Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 230: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:33:06
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô còn ở trong nhiều ưu tú theo đuổi, bộc lộ tài năng, đàn chú ý đến.

***

Mùa nghiệp, trong trường học phiêu tán khí ly biệt cảm thương, chung quanh thể thấy những đàn đàn chị mặc áo cử nhân chụp ảnh.

Buổi tối mỗi ngày, lầu ký túc xá, đều nam sinh tỏ tình hoặc cầu hôn, xếp hình trái tim nến hoặc là hoa hồng, dẫn đến vô vây xem.

thành công nhận tình yêu, cũng thất bại để tiếc nuối, nhưng kết cục cuối cùng, đều là ánh mắt oán niệm của dì quản lý ký túc xá, thu dọn tàn cuộc.

Một năm trôi qua .

Có lúc, Khương Vũ sẽ nhớ tầm của năm ngoái, cô và Cừu Lệ đều vì tương lai của chính mà cố gắng phấn đấu, mỗi ngày đều thư viện, đốc thúc cô học hành.

Cùng trưởng thành và cổ vũ lẫn , cùng trở nên hơn, lẽ chính là bộ dáng ban đầu nhất của tình yêu giữa hai .

Bây giờ Khương Vũ nhớ về những chuyện của năm ngoái, hoài niệm, tiếc nuối, cảm thương, nhưng tại , còn nhớ nhung nữa.

Có lẽ, thời gian thật sự thể mài mòn hết thảy những góc cạnh, chữa trị tất cả vết thương....

Hồi ức tự cho là nhớ mãi quên, oanh oanh liệt liệt, cuối cùng chẳng qua cũng chỉ là một khe nhỏ chặng đường đời.

Sau khi qua, trời cao biển rộng.

Chỉ là nội tâm vẫn trống rỗng.

Cho dù cô cố gắng múa thế nào, nhận nhiều nhiệm vụ hơn nữa, đều thể lấp đầy trống đó.

Như trộm thứ gì.

Sau khi Khương Vũ hỏi Thịnh Hàm rõ ràng về tình huống căn bản của đàn , đến chợ thú cưng, trong một tiệm bò sát m.á.u lạnh, Khương Vũ tốn hai nghìn tệ, mua một con rắn nhỏ màu trắng.

Mới bắt đầu, Khương Vũ còn chút sợ sệt, thật dám giơ tay đụng , sự chỉ dẫn của chủ tiệm, cô lấy dũng khí sờ sờ con rắn nhỏ.

Con rắn thú cưng sẽ dễ hại , đặc biệt là con rắn Khương Vũ mua trải qua lai ấp và tuyển chọn, là loại ôn hòa nhất, hệ nguy hiểm dường như bằng .

Dần dần, cô cũng thể giơ tay, để con rắn quấn quanh cánh tay .

Buổi tối nghiệp đó, Khương Vũ đem theo con rắn cưng, thảm cỏ xanh ngát ở sân tập, thấy đàn Thịnh Hàm nhớ mãi quên, vô cùng yêu thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-230-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Vị đàn tên là Tề Gia Ngôn, giống như Thịnh Hàm miêu tả , Tề Gia Ngôn thật sự trai, tính cánh ấm áp, khí chất xuất chúng.

Anh mặc áo sơ mi trắng, thảm cỏ, tay ôm Ukulele, ngón thon dài khẽ đánh bài hát "Trời Xanh" của Châu Kiệt Luân.

Xung quanh một đám nữ sinh đang , thưởng thứ mà mê luyến về phía , trong sắp như sắp tràn ngôi .

Đàn Tề Gia Ngôn chỉ trai, gia thế , khiêm tốn ôn hòa, hơn nữa năng lực cá nhân cũng mạnh, thông qua thông qua tuyển dụng của tập đoàn khoa học kỹ thuật Duyệt Phương, trở thành sinh viên duy nhất trong trường thể Duyệt Phương.

Nói tóm , chính là .... các phương diện đều là tiêu chuẩn của một nam thần.

Rất nhanh, liền mấy nữ sinh lượt đến mặt Tề Gia Ngôn tỏ tình.

Sau đêm nay, đàn nam thần sẽ rời khỏi trường học , mấy bí mật nhỏ ẩn giấu trong lòng, tối nay , sẽ còn cơ hội để nữa .

Cho nên dù tỏ tình tập thể, bọn họ cũng quan tâm.

Có điều, cho dù là nữ sinh tỏ tình nhiều, hơn nữa trong đó thiếu những ưu tú. Tề Gia Ngôn ai khẽ mỉm , lễ phép từ chối.

Khương Vũ khắp nơi, thấy Thịnh Hàm đang một gốc cây ngân hạnh ở bên cạnh sân tập, xa xa mà quan sát Tề Gia Ngôn, do dự dám tiến lên.

Trong tay, cầm hộp nhỏ mà cô gập ba năm nay, đặt trong bình thủy tinh trong suốt, hồn nhiên trong suốt như là thủy tinh .

Tâm sự thầm mến của thiếu nữ, thật sự , ngôi nhỏ cũng .

Sau khi trưởng thành , con luôn đối mặt với hiện thực, ai mãi mãi sống trong ngà voi và ảo tưởng cả.

Sự tàn khốc của cuộc sống hiện thực, lẽ sẽ cho tình yêu long đong, lý tưởng phai màu...

những viên ngôi nhỏ , những hồi ức tích tụ từng chút từng chút trong cuộc sống , những niềm vui bé nhỏ âm thầm của việc yêu thầm , thể chống đỡ những tầm thường trong cuộc sống.

Khương Vũ đến bên Thịnh Hàm, sâu xa : "Đàn chị, còn ?"

"Đi, cái gì?!"

"Nếu như chị còn do dự tỏ tình..." Khương Vũ vuốt đầu chú rắn trắng nhỏ đang lè lưỡi tay: "Vậy thì chen ngang ."

Thịnh Hàm thấy con rắn nhỏ quấn cổ tay cô, sợ hết hồn, che n.g.ự.c : "Cô tỏ tình... Cô tỏ tình mang theo một con rắn!"

Loading...