Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 199: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:19:57
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này, học sinh của đại học Bắc Thành đang thi cuối kỳ, mẹ Nhậm Nhàn chắc cũng ở trong trường phê và sửa bài thi.

Cừu Lệ đứng trước gương lớn ở tòa nhà vật lý, đánh giá chính mình.

Thân hình anh cao thẳng, áo sơ mi trắng dưới ánh nắng mặt trời vô cùng sạch sẽ tinh khiết, con ngươi màu đen được ánh sáng mặt trời chiếu thông suốt, da cũng rất trắng, khí chất ổn trọng thanh lãnh.

Cừu Lệ hít sâu một hơi, một lần nữa tự lấy hết dũng khí, tự nói với mình, bây giờ chính là thời điểm tốt nhất, anh sẽ không để cho bà thất vọng nữa.

Anh thấp thỏm bước đến cầu thang, đã sớm hỏi thăm văn phòng, nhìn thấy được bóng hình của Nhậm Nhàn.

Xuyên qua cửa phòng khép hờ, người phụ nữ trung niên đang ngồi trước bàn làm việc, cúi đầu chấm bài thi của học sinh.

Bà vẫn mặc đồ tây công sở nữ vô cùng nghiêm túc, âu phục khoác lên người. Trong tay cầm một cây bút, nghiêm túc phê chữ từng bài thi, mỗi lần làm xong một bài, đều gõ điểm số trên bàn phím máy tính, ghi chép thành tích của học sinh.

Ánh mặt trời chiếu lên người bà tạo thành một vầng sáng, trong mắt của thiếu niên, thật sự vừa thánh khiết vừa tươi đẹp.

Nhậm Nhàn cũng chú ý đến Cừu Lệ đứng cạnh cửa, dịu dàng hỏi: "Bạn học, em có chuyện gì không?"

Cừu Lệ căng thẳng đi vào, tay chân luống cuống, chỉ đành bái bà một cái.

Chữ "mẹ" mắc ở cổ họng, gọi không lên lời, Cừu Lệ thậm chí còn không dám nhìn mặt bà, run run giọng nói: "Cô Nhậm, chào cô ạ."

Đúng là có ít học sinh lễ phép như vậy, lại còn cúi mình, Nhậm Nhàn buông bút gel trong tay xuống, hỏi: "Em là học sinh của tôi sao? Có phải là làm bài không tốt, qua đây cầu xin không?"

Cừu Lệ thấy bà tựa như đã quên mình, trong lòng mơ hồ có chút mất mát, lắc đầu một cái: "Em không phải là học sinh của cô."

"Vậy em là..."

"Cô Nhậm, hai tháng trước, em đến nghe tiết học của cô, đã tán gẫu mấy câu với cô, nói chuẩn bị thi vào trường đại học Bắc Thành."

Nhậm Nhàn phản ứng hồi lâu, giống như cuối cùng cũng có chút ấn tượng: "Có phải em là học sinh lớp 12 hôm đó đến học tiết vật lý cơ bản của cô không? Nói muốn thi khoa tâm lý..."

"Là em."

Nhậm Nhàn cười: "May mắn, bây giờ đã kết thúc cao khảo rồi, thành tích đã có rồi chứ, sắp phải điền nguyện vọng rồi, sao nào, điền trường Bắc Thành có tự tin không?"

Cừu Lệ không thể chờ đợi mà nói: "Em thi được 749 điểm."

Nói xong, anh chờ mong nhìn về phía Nhậm Nhàn.

Nhậm Nhàn cười: "Oa, điểm rất cao nha, điểm này điền bất cứ trường đại học nào trong cả nước đều ổn cả, đại học Bắc Thành cũng là đương nhiên, chúc mừng em!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-199-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

"Cảm ơn cô Nhậm."

Tinh thần của Cừu Lệ cuối cùng cũng thả lỏng.

Mẹ cảm thấy hài lòng, thật sự quá tốt rồi.

Anh vẫn luôn lo lắng, sợ mẹ yêu cầu cao, mình không đạt được yêu cầu của bà.

"Đúng rồi, tôi nhớ em là chuẩn bị điền vào tâm lý học?"

"Vâng ạ." Cậu gật đầu.

"Khoa tâm lý học của Bắc Thành là ngành học trọng điểm, trong nước, tâm lý học là ngành hot, ngoại trừ Bắc Thành, chỉ có đại học Hải Thành mới có thể sánh vai, nói tóm lại, sự lựa chọn của em không sai."

"Chào mừng em nhé." Nhậm Nhàn cười vỗ vỗ vai anh, "Đúng rồi, em tên là gì?"

Trái tim Cừu Lệ bắt đầu đập rộn ràng, đang muốn mở miệng, chợt nghe ngoài cửa truyền đến giọng của một cô gái: "Mẹ, vẫn chưa sửa bài xong ạ?"

Cừu Lệ bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn thấy một thiếu nữ uyển chuyển đứng bên cửa, tuổi tác xấp xỉ với anh, tóc xoăn ngang vai, da dẻ trắng nõn, mặt mày cong cong, dáng vẻ cười lên, giống Nhậm Nhàn đến bảy tám phần.

Huyết dịch toàn thân của anh đều chảy quay lại hết rồi.

"Ba đang đợi ở quán ăn rồi, con hiếm lắm mới về một lần, hôm nay hai người tổ chức sinh nhật cho con, còn phải con tự mình đến tìm mẹ nữa!"

"Vẫn còn lại mấy bài thi, sắp sửa xong rồi." Nhậm Nhàn giới thiệu: "Đây là con gái tôi, Chân Nhứ Nhứ, con bé đang học đại học ở Hải Thành."

Chân Nhứ Nhứ đi vào văn phòng, đánh giá Cừu Lệ một phen, nhìn thấy dung mạo anh tuấn của anh, không khỏi sáng mắt lên: "Trời, mẹ, mẹ từ đâu có một học sinh đẹp trai như vậy, con chưa từng gặp được."

"Vị bạn học này năm nay mới thi đậu đại học Bắc Thành của chúng ta, hơn 700 điểm, rất ưu tú."

"Lợi hại." Chân Nhứ Nhứ tò mò hỏi: "Cậu báo danh ngành vật lý học của mẹ tôi sao?"

"Cậu ấy báo danh ngành tâm lý học." Nhậm Nhàn nói.

"Tâm lý học, tâm lý học tốt." Chân Nhứ Nhứ đi đến trước mặt Cừu Lệ, hào phóng nói: "Nếu như cậu làm bác sĩ tâm lý, vậy tôi mỗi ngày chắc chắn đều bị bệnh rồi."

"Đừng nói bậy." Nhậm Nhàn ấn ấn đầu cô gái: "Người ta nhỏ tuổi hơn con, con đã chuẩn bị là đàn chị năm ba rồi, có thể có chút dáng vẻ của đàn chị hay không."

Chân Nhứ Nhứ le lưỡi, cười cười.

Cừu Lệ không nói lời nào, trong cổ họng như nghẹn lại, cả thế giới và nhận thức đều hỗn loạn, hoàn toàn điên đảo rồi...

Loading...