Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 260: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:34:22
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tắm xong rồi.”

“Em biết là tắm, chứ đâu có nói gì khác đâu.”

“.......”

Khương Vũ vỗ vỗ ga giường mềm mại bên cạnh: “Tới đây.”

Còng tay màu hồng lông nhung cứ thế đặt trên gối nằm một cách trắng trợn, như đang ra oai với anh.

Cừu Lệ cứng nhắc đi tới bên giường, đưa cổ tay ra một cách rất nghe lời.

Khương Vũ thấy anh ngoan như vậy, vỗ vỗ trán anh một cách hài lòng, sau đó còng anh lại.

Tuy đúng như Bộ Hy nói, nếu cô có bản lĩnh thật, cho dù không còng anh thì anh cũng không đi.

Nhưng Khương Vũ vẫn không dám chắc, năm đó anh chẳng nói câu nào đã thay đổi nguyện vọng, phá hủy ước hẹn với cô, rời cô chẳng buồn ngoảnh đầu lại.......

Lòng của Cừu Lệ tàn nhẫn hơn cả cô.

“Anh không đi đâu.” Cừu Lệ nhìn chiếc còng trên tay: “Giơ tay lên ngủ, ngủ không được.”

Khương Vũ liếc nhìn cột giường, hình như cảm thấy ngủ như vậy không thoải mái thật, cô nghĩ ngợi rồi dứt khoát lấy đầu còn lại của chiếc còng, còng lên cổ tay mảnh khảnh của mình.

“Như vậy thì xong rồi.”

Cừu Lệ: .......

Tắt đèn, cô gái nhỏ vẫn dựa đầu giường chơi game, Cừu Lệ nằm bên chân cô, tay giơ lên để phối hợp với động tác của cô.

Từ góc độ của anh nhìn qua, trong con ngươi xinh đẹp của cô phản chiếu ra ánh sáng xanh, cần cổ thon dài, cơ xương khớp rõ ràng, xương quai xanh và đường viền đầu vai mượt mà, đẹp tới mức khiến anh nhìn nhiều hơn sẽ cảm thấy bản thân đang khinh nhờn cô.

Hai năm qua cô dậy thì đến độ kiêu ngạo nhất, bị anh bỏ lỡ rồi.

Khương Vũ chú ý tới ánh mắt của Cừu Lệ, vô thức kéo vạt áo trước n.g.ự.c để phía trước trông rộng mở hơn một chút, khiến nơi nào đó....... đừng hiện rõ ràng quá.

“Chơi thêm hai ván nhé.”

“Tùy em.”

Cừu Lệ kéo chăn trùm kín mặt.

Đứng núi này trông núi nọ.

Lãng phí tâm tư giữ anh ở lại qua đêm, đến còng tay còn dùng tới, kết quả cô lại chìm đắm trong trò chơi?

Khương Vũ chỉ đánh một ván rồi để điện thoại xuống, tắt ngọn đèn nhỏ trên đầu giường đi rồi sau đó cắm dây sạc điện thoại vào.

Cô chui vào chăn, dựa sát lưng Cừu Lệ, an tâm nhắm mắt lại.

Cổ tay hai người còng liền với nhau, cho nên mặc kệ trở mình thế nào hình như đều không thoải mái lắm.

Khương Vũ hỏi anh: “Ngủ không được à?”

Cừu Lệ sẵn giọng hỏi ngược lại: “Em ngủ được à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-260-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

“Em cũng ngủ không được.” Khương Vũ do dự mấy giây, thử thăm dò bằng giọng rất nhỏ: “Thế anh có muốn làm chút gì đó không?”

“.......”

Phút chốc năm giác quan của Cừu Lệ trở nên tỉnh táo hẳn, đừng nói là ngủ, cho dù bảo anh ngồi dậy làm năm trăm cái hít đất cũng không thành vấn đề!

Anh không thể để cô quyến rũ mình như vậy nữa, bằng không anh sẽ mất kiểm soát thật.

“Tiểu Vũ.”

“Hửm?”

Mũi chân của cô gái nhỏ đã nhẹ nhàng vuốt ve mắt cá chân anh.

“Nhắm mắt lại.”

Giọng nói vừa từ tính vừa quyến rũ của anh vang ở bên tai cô: “Nhớ lại hôm gặp mặt đầu tiên đó, gió nhè nhẹ thổi trên mặt có cảm giác ngứa ngáy, trong con hẻm phía trước có tiếng chửi bới và tiếng ồn ào, em chậm rãi tới gần, sau đó nhìn thấy anh nằm trong vũng máu, nhìn thấy chưa.......”

“Nhìn thấy rồi.”

“Em theo bản năng cảm giác được nguy hiểm, trong lòng dường như có vô số con kiến đang gặm cắn, bóng đêm và sự khủng hoảng đồng thời ập tới, anh xoay người lập tức bỏ chạy, đừng ngoảnh đầu lại, vĩnh viễn đừng......”

“Vĩnh viễn đừng....... thôi – miên – em! ! !”

Khương Vũ ngắt lời anh một cách vô tình, bàn chân vốn đang dịu dàng trêu chọc trực tiếp đá mạnh một cái lên bắp chân anh: “Đồ khốn!”

“........”

Sáng ngày hôm sau, ở cửa phòng tư vấn, Đoàn Bác hắt hơi mở cửa kinh doanh. Mới ngoảnh đầu lại thì nhìn thấy Khương Vũ và Cừu Lệ tay còng tay đi tới, suýt chút nữa bị sặc bởi cái hắt hơi của mình.

Cậu nhìn cái còng tay lông nhung màu hồng trên tay phải tay trái của hai người, nuốt nước bọt: “Không hổ là tiểu biệt thắng tân hôn nha, tối qua hai người…… bộ kịch liệt lắm hả?”

Cừu Lệ đi thẳng vào trong phòng lười phải giải thích.

Đoạn Bác nháy mắt với Khương Vũ, hỏi dò bằng giọng đầy hứng thú: “Kỹ thuật của Lệ ca thế nào?”

Khương Vũ bị Cừu Lệ kéo vô trong phòng, cười ngoảnh đầu dựng ngón tay cái lên: “Lệ ca đương nhiên là cái này rồi.”

“À! Ngầu ngầu.”

Cừu Lệ không hài lòng kéo Khương Vũ trở về bên mình, dùng ánh mắt lạnh lùng uy h.i.ế.p cô bớt nói một chút.

Khương Vũ le lưỡi, hỏi: “Lệ ca hôm nay có sắp xếp gì, dẫn theo em, em muốn cùng anh hủy diệt thế giới được không?”

Cừu Lệ lấy một cuốn sách dày «Nghiên Cứu Đọc Hiểu Tiếng Anh» trên kệ sách xuống, gõ đầu cô nói: “Tới trường, tự học.”

Khương Vũ nhún nhún vai, không phản đối. Tóm lại mặc kệ anh đi tới đâu cô sẽ theo anh tới đó.

Cừu Lệ giơ tay lên, nói: “Có thể mở khóa một chút được không?”

“Làm gì?”

“Đi toilet.”

Yêu cầu hợp tình hợp lý, Khương Vũ cũng không phải là người không nói lý, cô lấy chìa khóa mở còng ra, sau đó theo Cừu Lệ đi tới cửa toilet.

Loading...