Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 282: Cứu Lão Đại Phản Diện
Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:35:14
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“......”
Có ai tự chửi mình như vậy không.
Khương Vũ biết năng lực quan sát của Cừu Lệ mạnh cỡ nào, suy cho cùng chỉ có người đàn ông đạt tới đỉnh cao trong lĩnh vực tâm lý học mới làm được.
Cô cũng có chút tức giận, dứt khoát vò đã mẻ lại sứt: “Đúng vậy không sai, em đang nhắn tin với ông xã tương lai của em đấy, anh hài lòng chưa?”
Nói xong câu này, bầu không khí chợt im lặng mười giây.
Khương Vũ có thể phát hiện được vẻ mặt của chàng trai đối diện bắt đầu lạnh đi rồi: “Em nói lần nữa coi.”
Hình như...... nói đùa quá trớn rồi.
Cô tìm cách cứu vớt: “Không phải, là nhân tuyển ông xã tương lai, cái này chưa định đâu...... khả năng giành phần thắng của anh lớn lắm.”
Cừu Lệ sầm mặt hỏi: “Anh ta làm nghề gì? Làm sao quen biết? Bạn bình thường anh quan hệ thân thiết?”
“Ờ, bạn trên mạng ấy mà, hơi thân, làm nghề gì ấy hả để em nghĩ coi......” Khương Vũ cười nói: “Anh ấy là sát thủ chuyên nghiệp, giờ đang ngồi tù trơ trọi cô đơn một mình nên online nhắn tin với em.”
Cừu Lệ nhìn ra được Khương Vũ rõ ràng đang chơi anh trêu anh, lúc thở phào một hơi còn lấy làm không cam tâm, anh duỗi tay véo má cô: “Khương Vũ, bản lĩnh quá nhỉ?”
Khương Vũ đẩy tay anh ra, xoa mặt mình nói một cách bất mãn: “Em bản lĩnh lắm chứ, trong mấy năm anh đi không biết có bao nhiêu con trai từng theo đuổi em đấy.”
“Cho nên?”
“Tự anh cũng nói đấy, cả đời này không thể chỉ thích mỗi một người.” Khương Vũ đáp trả lại nguyên văn câu anh nói vào đêm chia tay: “Cho dù em trò chuyện với người khác, anh có tư cách gì tức giận chứ? Người nói chia tay trước là anh, người thôi miên em là anh, người cởi khóa còng tay bỏ chạy mất cũng là anh...... anh có thể phản bội em, chẳng lẽ em không thể thi thoảng thất thần ngắm nhìn phong cảnh khác à?”
Cừu Lệ nhìn ra rồi, cô nhóc này đang tính nợ cũ đây mà.
Là anh nợ cô quá nhiều, lương tâm cũng có bứt rứt.
Đừng nói nhắn tin điện thoại với người đàn ông khác, cho dù cô có đưa đối tượng dự phòng tới trước mặt anh thì anh cũng không có tư cách nói tiếng nào.
Cừu Lệ hít sâu bình tĩnh lại, kiểm soát cảm xúc rồi hỏi cô: “Thế phong cảnh khác có đẹp không?”
“Khá là đẹp.”
Khương Vũ bĩu môi, [Cừu Lệ] ở tương lai chín chắn và có tính kiên nhẫn hơn so với Cừu Lệ của hiện tại, lần đầu tiên online chính là tìm cô, không có chuyện ghen tuông tức giận ngược lại còn dạy cô làm thế nào để chung sống với bản thân hiện tại nữa cơ.
Thấy bộ dạng Cừu Lệ cúi đầu ăn cơm không nói chuyện, Khương Vũ chọt chọt mu bàn tay anh: “Giận rồi à?”
“Ừm.” Anh chẳng hề che giấu cảm xúc của bản thân: “Giận lắm.”
“Giận lắm thì sẽ làm gì?”
“Không biết?”
Cô hỏi dò thêm bước nữa: “Muốn chia tay nữa à?”
“Không chia tay.” Cừu Lệ cúi đầu lùa cơm, nói bằng giọng hùng hồn: “Chỉ cần không chia tay, bổn cung vẫn là hoàng hậu.”
“.......”
Khương Vũ bị anh chọc cười rồi: “Anh là bổn cung của ai thế.”
“Con trai của bổn cung là hoàng thượng, tương lai bổn cung chính là mẫu hậu hoàng thái hậu.”
“Ha ha ha ha ha thần kinh à!”
Cừu Lệ thấy cô cười cũng mỉm cười theo, tâm tình khá hơn một chút.
“Đừng nói chuyện với người khác nữa.” Anh nghiêm túc nói với cô: “Sau này anh sẽ chọc em vui, được không.”
Khương Vũ quả thật không có chút năng lực phản kháng nào mỗi khi tên nhóc này trở nên dịu dàng, cô tắt điện thoại rồi nói: “Em không nói chuyện với anh ấy nữa, sau này chỉ làm bạn bè bình thường thôi, được chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-282-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Cừu Lệ gật đầu ra chiều hài lòng, sau đó gắp miếng thịt ba chỉ cho cô: “Anh cũng không phải là người không nói lý.”
“Ừm.”
Khương Vũ gắp miếng thịt ba chỉ lên định bỏ vào miệng thì lại nghe anh lặng lẽ nói: “Bổn cung cho rằng, nếu có thể xóa bỏ phương thức liên lạc càng tốt hơn.”
“.......”
Buổi tối, Cừu Lệ đưa Khương Vũ về khách sạn.
Dọc đường anh lải nhải nói bóng nói gió lần thứ N xong, Khương Vũ cuối cùng cầm điện thoại lên xóa bỏ Weixin ở trước mặt anh: “Vui giấm, giờ thì hài lòng chưa!”
Khóe môi Cừu Lệ hé ra nụ cười lạnh: “Chơi anh à? Cái em xóa là Weixin của Trần Vi.”
“.......”
“Đừng gây sự vô cớ nữa được không, em là người thế nào anh còn không rõ nữa à.” Khương Vũ chịu hết nổi rồi, nói bằng giọng hơi giận dỗi: “Nhiều năm như vậy, đến cả chút tin tưởng cơ bản này mà bạn trai cũng không cho em sao.”
Cừu Lệ cúi đầu nhìn chân trái của mình.
Cho dù anh đã cố gắng kìm chế nhịn đau đớn khiến bản thân đi đường giống như một người bình thường.
Nhưng chung quy chỉ là miễn cưỡng.
Anh của bây giờ không phải là người tốt như vậy nữa, anh rất sợ mất đi.
Giống như những lời anh nói với Tạ Uyên, khó khăn lắm mới bò về được...... cho dù mất hết mặt mũi nhưng anh vẫn muốn ích kỷ giữ chặt cô bên cạnh mình.
Anh không muốn trở lại ngày tháng ngục tù tăm tối không có ánh sáng đó.
Sau khi Khương Vũ và Cừu Lệ chia tay trong không vui thì bắt đầu có chút hối hận, cô đứng trước gương trong phòng tắm cúi đầu nhắn tin cho [Cừu Lệ]:
“Hình như em lại chọc anh giận rồi, có lẽ không còn liên lạc thường xuyên nữa.”
[Cừu Lệ]: “Anh biết.”
“Lúc không thể liên lạc thường xuyên được, em cần biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì để biết đường đề phòng trước.”
[Cừu Lệ]: “Không cách nào thông báo được, bởi vì tất cả mọi việc em làm trong giây tiếp theo sẽ ảnh hưởng tới quỹ đạo, nếu anh nói tương lai cho em biết, có thể tương lai em sắp đối diện rất có thể anh sẽ hiểu lầm em.”
Khương Vũ thở dài thượt: “Gặp anh coi như em xui xẻo rồi.”
Nhiệm vụ này...... quá gian nan lận đận rồi.
Còn [Cừu Lệ] lại trả lời: “Gặp được Tiểu Vũ, anh cực kỳ may mắn.”
Khương Vũ: “Cám ơn, giờ nói cho em biết tiếp theo đây em nên dỗ bạn trai thế nào :)]
[Cừu Lệ]: “Không cần dỗ.”
“Hả?”
Lúc Khương Vũ đang tắm, cửa phòng bỗng bị gõ phành phạch.
Cô để mình ướt đi ra, mặc áo tới đi tới bên cửa nhìn mắt mèo ngó ra bên ngoài.
Là Cừu Lệ.
“Tiểu Vũ.”
“Có chuyện gì không?”
“Có.” Anh im lặng mấy giây rồi nói: “Bạn trai trở lại nhận lỗi nè.”
“.......”