Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 173: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:17:51
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cái này quả thực không dám phán bừa nha.

Khương Vũ có một đôi mắt phượng tinh xảo, Trình Dã lại sở hữu đôi mắt to long lanh trong suốt, chỉ nhìn điểm này thôi đã cảm thấy hai người hoàn toàn chẳng giống chút nào.

Cừu Lệ nhìn Trình Dã, lại nhìn Khương Vũ, sau đó liếc nhìn Tạ Uyên.

Đột nhiên như đã get được trọng điểm.

Nếu quả thực dựa vào mặt mũi tương đồng để nhận con, vậy Khương Vũ và Tạ Uyên từ mắt mũi, đến miệng … mới là nhìn giống nhau như đúc.

Nhưng Trình Dã hoàn toàn đã bị filter “CHA CON RUỘT” làm mờ mắt, nhìn thế nào cũng cố chấp cho rằng Khương Vũ là con gái ông ta.

Ông ta lạnh lùng nói với Tạ Uyên: “Tạ tổng, anh hình như quản quá rộng rồi, đây là chuyện gia đình nhà chúng tôi, có làm giám định ADN hay không cũng chẳng quan hệ gì đến anh.”

Tạ Uyên không hổ là tổng tài làm mưa làm gió trong giới kinh doanh bao năm, không kiêu ngạo, không tự ti nói: “Mẹ Khương Vũ đã ủy thác hoàn toàn quyền giám hộ con bé cho tôi, vì vậy, tôi không thể để Tiểu Vũ đi cùng một người đàn ông xa lạ được.”

“Vừa nhắc đến Khương Mạn Y, Trình Dã lập tức trầm sắc mặt đôi con ngươi lạnh lẽo chiếu thẳng lên người Tạ Uyên, vừa ghen tị vừa, cuồng nộ nói: “Anh và Mạn Mạn có quan hệ thế nào.”

“Cái này chẳng liên quan gì đến anh.”

“Sao có thể không liên quan, cô ấy là mẹ của con gái tôi, chuyện của cô ấy đương nhiên quan hệ mật thiết với tôi.”

“Cô ấy không phải. Anh cũng không phải. Khương Vũ là con gái của tôi.”

“Hay lắm. Được lắm. Tổng giám đốc Duyệt Phương giữa đường giữa phố quang minh chính đại đoạt con gái nhà người khác. Đừng để tôi đăng tải công khai chuyện này bằng không fan hâm mộ của tôi sẽ dìm c.h.ế.t anh đấy.”

Nói xong, Trình Dã lấy điện thoại di động, chụp thẳng mặt Tạ Uyên.

Mắt thấy hai người đàn ông ngay ngoài đường muốn cãi vã, may mắn bên ngoài nhà hàng Hải Thành còn có tường vây kín và khu vực vườn hoa khóa rộng, lại thêm an ninh nghiêm ngặt cho nên đám truyền thông và paparazzi không vào được, nếu không tranh chấp lớn như thế, nếu để kẻ khác chụp lại, đêm nay chắc chắn hai vị Tạ, Trình sẽ dắt tay nhau leo thẳng lên hot search.

Hai người này đều là người Khương Vũ vô cùng tôn kính, nhất là Tạ Uyên, ông đã giúp cô rất rất nhiều.

“Ba, tối nay con vẫn nên về khách sạn, ba đừng cãi nhau với chú Tạ nữa. Chú ấy thật sự đối xử rất tốt với con.”

Trình Dã nào có thể cứng rắn với con gái rượu nhà mình, đương nhiên cố gắng giữ bình tĩnh.

Mặc dù còn rất nhiều chuyện muốn nói với con gái, nhưng lúc này sắc trời đã tối, Trình Dã chỉ có thể nén cơn giận, rời đi trước.

Trước khi đi ông nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Vũ, hết sức quyến luyến nói: “Bảo bối, tháng sau ba có buổi Concert ở Bắc Thành, sau khi buổi Concert kết thúc, ba sẽ nghỉ ngơi một khoảng thời gian, đến khi đó, ba muốn đưa con và mẹ ra ngoài du lịch. Được không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-173-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

“Dạ.”

Tạ Uyên đứng sau lưng hai người lạnh lùng nói: “Du lịch cái gì, thả tay con bé ra, trước tiên đi giám định để làm rõ huyết thống đã.”

“Tạ Tổng, tôi biết anh có quyền có thể, muốn phong sát (1) tôi, muốn dẫm tôi… là chuyện dễ như trở bàn tay, tôi chẳng có lời nào để nói cả. Nhưng mà Tiểu Vũ là con gái tôi là việc đã định, mặc kệ anh có làm gì, cũng không thể thay đổi được sự thật này.”

Khương Vũ tranh thủ thời gian giải thích: “Chú Tạ Uyên không phải loại người như vậy đâu, chú ấy nhất định sẽ không làm chuyện như thế.”

Sau khi tách khỏi đám người, Tạ Uyên trở về trong xe Bentley của mình, cảm xúc phẫn nộ vô cùng, đối diện với Lục Mãnh đang ngây người, lạnh lùng nói: “Phong sát một nghệ sĩ, cần dạng sacandal thế nào?”

Khóe miệng Lục Mãnh giật giật vài cái: “Anh ta đã làm gì???”

“Lừa gạt con gái nhà người khác thì sao?”

“Cái này…”

Buổi tối, Cừu Lệ gõ cửa phòng Khương Vũ.

Khương Vũ he hé cánh cửa, nhìn về phía Cừu lệ.

Anh mặc một chiếc áo thể thao màu trắng, bên dưới là quần đen rộng rãi.

Vừa tắm rửa xong, tóc anh có chút ẩm ướt.

“Phòng anh điều hòa bị hỏng, hơi nóng một chút, qua dùng ké điều hòa của em.”

Khương Vũ thầm cười cái cớ vụng về của anh, nhưng sắc mặt ông bạn trai nhà mình quả thực quá bình thản, như thể không nói dối chút nào, đáy mắt trong suốt, hiện lên mấy phần tinh nghịch: “Bạn gái à, thật sự nóng không chịu nổi.”

Khương Vũ bật cười, rốt cục cũng mở cửa, ngượng ngùng nhường đường cho anh vào phòng.

“Hôm nay bản cô nương rất vui, quyết định cho anh vào dùng nhờ điều hòa.”

Nhưng mà, sau khi anh đi vào, Khương Vũ lập tức hối hận, bởi vì cô phát hiện ra một vấn đề vô cùng nghiêm trọng.

Cô … không mặc áo lót.

Váy ngủ màu trắng bằng lụa mỏng hoàn toàn phác họa rõ ràng vẻ yểu điệu, nữ tính cũng cực kỳ thành thật phô bày vẻ mềm mại trước ngực.

Gò má Khương Vũ nóng lên như có lửa đốt, có chút bối rối, vội vã bò lên giường ôm đầu gối, làm một tư thế bảo hộ lộ liễu.

Loading...