Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 296: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:53:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu ta quyết định mượn sức từ bên ngoài: "Ông biết tôi là ai không? Tôi là Phó Vân Huy, chưa từng nghe đến tập đoàn Vân Huy à? Ông dám đắc tội tôi, đừng hòng tiếp tục lăn lộn ở Bắc Thành này!"

"Ồ, tập đoàn Vân Huy. Phó Hoằng Vĩ là cái thá gì?"

"Biết ba tôi à, thế thì dễ rồi." Phó Vân Huy cầm điện thoại lên: "Báo tên ông ra, để tôi cho ông biết Bắc Thành này là địa bàn của ai."

"Tạ Uyên."

Phó Vân Huy đã bấm số gọi đi, nhưng khi nghe thấy cái tên này, sắc mặt cậu ta đờ ra thấy rõ.

Ở Bắc Thành, ai mà không biết đến cái tên nổi như cồn của Tạ Uyên chứ.

Tạ Uyên nhìn Phó Vân Huy, bình tĩnh nói: "Tôi không biết Bắc Thành là địa bàn của ai, nhưng có thể hỏi ba cậu thử xem."

Phó Vân Huy nuốt nước miếng, bi thương buông điện thoại xuống.

Không cần hỏi, đáp án đã rõ ràng trước mắt.

Cậu ta nhìn Liễu Diệp với vẻ không cam tâm: "Chuyện đó... chị à, giờ tôi không bằng ông ấy, chị đợi tôi hai năm, đợi tôi cố gắng phấn đấu, đợi tôi vượt qua ông ấy! Tôi sẽ trở lại cưới chị!"

Nói xong, không đợi Liễu Diệp trả lời, Phó Vân Huy đã lên chiếc Maserati, nhấn ga bỏ chạy.

Liễu Diệp nhìn theo chiếc xe thể thao biến mất ở khúc quanh, cười nói: "Thật ra cậu ấy không phải người xấu. Cũng khá tiếc, nể chiếc xe đó, tôi vốn định hẹn hò với cậu ấy một lần rồi, ai ngờ giữa đường lại xuất hiện một tên 'Tạ Giảo Kim'."

Tạ Uyên nói: "Tôi nhớ em rất thích xe thể thao Maserati, cảm thấy nó rất ngầu."

"Sao anh biết? Anh nghe ngóng à?"

"Không cần nghe ngóng, mọi chuyện liên quan đến em tôi đều biết."

Nhưng lúc đó ông chưa có tiền, chỉ có thể đưa bà đến cửa hàng 4S xem cho đã mắt, hoặc thuê một bộ vest cao cấp, đưa bà đi lái thử một vòng.

Khi ấy ông thật tự ti, ngồi trong xe sang nhưng không hề vui vẻ. Điều duy nhất khiến ông có thể cười là nhìn dáng vẻ Bộ Đàn Yên ngồi trên xe, giơ hai tay nhún nhảy, cười lớn.

Bà không cần ngồi trong xe lái thử cho đã, bà hoàn toàn có thể có một chiếc Maserati riêng của mình.

Giữa chiếc xe sang đắt tiền và việc người yêu nghèo lái xe, Bộ Đàn Yên chọn vế sau.

Nay vật đổi sao dời, Tạ Uyên giờ có đủ khả năng mua bất kỳ chiếc xe thể thao Maserati phiên bản giới hạn nào. Ông thường hay tưởng tượng, nếu có thể gặp lại bà, ông sẽ hy sinh tất cả.

Liễu Diệp nhướn mày nhìn vẻ mặt thâm tình của Tạ Uyên: "Đừng bảo Tạ tiên sinh... cũng muốn theo đuổi tôi nha."

"Tôi có thể theo đuổi em không?"

"Có thể? Tạ tiên sinh nói khách sáo quá rồi. Giống như tên nhóc Phó Vân Huy kia, theo đuổi tôi hơn nửa năm mà chưa từng hỏi tôi một tiếng có được hay không."

Tạ Uyên mỉm cười: "Cậu ấy còn trẻ, tôi không còn trẻ nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-296-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

"Khéo thật, tôi không thích người quá trẻ, ăn nói tùy tiện."

Giọng điệu của Liễu Diệp giống hệt Bộ Đàn Yên năm đó, có chút kiêu ngạo của tiểu thư khuê các.

Muốn nói gì thì nói, không hề kiêng kỵ.

Tạ Uyên càng thêm khẳng định, bà chính là người ông yêu, người đã xa cách nhiều năm.

"Liễu Diệp, em vẫn chưa trả lời tôi, tôi có thể theo đuổi em không?"

"Anh nói thật à?"

"Ừ, chưa bao giờ nghiêm túc hơn lúc này."

Liễu Diệp hơi khó xử: "Anh gian xảo thật đấy, Tạ tiên sinh. Nếu tôi nói được, chẳng phải đồng nghĩa với việc tôi đồng ý yêu đương với anh sao? Nếu không, anh theo đuổi đến nửa chừng, tôi lại từ chối, chẳng phải tôi đang đùa giỡn tình cảm của anh sao? Nhưng nếu tôi nói không được, anh chưa chắc đã ngoan ngoãn nghe lời như tên Phó Vân Huy kia."

Cho nên, từ chối hay không, kết quả cũng như nhau.

"Em thông minh thật, tôi không lừa được em." Tạ Uyên bật cười: "Nếu thấy cách này không ổn, vậy chúng ta có thể đi theo con đường xem mắt."

"Xem mắt?"

"Ừm, chúng ta tạm thời lấy tình yêu làm mục đích, làm bạn bè một thời gian, sau khi tìm hiểu lẫn nhau rồi quyết định xem có muốn xác lập quan hệ hay không. Liễu Diệp, em thấy sao?"

Không hiểu vì sao, mỗi khi Liễu Diệp nghe người đàn ông này dịu dàng gọi tên mình, tim bà lại thắt lại.

Tạ Uyên, từ vẻ ngoài đến khí chất, đều trùng khớp với gu thẩm mỹ của bà về người khác giới.

"Tạ tiên sinh đã nói vậy rồi, tôi rất khó từ chối."

"Vậy coi như em đồng ý rồi."

Liễu Diệp không phải kiểu phụ nữ thích vòng vo. Bà biết mình chắc chắn đã rung động trước Tạ Uyên.

Phải nói rằng, hành động chín chắn và phong độ của Tạ Uyên, người phụ nữ nào có thể từ chối chứ?

Liễu Diệp cười rộ lên: "Vậy Tạ tiên sinh, anh định xem mắt với tôi thế nào?"

"Tôi định đưa em đến 'Mạn Bộ' uống một ly, chúng ta nói chuyện sâu hơn. Em thấy thế nào?"

"Được thôi."

Liễu Diệp vui vẻ nhận lời mời của Tạ Uyên, lên chiếc Bentley SUV của ông.

Xét cho cùng, Tạ Uyên là một nhân vật có tiếng ở Bắc Thành, nhưng chiếc xe ông lái lại rất khiêm tốn, không giống như công tử nhà giàu Phó Vân Huy, suốt ngày lái xe thể thao đi tán gái.

Loading...