Nhưng mà xem phim mà đàn ông hiểu, hình như không đơn thuần chỉ là xem phim.
Bộ phim điện ảnh này bình thường gần 3 tiếng, Cừu Lệ ngồi bên cạnh cô, tự nhiên mà ôm lấy bờ vai cô, để cô dựa vào vai mình, tự nhiên giống như tất cả các cặp tình nhân đang trong tình yêu tha thiết trên thế gian này vậy.
Thật ra Khương Vũ cảm thấy Cừu Lệ hôm nay... Có chút là lạ.
Cô tiến lại gần bên tai anh, khẽ hỏi: "Bạn trai, em cảm thấy hôm nay anh hình như không phải đặc biệt vui vẻ?'
Ánh đèn trên màn hình chiếu màu xanh lam đậm lên gò má anh tuấn của anh, anh chỉ không cảm xúc mà xem phim, khẽ ừ một tiếng.
"Sao vậy?"
"Không làm sao, nhớ em, nhớ..."
Cừu Lệ đưa tay vén sợ tóc mai của cô về sau tai, lộ ra khuôn mặt nhỏ trứng ngỗng thanh lệ của cô, khoảng cách giữa hai người gần trong gang tấc.
Khương Vũ bị anh nhìn chăm chú như vậy, nhìn hồi lâu, đã không còn là gò má lỗ tai ửng hồng nữa rồi, cả người cô đều khô nóng lên.
Có lẽ là bởi vì do tính cách, ngũ quan của Cừu Lệ rất có tính công kích.
Cái kiểu anh tuấn, không cần tỉ mỉ đánh giá, cũng không bị giấu đi, càng không cần bất cứ thứ gì nội hàm tôn lên, chính là đẹp trai, đẹp trai rõ rõ ràng ràng, đẹp trai nghênh ngang phóng túng.
Bất kỳ cô gái nào lần đầu tiên nhìn thấy anh, đều không nhịn được nhìn thêm nữa, nếu như va phải ánh mắt của anh, tim sẽ như lò đun đốt nóng, xì xì bốc hơi lên.
Khương Vũ nín thở, cảm nhận được môi mỏng mềm mại của anh, đang vuốt ve nơi chóp mũi cô.
Cái hôn này tinh tế mà lâu dài, không cướp đoạt như quá khứ, mà lại tinh tế tỉ mỉ thưởng thức, tràn ngập nhu tình, dịu dàng vô tận.
Người đàn ông này dịu dàng lên, thật ra càng làm cho cô không chịu được hơn là công kích chiếm hữu thô lỗ.
"Chị có thích anh không?" Trong lúc thở dốc, anh lại một lần truy hỏi cô: "Thích không?"
"Ừ..."
"Ừ là cái gì?"
"Ừ chính là rất thích."
"Rất thích là có bao nhiêu thích."
Anh giống như một đứa trẻ mãi không thỏa mãn, nhiều lần yêu cầu đáp án của cô.
Khương Vũ mềm mại nằm trên bả vai anh, nhỏ giọng nói: "Thích đến.... Cái gì cũng có thể."
"Thật sự cái gì cũng có thể sao?"
"Ừ."
"Thế này thì sao?"
"Ừ."
"Vậy thì như thế nào?"
"......"
Khóe miệng Cừu Lệ tràn ra ý cười đạt được ý xấu: "Sao bây giờ, không đủ."
"Nhưng em trước 10h, phải về nhà."
"Vậy còn xem phim cái gì chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-210-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Nói xong, thiếu niên kéo cô, sải bước rời khỏi rạp chiếu phim tư nhân.
....
Trên đường gió đêm man mát, đêm nay trăng rất tròn, cũng rất sáng.
Đầu óc Khương Vũ hoàn toàn trống rỗng, vang vọng câu thoại trong Đại Thoại Tây Du khi Cừu Lệ kéo cô rời đi ----
"Nàng để lại một thứ trong trái tim ta..."
Cừu Lệ nắm tay cô đứng trước cửa quán rượu hồi lâu, gió đêm từ từ thổi hết khô nóng của anh.
Anh đưa cô về nhà.
Khương Vũ nhìn sắc mặt trầm thấp của anh, bật cười, giơ tay vò vò tai anh: "Bạn trai nhà chúng ta, vẫn rất thành thật đấy."
Cừu Lệ cười nhạt một cái, nắm tay cô: "Ngày mai đến đón em."
"Được nha."
Khương Vũ nhón chân lên, nhẹ nhàng ấn lên một nụ hôn dưới cằm của anh.
Cừu Lệ một mình đứng trong gió đêm hồi lâu, mãi cho đến khi bóng lưng cô biến mất ở hành lang, xúc cảm ấm áp ở gò má trái cũng chậm rãi tiêu tan.
Anh ngẩng đầu nhìn ánh trăng.
Sáng như vậy, thật muốn đem nó cất vào trong bình thủy tinh, giấu đi thật kỹ, sau này nâng trên tay mà ngắm nhìn.
Bao nhiêu thứ không nỡ chứ.
Tầm mắt của anh khó khăn rút về, nhịn đau, rời đi.
........
Ngày hôm sau, Cừu Lệ đúng hẹn, mới sáng liền đứng dưới lầu đợi cô.
Hành lý của Khương Vũ không nhiều, bởi vì cô không định sống lâu trong ký túc xá của trường, phần lớn thời gian vẫn ở trung tâm nghệ thuật Esmela.
Có điều thấy Cừu Lệ chỉ có một vali hành lý nho nhỏ, cô hơi cảm giác kinh ngạc: "Đây là tất cả mọi thứ của anh sao?"
"Ừ."
"Rất ít nha."
"Vậy là đủ rồi."
"Được rồi, sau này học đại học, từ từ mua, em mua cho anh, quần áo giày dép đều phải thay mới."
Khương Vũ nghĩ, vóc dáng như móc treo quần áo này của Cừu Lệ thật tốt, thật sự sửa soạn lại, không biết anh tuấn biết bao nhiêu đây!
Cừu Lệ đã gọi taxi, đã sớm dừng bên đường.
Vốn là Trình Dã nói là muốn đưa Khương Vũ đi đến trường, thế nhưng bị Khương Vũ cương quyết từ chối.
Tiếp xúc khoảng thời gian này, công tác bảo mật cũng xem như không tồi, không có người sẽ liên hệ giữa người đàn ông qua lại trong hẻm nhỏ con phố rách nát nghèo nàn này với một minh tinh vinh quang xinh đẹp trên sân khấu.
Hơn nữa vùng này là khu vực chờ dỡ bỏ, hai năm nay người ở thưa thớt, cho nên không có scandal truyền ra.
Nhưng nếu ông dám đi về phía trường đại học, vậy thì chính là hiệu quả một phút được lên hotsearch.
Mùa khai giảng, đại học Bắc Thành khí thế bừng bừng, náo nhiệt phi phàm.