"Tiểu Lệ, cháu vẫn chứ?" Nhậm Nhàn thấy sắc mặt của quá , dịu dàng hỏi: "Có là nhớ đến chuyện vui ?"
Cừu Lệ trả lời, căn bản thể thấy âm thanh của thế giới bên ngoài , triệt để ngăn cách .
Chân Nhứ Nhứ : "Cho nên, thật là bệnh nhân của ba Cừu Lệ! Như thế là quá duyên phận !"
" , bác sĩ Cừu..."
Nhậm Nhàn ngừng , mỗi bà nhớ đàn ông , đều nhịn một trận run sợ.
Lúc khi thấy ông , ông đối xử với ngoài ôn hòa, hòa ái dễ gần, ai thể nghĩ đến, đóng cửa , thể tiến hành tàn phá tinh thần biến thái tàn khốc như thế đối với con trai ruột.
Năm đó khi bà thấy tin tức ông tù, quả thực mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bỗng nhiên tỉnh ngộ, tại bé lầm lì hung ác như thế.
Bà còn nhớ ngày trị liệu cuối cùng, bé còn bắt một con chim c.h.ế.t đến cho bà xem.
Hình như bà còn nghiêm khắc phê bình , nên đối xử tàn nhẫn với động vật nhỏ như .
Cậu bé đó hình như còn .
Sau khi trị liệu kết thúc, bà cũng còn cơ hội gặp bé nữa.
"Có thể thấy cháu bây giờ ưu tú như , dì thật sự vui mừng!" Nhậm Nhàn xúc động với Cừu Lệ: "Thật sự quá ."
Giọng dịu dàng hòa ái của bà cách trở bên ngoài tai Cừu Lệ.
Ầm!
Lại một cái bong bóng rực rỡ nữa tan vỡ .
Tất cả những cố gắng của , bộ hy vọng, tự cho rằng tương lai , đang từng cái từng cái tan vỡ.
Ầm!
Ầm.
Ầm.
Ầm....
Tia thể diện cuối cùng còn , chống đỡ , khó khăn ăn xong bữa cơm .
Cừu Lệ kiên trì đến cuối cùng như thế nào, nhận cái gì, chỉ máy móc nhai đồ ăn.
Sau khi tạm biệt với gia đình , Cừu Lệ nắm c.h.ặ.t t.a.y đường phố.
Ánh đèn rực rỡ bắt đầu chiếu sáng, màn đêm buông xuống, đầu óc trống rỗng.
Người đường, xe ngựa như nước, còi xe náo động, quán nhỏ mời khách... tất cả, đều ngăn cách ngoài thế giới của .
Phía là một cửa hàng đồ ngọt, Cừu Lệ bước bước chân nặng nề tiến , gọi một phần bánh bobba lớn.
Em gái bán đồ ngọt lén đánh giá mấy , đó còn cố ý tặng một ly sữa trân châu.
Cừu Lệ ghế ngoài đường phố, đám mặt cảm xúc qua đường, giống như động vật tình cảm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-202-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Anh mở hộp bánh ngọt bobba .
"Gâu!"
"Gâu gâu!"
Khóe miệng Cừu Lệ nhếch nhếch lên, ngoắc ngoắc tay với nó: "Muốn ăn?"
Con chó lập tức chạy đến mặt .
Anh lười nhác duỗi chân , một cước đá bay nó.
"Gào!"
Chó hoang kêu thảm thiết một tiếng, cũng dám sủa loạn với nữa, cong đuôi chạy mất.
Cừu Lệ bóng dáng chạy trối c.h.ế.t của nó, cảm giác gì.
Anh trực tiếp dùng tay bốc bánh ngọt bobba, nếm thử, giống như bàn ăn khi nãy , miệng chỉ là một đám tạp chất, nếm bất kỳ mùi vị gì.
Quá xa , cách Khương Vũ quá xa , cảm nhận cái gì hết.
Thế giới một nữa đóng cánh cửa với .
Anh bắt đầu ăn từng ngụm lớn, ăn đến đầy miệng đều là bơ, giống như một máy, điên cuồng lấp đầy dày của .
Xung quanh ít đều liếc về phía , quăng đến một ánh mắt khác thường.
Cừu Lệ nuốt một miếng lớn bánh ngọt, gọi điện cho Khương Vũ.
"Bây giờ mới gọi điện cho em." Giọng dịu dàng của thiếu nữ vang lên, mang theo giận dỗi: "Cả ngày hôm nay đều liên lạc với em! Còn cho rằng quên bạn gái chứ!"
Trong nháy mắt giọng của cô, đầu lưỡi Cừu Lệ bỗng nhiên khôi phục tri giác.
Là mùi vị mặn đắng.
Cậu nôn miếng bánh trong miệng , mới phát hiện, thì mùi vị của nước mắt, là cay đắng như thế .
Đối diện với hình bóng phản chiếu của qua cửa kính, sớm lệ rơi đầy mặt.
Khi Khương Vũ điện thoại của Cừu Lệ, đang công viên giải trí cùng ba .
Bởi vì chuyện mà Khương Vũ khát vọng nhất lúc còn nhỏ, chính là bạn nhỏ khác ba dẫn công viên giải trí, cô chỉ thể âm thầm hâm mộ mà thôi.
Lần Trình Dã kiên trì công viên trò chơi với hai con, cũng vì bù đắp tiếc nuối khi còn bé của cô.
Bất kể là quan hệ m.á.u mủ , dù Trình Dã cũng xem Khương Vũ là con gái ruột.
Khương Vũ để Trình Dã và Khương Mạn Y vòng xoay, đặc biệt để gian đơn độc cho hai , bồi dưỡng tình cảm.
Âm nhạc ở công viên trò chơi lớn, Khương Vũ tìm một góc khá là yên tĩnh, nhận điện thoại của Cừu Lệ.
Đầu bên điện thoại, giọng của Cừu Lệ chút kỳ lạ, khàn khàn bất lực.