Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 180: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:18:08
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoại trừ càng thêm ra sức làm việc, Cừu Lệ không có bất kỳ con đường phát tiết nào.

Kết thúc làm việc ở công trường, đã là 6h tối, hôm nay anh nhận được tiền thưởng ngoài quy định, tổng cộng 800 tệ.

Thời đại này, lao động chân tay cũng không kiếm ít tiền hơn dân "cổ cồn" trong văn phòng, đặc biệt là những công nhân làm việc trong hoàn cảnh khắc nghiệt, tiền lương đều vô cùng cao, bởi vì rất gian khổ.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Cừu Lệ sau khi bị từ chối làm gia sư tại nhà, đã lựa chọn đến công trường làm thêm.

So với việc làm nhân việc phục vụ được ít tiền lại tốn thời gian, trên công trường trực tiếp lao động chân tay, ngược lại kiếm tiền nhanh hơn.

Anh tắm rửa sạch sẽ ở công trường, thay một thân áo sơ mi trắng quần đen, đi đôi giày thể thao AJ mà Khương Vũ tặng kia, sửa soạn đẹp đẽ, gọn gàng.

Nhìn giống như là một gia sư, chứ không phải là một công nhân ở công trường chịu nắng chịu gió.

Cừu Lệ ra khỏi công trường, nhưng cũng không trực tiếp về nhà, đi đến trung tâm thương mại Hoàn Cầu Thế Kỷ.

Trong một cửa hàng đồ trang sức xa xỉ ở dưới lầu 1 của trung tâm thương mại, anh bảo nhân viên lấy ra hộp nhạc thủy tinh mà mình vừa ý từ lâu kia.

Mở hộp âm nhạc ra, mặt phẳng giống như khắc băng, có một thiếu nữ múa ba lê bằng thủy tinh, ngẩng gáy thon dài lên, chân sau hơi cong, hai tay cong lại, giống như một chú thiên nga đang giang cánh, vươn cổ muốn bay.

Nửa tháng trước, Cừu Lệ nhìn thấy hộp âm nhạc này, lập tức thích ngay.

Thiếu nữ ở trong hộp, giống như cô gái bảo bối mà anh giấu trong lòng.

Chỉ là giá cả năm con số, làm anh chùn bước.

Mà việc làm thêm gia sư tại nhà lại bị từ chối, anh quyết tâm, trực tiếp đến công trường, cả ngày cả đêm liều sức làm, tiền lương nửa tháng cộng lại, vừa hay đủ để mua nó.

Nhân viên cẩn thận đóng hộp âm nhạc lại, đưa cho Cừu Lệ.

Cừu Lệ xách theo hộp quà nặng trịch đi ra khỏi cửa, thân thể vốn nặng nề, cũng phảng phất như nhẹ nhàng hơn, ngay cả bước chân... cũng nhẹ hơn rất nhiều.

Tặng quà cho cô gái yêu dấu của mình, là một chuyện vui vẻ biết bao nhiêu.

....

Cừu Lệ về đến nhà, trong phòng bếp có động tĩnh, cô gái nhỏ trong tay cầm xẻng cơm, đang khuấy sủi cảo trong nồi.

Cô mặc bộ quần áo T-shirt mùa hè mát mẻ, phối với quần ngắn cạp cao họa tiết cúc họa mi màu vàng nhạt, vòng eo tinh tế, chân vô cùng thon dài, khung xương cân xứng, trên chân là đôi dép lê số lớn của cậu.

Trong phòng bếp hơi nước trắng mịt mờ, cô như công chúa thất lạc nhân gian, sạch sẽ không dính bụi trần.

Tựa như nhận ra ánh mắt nóng bỏng của người con trai đằng sau, Khương Vũ xoay người lại nhìn anh một cái: "Về rồi."

"Ừ."

Cô bỏ xẻng cơm trong tay, xoay người lại chuẩn bị ôm cậu: "Vất vả rồi, qua đây để em ôm một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-180-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Cừu Lệ theo bản năng lùi về phía sau một bước, nói: "Hay là tắm trước?"

"Sao về cái là tắm rồi?"

"Bên ngoài quá nóng."

Cừu Lệ như là trốn tránh vào trong phòng tắm, mặc dù ở công trường đã tắm rửa, nhưng anh vẫn cảm thấy bẩn, không sạch sẽ, không dám chạm vào cô.

Khi vận chuyển xi măng, móng tay ngập trong bùn hôi màu đen, bẩn.

Anh đưa tay đến trước vòi nước, dùng nước lớn rửa sạch, liều mạng xoa, mãi cho đến khi tay đỏ ửng, lại liều mạng rửa móng tay....

Ngửi ngửi người mình, chỉ còn lại mùi mồ hôi, thật ghê tởm, thật bẩn...

Cừu Lệ cởi quần áo vất qua một bên, mở vòi hoa sen, điên cuồng cọ rửa chính mình, đổ rất nhiều sữa tắm, thoa lên người mình.

Ngay cả anh cũng không phát hiện, trong lòng vô tình.... Bệnh tình lại nặng lên rất nhiều.

Khương Vũ vẫn luôn đứng ngoài cửa, nghe tiếng nước ào ào trong nhà tắm.

Nhớ đến anh ở trên công trường bụi đất mù mịt, 40 độ, ánh nắng gay gắt, anh làm công việc tay chân nặng nề nhất, trong lòng cô vô cùng khó chịu, vô cùng vô cùng khó chịu.

Lúc thiếu niên không có khả năng, dựa vào chính mình, thật sự là một việc vô cùng khó.

Cho dù là một cây non, cũng cần có người che chở tưới tắm.

Khương Vũ biết, anh không thể tiếp tục như vậy nữa, trên thế giới này, anh không phải là cô độc một mình, cho dù ba đã vào tù, anh vẫn còn có mẹ.

Cho dù là trách nhiệm pháp luật hay là đạo đức, mẹ của anh đều phải gánh vác nghĩa vụ của mình.

Cho dù bây giờ anh đã trưởng thành, nhưng sự thiếu hụt chăm sóc bao nhiêu năm như vậy trong quá khứ, lẽ nào không cần bồi thường.

Bỗng nhiên, âm thanh của Cừu Lệ từ bên trong truyền đến: "Tiểu Vũ."

"Hả?"

"Sao em vẫn đứng ngoài cửa."

Cửa phòng tắm là kính mờ, bóng hình mờ mờ cô đứng bên cửa, bên trong nhìn thấy rõ ràng.

"Em..."

Khương Vũ nhất thời không tìm được lời nói: "Em tùy tiện đứng một lát."

Cừu Lệ đóng vòi hoa sen trong phòng tắm, dùng khăn tắm quấn lên người: "Em đang nhìn trộm anh đúng không?"

Loading...