"Loại trừ đến cuối cùng, người dư lại cuối cùng, chính là quán quân."
"Nghe có vẻ như là đang chơi một trò chơi."
"Nghe không giống như một cuộc thi nghiêm túc." Tiết Gia Di nghiêm túc trịnh trọng nói: "Nhưng em cũng không xem xem người ở bên dưới đều là những người nào, mẹ con Bộ gia không cần nói nữa, còn có chủ tịch hiệp hội và nghệ thuật gia của các đoàn kịch lớn, có tư cách nhảy trước mặt họ, em có thể nói đây không phải là cuộc thi nghiêm túc sao?"
Khương Vũ căng thẳng hít sâu một hơi: "Em sẽ cố gắng hết sức."
"Cũng không cần sợ hãi, lần này Bộ Hy đến rồi, không nhất định em với cô bé sẽ cạnh tranh, dù sao cũng không phải thắng cô bé, chỉ cần mạnh hơn hai học trò của Bạch Thư Ý, là được rồi."
Người mà bà ta nói chính là Thẩm Ngạo Thanh và Ôn Luân.
Chỉ cần đánh bại hai người này, Tiết Gia Di liền có tư cách trở thành chủ tịch Esmela hơn Bạch Thư Ý.
"Cuộc thi còn một lúc nữa là bắt đầu rồi, em có thể đến chỗ bàn ăn phía sau ăn chút đồ bổ sung thể lực, nhưng đừng ăn quá nhiều."
"Vâng, cô Tiết."
Khương Vũ đến bàn buffet, ăn một miếng socola, bổ sung thể lực cho mình.
Lúc này, Bộ Hy đến bên cạnh cô, kéo cô nói: "Đi, mình dẫn cậu đi gặp mẹ mình."
"A, chuyện này..."
Cô còn chưa kịp từ chối, Bộ Hy đã lôi kéo cô đi đến trước mặt Bộ Đàn Tương rồi.
Bộ Đàn Tương và Bộ Đàn Yên là chị em ruột, lớn hơn Bộ Đàn Yên ba tuổi.
Khương Vũ đương nhiên cũng nghe về Bộ Đàn Tương, khi cô xem lý lịch của Bộ Đàn Yên trong cuốn tạp chí danh nhân, cũng nhắc đến người chị này.
Trong tạp chí nói bà và Bộ Đàn Yên từ nhỏ đã là một đôi chị em, hai người đều học ba lê, khi còn nhỏ đã tài hoa hơn người.
Sau đó tuổi tác dần lớn lên, chênh lệch giữa hai người cũng dần kéo dài, Bộ Đàn Yên có được thiên phú múa ba lê trác tuyệt, nhưng tính cách của bà là tự do tản mạn, không thích bị bó buộc.
Mà Bộ Đàn Tương lại vừa hay ngược lại, bà yêu thích ba lê, nghiêm túc nghe lời giáo viên, theo đúng khuôn phép, nhưng thiên tư có hạn, sau khi chăm chỉ luyện tập đến mức độ cao nhất, cũng khó có thể tiến lên một bước nữa. Sau này, bà dần dần từ bỏ ba lê, bắt đầu tham gia và công việc của gia tộc, trở thành người tài giỏi có thể quyết định mọi việc trong gia tộc giống Vương Hy Phượng.
Bộ Hy kéo Khương Vũ đến trước mặt Bộ Đàn Tương, nhiệt tình giới thiệu: "Mẹ, đây là bạn con mới quen, con đã từng nói với mẹ, bạn Khương Vũ."
Bộ Đàn Tương mặc áo khoác kinh điển của Chanel, trong thời thượng lại lộ ra mấy phần khí chất tinh anh, bà không nhìn Khương Vũ, ánh mắt rơi xuống bản lớp F trước n.g.ự.c cô trước, biểu tình nhàn nhạt ---
"Ồ, chào cháu."
Khương Vũ biết, bất kỳ cha mẹ nào cũng không hy vọng con cái mình chơi với một đứa bé thành tích không tốt, Khương Mạn Y chính là điển hình của kiểu ba mẹ như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-184-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Mỗi lần Trần Vi đến nhà, trên mặt bà tràn đầy hoan nghênh, bởi vì thành tích của Trần Vi tốt.
Phụ huynh đều như vậy, Bộ Đàn Tương tự nhiên cũng không ngoại lệ, bà liếc mắt nhìn bảng hiệu, trong lòng có cân nhắc, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn Khương Vũ.
Nhưng mà, trong giây phút nhìn thấy được cô, thân hình Bộ Đàn Tương rõ ràng run run.
Bộ Đàn Tương xác thực bị dọa, phảng phất như là Bộ Đàn Yên quay về.
Nhưng mà khi bà lần nữa đánh giá Khương Vũ, mới cảm giác không đúng lắm.
Cô bé này còn trẻ như vậy, xấp xỉ tuổi của Bộ Hy, sao có thể là Bộ Đàn Yên chứ.
Chỉ là hình dáng giống thôi.
Bộ Đàn Tương che giấu cảm xúc thất thố của mình, nghiêm túc nói với Bộ Hy: "Thi đấu sắp bắt đầu rồi, con vẫn còn ở đây hàn huyên nói chuyện, để bà ngoại nhìn thấy, sẽ mắng con."
"Biết rồi ạ."
Bộ Hy nhìn ra mẹ không muốn mình tiếp xúc nhiều với Khương Vũ, tự bị mất mặt, kéo Khương Vũ rời đi: "Cậu đừng để ý, mẹ mình chính là như vậy, bà ấy nhìn thấy cậu là lớp F, cho nên..."
"Không sao, mẹ mình cũng như thế."
"Ha ha ha, đồng cảm."
.....
Cũng không trách mẹ Bộ Hy sẽ như vậy, học sinh lớp F là học viên múa phổ thông nhất ở trong Esmela.
Cả đời, có lẽ đều không có cách nào có được tên tuổi, chỉ có thể làm nền trên sân khấu.
Những người được gọi là nghệ thuật gia và chủ tịch này, tự nhiên không để mắt đến cô.
Có điều lúc trước Khương Vũ vào lớp F, hoàn toàn là do Bạch Thư Ý giận hờn, cô tuyệt đối không cho rằng thực lực của mình, sẽ trở thành nền cho người khác.
Rất nhanh, Tạ Uyên lái xe đến, dừng bên thảm cỏ của vũ hội.
Đại bộ phận cao tầng của Esmela đều tiến lên nghênh đón, lễ phép biểu thị hoan nghênh với ông.
Bộ lão phu nhân khí định thần nhàn, nhìn thấy ông cũng xem như không nhìn thấy.
Biểu tình của Bộ Đàn Tương, thì lại có chút vi diệu.
Năm đó, chuyện của ông và Bộ Đàn Yên, người Bộ gia ít nhiều cũng đều nghe thấy.