóng hiện ra:

Anh Văn: 95

Chính Trị: 93

Môn chuyên ngành 1: 148

Môn chuyên ngành 2: 143

Tổng điểm: 479.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-299-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Khương Vũ nhìn số điểm này, cạn lời, ném tay anh ra.

Quả nhiên, lần nào tên nhóc này căng thẳng, cô đều chân thành an ủi anh. Kết quả... lần nào cô cũng như một con hề.

Điểm thi cao học trên 400 đã hiếm, tên nhóc này còn đạt gần 500 điểm!

Khương Vũ chỉ có một từ để hình dung anh:

Đáng ghét!

...

Tuy bạn trai thi được điểm cao, nhưng Khương Vũ cảm thấy trí thông minh của mình bị đả kích, tình cảm bị lừa gạt, nên cả buổi sáng cô không thèm để ý đến anh.

Cừu Lệ quyết định chủ động xuống bếp nấu bữa sáng để lấy lòng bạn gái.

Khương Vũ không khách sáo đưa ra yêu cầu: "Em muốn ăn bánh mì phết mứt hoa quả, gà sốt kem, bánh nướng nhiều lớp kèm nước chanh. Ngoài ra, thêm một món thịt nguội với trứng."

"Vậy anh đề nghị em ngủ thêm chút nữa, trong mơ có thể ăn được."

Khương Vũ ném gối về phía anh, bị anh bắt được. Cô lười biếng nói: "Cháo, quẩy, đậu nành và bánh mì sữa, chọn một đi."

"Em chọn bánh mousse, bánh dày bột đậu và sữa chua việt quất."

Cừu Lệ hết cách, đành phải mặc quần cộc vào rồi lại thay quần dài: "Ông đây ra ngoài mua cho em."

Khương Vũ nằm lười trên giường nhìn anh, mỉm cười: "Bạn trai vất vả rồi."

Nhưng sau khi Cừu Lệ ra khỏi cửa chưa đầy một phút, anh đã vội vàng quay trở lại, đóng cửa lại, ngó nghiêng xuống dưới, rồi quyết định trốn vào tủ quần áo.

Khương Vũ không hiểu chuyện gì, cô hỏi: "Anh gặp ma à?"

"Ba em về rồi."

"Về thì về thôi."

Cừu Lệ đóng cửa tủ quần áo, hồn bay phách lạc:

"Trên tay ông ấy xách theo một con dao."

"..."

Khương Vũ luống cuống đi xuống cầu thang.

Trong phòng bếp, Tạ Uyên cắm con d.a.o sắc bén lên thớt, sau đó hâm nóng hai bịch sữa tươi và nướng bánh mì.

"Ba, ba về rồi à." Cô gái nhỏ dựa vào tủ bếp, cười với ông. Mái tóc dài đen huyền rũ trên vai, da mặt hơi tái nhợt.

Tạ Uyên đưa tay bóp má cô, hỏi: "Sắc mặt tệ thế. Mấy hôm nay con ăn gì?"

"À, đồ ăn nhanh."

"..."

Tạ Uyên luộc một quả trứng cho Khương Vũ, đặt vào đĩa đưa tới, sau đó rót hai ly sữa tươi, đưa một ly cho cô: "Ăn sáng thôi."

"Vâng ạ."

"Con gái hai mươi mấy tuổi đầu rồi mà chưa biết tự nấu cơm." Tạ Uyên nướng bánh mì, giọng không hài lòng: "Còn đợi ba về chăm con à?"

"Con biết tự chăm sóc bản thân mà."

"Biết chăm sóc bản thân mà ngày nào cũng ăn đồ ăn nhanh?"

"Hồi trước mẹ không cho con học nấu cơm mà. Mẹ nói nhiệm vụ của con là chăm chỉ học hành chứ không phải làm việc nhà."

Loading...