Cô oán hận Cừu Lệ chơi đùa cô, lừa cô, nhưng cô từng nghĩ đến thật sự chia tay với annh.
Sau Khương Vũ gọi điện cho , thông báo là ngắt máy, từng đến nhà của một , dùng chìa khóa dự mở khóa, thấy sô pha vải trắng đầy bụi và đồ dụng bám bụi, mới hoảng sợ ý thức ...
Anh là thật sự .
App Zhiguo một nữa nhắc nhở Khương Vũ, nhiệm vụ cứu vớt thiếu niên ác ma do thời gian dài tiến hành nhiệm vụ, khấu trừ 500 tệ dư tài khoản.
Nếu còn tiếp tục như , tài khoản của Khương Vũ sẽ còn bao nhiêu.
là chuyện quan trọng, mặc kệ trừ trừ, Khương Vũ đều bắt buộc Hải Thành một .
Cô cho , cho dù bộ thế giới yêu , cần , Tiểu Vũ cũng sẽ cần .
....
Khi Cừu Lệ đến Hải Thành, trung đang bay bay những hạt mưa nhỏ.
Không khí thành phố phía nam oi bức ẩm ướt, ngay cả gió thổi đến, cũng đều là nóng bức vô cùng.
Sau khi Cừu Lệ xuống máy bay, ngay cả điện thoại cũng bật, trực tiếp ném sim .
Anh sợ thấy tin nhắn Khương Vũ gửi đến, phàm là cô lóc cầu xin , đều cách nào bước .
Bắc Thành là thành phố ở thêm giây phút nào nữa, nhưng nơi đó cô gái mà trân trọng yêu quý nhất cuộc đời .
Lừa cô, vứt bỏ cô, lẽ là chuyện vô liêm sỉ trái lương tâm nhất mà từng .
quan tâm cái mịa gì.... Anh chính là xa như , xuống địa ngục cũng thể kéo cô cùng xuống.
Khá , giống như trái đất một vòng , cuối cùng trở về điểm ban đầu.
Anh vẫn là thứ rác rưởi vô tri vô giác, vô tâm vô phế trong quá khứ . Cho dù giây tiếp theo c.h.ế.t , cũng gì đáng tiếc.
Cuộc sống đại học đối với Cừu Lệ mà , ý nghĩa gì.
Đầu óc thông minh, cần đặc biệt cố gắng cũng thể tiêu hóa bộ điểm tri thức lớp học, thì , thì gục xuống bàn mà ngủ.
Buổi tối cùng với đám nam sinh việc gì, học hành , KTV uống rượu, tự do tự tại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-213-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Trong quán bar thường xuyên con gái chủ động đến mời rượu , Cừu Lệ thường thường ai cũng từ chối.
Chất cồn thể ngủ nhanh hơn, nếu một khi nhớ nhung ngóc lên, đó chính là hình phạt tàn khốc của đêm dài vô tận.
Không tiền thì kiếm, đừng đầu óc thông minh, chỉ với khuôn mặt của , ở thành phố quốc tế gạch vàng lót đất như Hải Thành , cái gì chả tiền.
Tiền, còn là gánh nặng thể chịu đựng trong cuộc sống của .
Anh cũng vĩnh viễn giữa hạ dùng từng xe từng xe xi măng, đổi lấy một hộp thủy tinh âm nhạc nữa .
Cừu Lệ bây giờ, cái gì cũng đều nhẹ nhàng, đầu óc lúc nào cũng hốt hoảng, nụ bên khóe miệng càng ngả ngớn, giống như một con .
Kiếm tiền, ăn uống rượu chè tẹt ga một bữa, bổ khuyết trống thể lấp đầy, hoặc là đánh bài, đó kiếm nhiều hơn, hoặc là chơi vui thua hết bộ.
Cho dù ngày mai đói chết, thì .
Buổi tối hôm đó, trong quán bar Play House, gặp Chân Nhứ Nhứ.
Cừu Lệ say chếnh choáng ngã quầy bar, là gọi , mơ màng đầu , thấy dung nhan diễm lệ của thiếu nữ.
Cô mặc một bộ đồ quần yếm, trang điểm kiểu khói đen, lông mi dài đến chút đáng sợ.
Cô thấy Cừu Lệ, cả đều điên cuồng, bắt lấy lắc mạnh: "Trời! A a a a! Cậu mà đến Hải Thành ! Cậu đừng ở Hải Thành học đại học! Cậu đừng .... đừng học đại học Hải Thành!"
Cừu Lệ cô lắc đến chóng mặt, khách khí hất tay cô : "Cô là ai?"
"Chân Nhứ Nhứ, quên , quá đau lòng mất, thiệt thòi vẫn luôn nhớ , tìm điện thoại mà ."
"Chân Nhứ Nhứ..." Cừu Lệ chậm chạp tìm kiếm ba chữ trong đầu: "Này nó là ai?"
" chính là con gái Nhậm Nhàn." Chân Nhứ Nhứ bĩu môi: "Cậu thật sự tổn thương trái tim , quyết định để ý ba phút."
Hai chữ "Nhậm Nhàn" , đ.â.m trái tim Cừu Lệ đau nhói, cuối cùng cũng coi như tỉnh táo một chút.
Anh duỗi tay, nắm cằm cô , nhẹ nhàng nâng lên: "Cô là con gái bà ?"
Động tác ái mang tính xâm lược , cho Chân Nhứ Nhứ phảng phất như điện giật một cái, trong đầu bốc lửa xoẹt xoẹt.
Người đàn ông như Cừu Lệ, trong ngũ quan tuấn mang theo khí chất lạnh lùng cứng rắn, đều chữ chớ gần nhưng cứ cho mê mệt chết.