Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 204: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:20:11
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Những năm này, chỉ cần không có lịch trình, ông sẽ ra nước ngoài nhảy dù, nhảy bungee, leo vách núi, vận động cực hạn, thường thường lên hotsearch.

Khương Mạn Y nói là ông chán mạng còn dài, nên muốn đốt đi đấy.

Trình Dã chỉ cười cười.

Trốn thoát khỏi mật thất mang tính kinh dị không tính là vận động cực hạn, chí ít cũng sẽ không nguy hiểm đến tính mạng, Khương Mạn Y thấy ông có hứng thú như vậy, cho dù trong lòng sợ hãi, vẫn đáp ứng chơi cùng ông.

Khương Vũ nhìn ra rồi, mẹ cô thật sự thương ba, từ khi bọn họ ở chung có thể cảm giác rất rõ ràng, cho dù ông đưa ra yêu cầu gì, Khương Mạn Y miệng thì nói không cần không cần, thân thể lại rất thành thật, liền đi theo.

Ví dụ như vừa nãy ở công viên trò chơi, chơi trò nhảy lầu, Khương Vũ đánh c.h.ế.t cũng không chơi, Trình Dã lại muốn chơi, còn muốn tìm người chơi cùng, Khương Mạn Y bị dọa đến mặt trắng bệch, còn liều mình theo quân, nhảy xong xuống, trực tiếp nôn đến hoài nghi nhân sinh.

Lại ví dụ như Trình Dã mua cho bà một xâu thịt dê, Khương Mạn Y không thích mùi thịt dê, lúc trước chưa từng ăn, nhưng vừa nãy cũng không từ chối.

Cho nên Khương Mạn Y vẫn luôn từ chối lời cầu hôn của Trình Dã, căn bản không phải là không yêu ông, bà rõ ràng yêu ông đến chết, thật sự là liều c.h.ế.t mà cưng chiều.

Khương Vũ cũng chưa được hưởng loại đãi ngộ như này.

Sau khi quan sát được điểm này, cô mới quyết định giúp đỡ Trình Dã theo đuổi mẹ.

Khương Vũ hy vọng mẹ có thể nhận được tình yêu, cho dù phần tình yêu này nhìn có vẻ rất xa xôi, cho dù thân phận của bọn họ cách một trời một vực, nhưng thế thì lại làm sao chứ.

Khương Mạn Y chưa từng học đại học, nhưng bà dạy được một người con gái có thể đỗ được đại học Bắc Thành, người con gái này tương lai còn có thể giành được giải thưởng queen múa ba lê quang vinh nhất.

Vì thế, bà không cần thiết có bất kỳ chỗ nào cảm thấy tự ti.

Ba người mở một phó bản bệnh viện khủng bố, nghe nói trong này còn có tình tiết kích thích là bị truy đuổi và đuổi theo ngược lại nữa.

Khương Vũ không thấy có gì, cô là người đã c.h.ế.t một lần rồi, c.h.ế.t rồi cũng không nhìn thấy quỷ, còn có thể để cho mấy con quỷ sống ở trong mật thất dọa sao?

Lá gan của Khương Mạn Y thật sự rất nhỏ, toàn bộ quá trình đều đi theo sau Khương Vũ, run rẩy nắm lấy vạt áo của cô.

"Con gái! Tiểu Vũ con ở đâu!"

"Con đi theo mẹ! Tuyệt đối đừng đi lung tung!"

"Tiểu Vũ, a! Chạy mau Tiểu Vũ!"

....

Ba người họ ở hành lang u tối dường như duỗi năm ngón tay đều không nhìn rõ bị mấy con "tang thi" đuổi theo một đoạn dài, ép vào một cầu thang.

Khương Vũ cho rằng có Khương Mạn Y đã đủ cho bầu không khí của tổ 3 người bọn họ, không nghĩ đến người ba thần tượng thích trò chơi vận động cực hạn, cũng là thành phần như vậy, cả quá trình thét gào "ôi trời" không ngừng ---

"Ai đang sờ tôi! Ai đang sờ ông đây! Cút ngay a a!"

"Con gái! Con đi theo ba ba! Không không, con vẫn là đi trước ba đi!"

"A! Sao tôi lại thành cuối cùng rồi! Không! Tôi không đi cuối cùng đâu!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-204-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Khương Vũ nói: "Vậy ba đi đầu đi, con đi cuối cùng."

"Đi đầu tiên? Ba không đi đầu tiên! Ba từ chối! Ba c.h.ế.t cũng không đi đầu."

Khương Vũ không nói gì dừng bước lại: "Vậy lão gia ngài nói thẳng, ngài muốn đi giữa đi."

"Có, có thể sao?"

"Ba hỏi mẹ con xem có thể không."

Khương Mạn Y ở giữa sợ hãi run rẩy nói: "Dã ca, anh có được không vậy! Tự anh muốn đến chơi, anh lại sợ như vậy."

"Ô, anh sai rồi."

"Tự mình đi phía sau."

Trình Dã ngoan ngoãn đi phía sau cùng, nắm chặt vào góc váy bà.

Khương Mạn Y không ngừng duỗi tay đánh ông: "Anh sờ vào đâu vậy!"

"Xin, xin lỗi."

Ba người men theo cầu thang gỗ cũ kỹ uốn lượn kêu kèn kẹt mà xuống, bất giác, Trình Dã đã ở phía sau Khương Vũ, run lẩy bẩy nắm lấy cô.

Khương Mạn Y vẫn là mềm lòng, bảo vệ ông ở giữa.

Khương Vũ thật sự có chút cạn lời.

Mới bắt đầu cô cảm thấy Trình Dã và Khương Mạn Y là một đôi trời sinh, Trình Dã có thể chăm sóc mẹ cả đời còn lại, nhưng bây giờ xem ra...

Ai chăm sóc ai chứ!

Mẹ như này còn không phải là phải nuôi thêm một người con trai nữa à!

Khương Vũ quay đầu, bất mãn nói với Trình Dã: "Ba, ba bị sao thế! Ba phải bảo vệ mẹ chứ! Sao ba có thể để bà ấy đi đằng sau, nhỡ đâu bà ấy bị quỷ bắt thì sao!"

Trình Dã bị con gái giáo huấn, vội vàng kéo Khương Mạn Y về phía trước mình: "Mạn Mạn, em đừng sợ, anh bảo vệ em."

"Em không sợ."

"Con gái, con cũng đừng sợ, có ba ở đây rồi! Quỷ nào cũng không dám đến!"

Lời còn chưa dứt, cuối thang lầu xuất hiện mấy tang thi lảo đảo đang nhào về phía bọn họ.

"Oa! Chạy mau!"

Trình Dã một tay nắm lấy Khương Vũ, một tay khác nắm Khương Mạn Y, kéo bọn họ chạy điên cuồng, trốn khỏi sự truy kích của tang thi.

Loading...