Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 262: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:34:27
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cừu Lệ buông cô ra, nhếch khóe miệng dính kem lên.

Khương Vũ bị cướp mất đồ ăn còn bị ăn đậu hũ nên cực kỳ ấm ức, cô nhìn anh: “Chẳng phải nói chia tay rồi sao!”

“Ừ chia tay rồi.”

“Chia tay rồi còn ăn đồ trong miệng người ta!”

Cừu Lệ nói một cách ngang ngược: “Thế em chia tay rồi còn ép anh ngủ chung.”

“Ai…… ai ép anh chứ!”

Anh giơ cái tay bị còng chung một chỗ của hai người: “Còng lại luôn rồi.”

Khương Vũ đá văng hòn đá vụn dưới chân, nói bằng giọng bực bội: “Đó là tại anh....... ham mê sắc đẹp, tự mình đi không nổi nữa chứ bộ.”

“........”

Hồi lâu sau, Cừu Lệ vò mạnh đầu cô một cái: “Chị gái trưởng thành thật rồi, biết quyến rũ người khác nữa.”

Khương Vũ ngoảnh đầu lại: “Thế A Lệ cho chị gái bao nhiêu điểm đây?”

“60.”

“Vừa đạt tiêu chuẩn hả?”

“Ừm.”

“Tại sao?” Khương Vũ tỉnh bơ nắm tay anh: “Do chị gái không xinh đẹp, hay do vóc người chưa đủ tốt?”

Cừu Lệ nhớ lại bóng lưng lúc thay quần áo của cô gái vào tối qua, vóc người đó...... anh không dám liên tưởng tỉ mỉ, vội vàng chuyển đổi tư duy: “Anh không nhìn rõ nữa.”

“Ồ, được rồi.” Cô nói một cách ung dung: “Tối nay để anh nhìn cho kỹ.”

“.......”

Cô vươn tay chạm mắt anh: “Không chỉ được nhìn thôi.”

Cừu Lệ nhắm mắt lại, cảm giác bàn tay của cô gái nhỏ trượt trên sống mũi anh đi thẳng xuống, giọng nói quyến rũ — —

“Còn có thể......”

Ngón tay cô rơi lên bờ môi mềm mại của anh.

Cừu Lệ phá vỡ bầu không khí: “Bà dì của em tới rồi.”

Khương Vũ bộp anh một cái.

Trong thư viện, Cừu Lệ bị Khương Vũ khêu gợi ngứa ngáy trong lòng....... hoàn toàn chẳng thể nào tập trung đọc sách được.

Ngược lại Khương Vũ chẳng có chút tự trách nào đối với hành vi vừa rồi của mình, cô đeo tai nghe ngồi bên cạnh anh xem video ba lê.

Cừu Lệ hít sâu cố gắng khiến bản thân bình tĩnh lại.

Cô gái nhỏ chỉ thích trêu ghẹo chứ không hề phụ trách dập lửa, nếu anh coi là thật thì anh thua rồi.

Trong tiếng lật sách soàn soạt, thời gian dần dần trôi qua, hai người dương như trở về năm tháng cao tam, trong thư viện này cũng trong bầu không khí ấm áp yên tĩnh này, vì tương lai chung của nhau mà cùng cố gắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-262-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Thời gian đó, đẹp biết nhường nào.

Cừu Lệ nghĩ về năm đó, nghĩ về cái năm anh vẫn còn yêu cô một cách đơn thuần mãnh liệt như thế.

Nhưng không còn trở lại được nữa.......

Thân ở trong tù, không dám suy nghĩ xa xôi.

Khương Vũ nghiêng đầu nhìn sang Cừu Lệ, anh ngồi bên bàn sát cửa sổ, ánh nắng bao trùm anh, da mặt trắng bốc, mỗi một sợi tóc mịn đều trở nên trong suốt, gương mặt anh đẹp tới mức có thể so với thánh thần.

Khiến cô không khỏi ngây người.

Cừu Lệ chú ý thấy cô gái nhỏ đang nhìn trộm mình, anh cũng nghiêng đầu nhìn cô.

Cô lập tức chỉ chỉ môi mình, khẽ mấp máy: “Hôn em một cái.”

Cừu Lệ giơ tay nắm môi cô, nặn môi cô thành hình mỏ vịt.

Khương Vũ đẩy tay anh ra, chủ động khom người tới hôn lên cằm anh một cái, lúc này mới hài lòng thỏa mãn ngồi trở về chỗ tiếp tục xem video.

Cừu Lệ miễn cưỡng giữ được bình tĩnh, giải xong hai đề đọc hiểu rồi nhìn thấy cô gái nhỏ mở khóa còng tay ra, móc giấy vệ sinh trong cặp xách nhét vào túi áo.

Ngoảnh đầu lại đụng phải ánh mắt sáng quắc của anh, cô dứt khoát nói thẳng đuột ra: “Thế nào, anh cũng muốn đi theo à?”

Cừu Lệ dời mắt đi, cầm ly nước xoay người đi tới phòng trà nước rót ly nước ấm.

Lúc này điện thoại reo lên, là một dãy số không có ghi chú tên họ, gửi lại một tin nhắn:

“Hoắc tổng tới rồi, giới thiệu cho biết mặt, sau này cậu phải làm việc giúp ông ấy, sẽ tới ngay.”

Cừu Lệ buông điện thoại xuống, tinh thần vốn thoải mái phút chốc tan thành mây khói.

.......

Khương Vũ trở về phòng tự học thì phát hiện bên chỗ ngồi hồi nãy trống không chẳng thấy bóng người đầu, tên khốn Cừu Lệ này thế mà....... chạy rồi!

Trong ly nước nóng trên bàn còn bốc khói, một tấm giấy ghi nhớ dán trên thân ly, bên trên vẽ một cái đầu heo cùng lời nhắn:

“Uống nước nóng.”

Cừu Lệ vừa ra khỏi cổng trường, dưới cây ngô đồng ngoài cổng trường, Tống Dụ Hòa thầy hướng dẫn của anh dường như đã đứng đó đợi rất lâu rồi: “Tiểu Lệ, có thời gian nói chuyện chút không?”

“Thầy Tống, giờ tôi không có thời gian.”

Nói xong, Cừu Lệ chẳng đợi thầy ấy phản ứng lập tức đi thẳng qua.

“Hôm qua tôi có nói chuyện với bạn học Chân Nhứ Nhứ, em ấy nói bạn gái cậu tới đây rồi.”

Bước chân Cừu Lệ hơi khựng lại.

Phía sau, Tống Dụ Hòa nói tiếp: “Mới đầu tôi cứ tưởng bạn học Chân mới là bạn gái của cậu, không ngờ....... thế giới tình cảm của giới trẻ bọn cậu thật phức tạp.”

Cừu Lệ quay lại, lạnh mặt nhìn anh ta: “Thầy Tống, thầy muốn nói gì.”

“Cừu Lệ, cậu cho rằng tôi không biết cậu đang làm gì, đang tiếp xúc với những ai sao?”

Cừu Lệ biết Tống Dụ Hòa luôn đang điều tra anh, có điều anh biết thì đã sao, không có chứng cứ nên anh chẳng làm được gì anh ta.

Loading...