Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 281: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:35:12
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Dụ Hòa cũng là có nỗi khổ không nói ra được, chỉ biết nắm cổ tay than thở.

Đoạn thời gian này, Khương Vũ luôn cùng tập luyện hồi phục với Cừu Lệ, lúc rảnh rỗi sẽ tới thư viện trường với anh chuẩn bị cuộc chạy nước rút cuối cùng cho kỳ thi nghiên cứu sinh.

Nhưng dần dần Cừu Lệ phát hiện, gần đây tần suất Khương Vũ chăm chăm vào chiếc điện thoại ngày một nhiều.

Hở một chút là lấy điện thoại ra nhìn giống như đang trò chuyện với ai đó, có lúc còn nhìn màn hình điện thoại cười ngốc nữa.

Qua các dấu vết để lại chứng tỏ, bạn gái có…… mèo ở bên ngoài rồi.

Anh bắt đầu lo lắng bất an muốn làm rõ rốt cuộc là chuyện gì, thậm chí lúc cô đi nhà vệ sinh còn lén nhìn trộm điện thoại của cô.

Trong Weixin sạch sẽ không có đối tượng khả nghi nào, trong QQ thì toàn là nhóm chat.

Cô nói chuyện với ai mà vui vẻ vậy chứ?

……

Khương Vũ đang nói chuyện với [Cừu Lệ] của tương lai.

Từ sau khi Cừu Lệ ‘chết đi sống lại’ báo tin bình an với cô xong, Khương Vũ thở phào nhẹ nhõm.

“Cho nên bây giờ…… mọi chuyện trở lại bình thường cả rồi phải không?”

[Cừu Lệ]: “So với kết cục trước, giờ tính ra bình thường hơn nhiều.”

Khương Vũ: “Thế giờ anh sống tốt chứ? Ý em là… sống cuộc đời mà anh muốn ấy?”

[Cừu Lệ]: “Chỉ là tốt hơn kết cục c.h.ế.t chóc đó hơn một chút, giờ anh đang ở trong tù, tù chung thân.”

“Sao có thể!”

Khương Vũ ngẩng phắt đầu lên kinh ngạc nhìn Cừu Lệ đang nghiêm túc giải đề trên bàn đối diện, ánh mặt trời phản xạ từ trên cửa sổ xuống, anh vừa sạch sẽ vừa đơn thuần, nghiêm túc phiên dịch tiếng Anh.

Mọi thứ dường như đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp hơn.

Khương Vũ rất khó tưởng tượng được, Cừu Lệ như vậy, con đường tương tai vẫn là…… tù chung thân?

Cừu Lệ chú ý tới cô đang nhìn anh, anh ngẩng đầu nhìn cô một cái, ánh mắt đầy vẻ tìm tòi như có điều bất mãn.

“Rốt cuộc em đang nhắn tin với ai thế?”

“Hả, đâu có đâu.”

Khương Vũ đặt điện thoại trở xuống bàn tiếp tục lén lút nhắn tin với [Cừu Lệ]: “Xảy ra sai sót chỗ nào rồi đúng không?”

[Cừu Lệ]: “Nếu ba trăm triệu tiền vốn đó chưa vào tài khoản thì chứng tỏ nhiệm vụ chưa thành công, chắc em biết rõ điều này.”

Khương Vũ: “Cho nên em cố gắng nhiều năm như vậy mà chẳng thay đổi được kết quả cuối cùng nào sao?”

[Cừu Lệ]: “Cũng có thay đổi.”

Khương Vũ: “Thật không.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-281-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

[Cừu Lệ]: “Thay đổi anh của hiện tại, anh rất yêu em.”

Khương Vũ: “A……”

[Cừu Lệ]: “Tiểu Vũ, anh rất nhớ em, có thời gian nói chuyện với anh nhiều một chút.”

Khương Vũ rất khó tưởng tượng được Cừu Lệ của tương lai, một mình sống trong nhà giam lạnh lẽo, sống cuộc sống không thấy được ngày mai, nếm trải biết bao nhiêu sự giày vò.

Nghĩ tới đây, cô khó chịu không thôi.

Khương Vũ: “A Lệ, anh sẽ ổn thôi, em không để anh ngồi ở trong đó lâu đâu!”

‘Phạch’ một tiếng, Cừu Lệ đang làm bài ở bàn đối diện bỗng đập cuốn sách lên bàn, sầm mặt đứng lên bỏ đi.

Chân anh chưa hồi phục hoàn toàn, không chống gậy đi càng khó khăn hơn.

Khương Vũ vội vàng đổi theo đỡ lấy anh: “Đi đâu thế, em dìu anh đi.’

Cừu Lệ vung tay cô ra: “Toilet.”

Cô dìu anh tới cửa toilet nam, hỏi bằng giọng quan tâm: “Cần em giúp anh không?”

Cừu Lệ vịn tường đi vào toilet, có điều mới đi được mấy bước anh lại vòng trở lại, trên mặt hiện rõ vẻ tức giận: “Khương Vũ, ba-lê nhảy có giỏi cách mấy cũng không đại để cho việc em có thể tùy tiện giạng chân ra ngoài đâu.”

Khương Vũ: ? ? ?

Con mẹ nó anh đang nói gì thế?

.......

Cừu Lệ nghi ngờ Khương Vũ có ‘mèo’ ở bên ngoài, Khương Vũ phát hiện bản thân chẳng cách nào biện giải cho bản thân.

Nói chuyện với bạn trai ở tương lai, quan tâm tình hình của anh, đây có tính là giạng chân ra ngoài không?

Vấn đề này có lẽ chỉ có nhà triết học mới trả lời được.

Tóm lại cô cảm thấy không tính, đều là cùng một người, cô với anh cùng trải qua mọi chuyện nên nảy sinh tình cảm, Cừu Lệ ở tương lai có thể thấu hiểu được.

Nói theo một trình độ nào đó, cô là đang nói chuyện với ông xã tương lai mà.

Nói chuyện với ông xã có gọi là giạng chân ra ngoài không?

Đáp án đương nhiên là không rồi.

Nhưng ngặt nỗi Cừu Lệ là người đàn ông cực kỳ hay ghen, một khi cơn ghen nổi lên thì chỗ nào cũng thấy khó chịu, từ đầu tới chân nồng nặc mùi chua.

Buổi tối, hai người đang ngồi sóng vai ăn lẩu hai người bên quán ăn ngoài trường học, vào lần thứ mười Cừu Lệ cướp đồ ăn Khương Vũ khó khăn lắm mới nhún xong, cuối cùng cô chịu hết nổi bèn gác đũa xuống giận dữ nói: “Cừu Lệ, anh có ý gì!”

Cừu Lệ gắp đi miếng thịt ba chỉ trong chén đi, lạnh mặt nói: “Người giạng chân ra ngoài không có tư cách ăn thịt.”

Khương Vũ nói một cách kiên nhẫn: “Em không có giạng chân!”

Cừu Lệ chỉ chỉ mắt mình: “Anh không có mù, lúc em nhắn tin với tên đàn ông thối mặt dày đi đào góc tường đó, cái vẻ mặt cười tủm tỉm bất giác lộ ra kia của em đã bán đứng em rồi.”

Loading...