Tạ Uyên khẽ gật đầu, không nói gì hết, mang hai người trẻ tuổi vào Hải Thành.
Nhà hàng Hải Thành trang hoàng cực kỳ lịch sự, tao nhã, với kiến trúc khoáng đạt mang đậm màu sắc cổ phong Trung Quốc, bên trong đình đài tinh xảo, cầu gỗ nhỏ vắt ngang dòng nước tạo thành một quang cảnh hữu tình, nên thơ tựa như một lâm viên Tô Châu u nhã, thanh lịch.
Phòng ăn rất lớn, nhưng người có mặt không nhiều, Trình Dã vừa biểu diễn xong, còn chưa tẩy trang, thay quần áo biểu diễn, dưới ánh đèn vàng trang nhã, ngũ quan của ông vô cùng sắc nét. So với những người trung niên khác thật sự anh tuấn, trẻ trung hơn rất nhiều.
Trong khu vực đặt bàn dành cho khách quý, Khương Vũ nhìn thấy Lục Tiểu Tranh, cô ấy mặc một thân váy trắng công chúa, lao về phía cô, phất tay chào hỏi: “ÂY!!”
“Xin chào! Lại gặp rồi.”
Khương Vũ suy đoán, người đàn ông trung niên bên cạnh hẳn là ba của cô ấy, Lục Mãnh.
Ngoại trừ đôi cha con này, còn có ngôi sao lưu lượng Lưu Nghệ Bạch, đang đón tiếp khách khứa cùng Trình Dã ngay gần đó.
Cả ngành giải trí đều biết, Lưu Nghệ Bạch là đệ tử ruột do một tay Trình Dã dẫn dắt, dạy bảo, ông đặc biệt yêu quý học trò này, cho dù là buổi Concert lớn, hay những yến tiệc quan trọng đều thích mang theo cậu ta.
Trong lúc dùng bữa, Khương Vũ vẫn một mực quan sát Trình Dã, ánh mắt không rời ông dù chỉ một phút.
Trình Dã hình như là một người rất hoạt ngôn, nhiệt tình, thích kết giao. Lúc cười lên khóe miệng còn hiện lên hai lúm đồng tiền cực kỳ tươi tắn, rạng rỡ.
Tạ Uyên và Trình Dã quan hệ không mấy tốt đẹp, cũng chẳng có chuyện gì hay ho nói với nhau, Trình Dã cũng chẳng muốn mất công nịnh nọt lấy lòng ông, hai người nhàn nhạt hàn huyên vào câu, sau đó mệnh ai người ấy lo.
Ngược lại hai cha con Lục Mãnh, không ngừng trao đổi với Trình Dã, bắt đầu từ khi ông debut đến giờ, rồi kinh nghiệm đối phó với cánh báo chí, giao tiếp với fan hâm mộ, còn cả danh sách các MC khó tính nên cảnh giác… tóm lại nói đủ chuyện trên trời dưới bể.
Khương Vũ im lặng lắng nghe thầm hiểu tất cả những khó khăn vất vả ba mình đã trải qua bao năm nay.
Nhưng mà bởi vì đôi cha con nhà họ Lục líu ríu không ngừng, vấn đề Khương Vũ muốn hỏi ông nhất, vẫn chưa tìm được cơ hội nói ra.
Đúng lúc này, Cừu Lệ vẫn một mực im lặng ngồi bên cạnh đột nhiên lên tiếng: “Trình tiên sinh nhiều năm như thế vẫn không kết hôn, không biết là vì cân nhắc đến sự nghiệp của mình hay là có nguyên nhân khác?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-169-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Tạ Uyên nhìn Cừu Lệ một chút, thoáng bất ngờ. Nhìn không ra thằng nhóc này là người hóng hớt như vậy, cũng hứng thú với đời sống cá nhân của minh tinh.
Anh dứt khoát dùng thân phận trưởng bối, nói: “Tiểu Lệ, hỏi vấn đề riêng tư như thế không hay lắm. Đời sống cá nhân của anh Trình, không nên tùy tiện hỏi.”
“Không sao.” Trình Dã khoát tay nói: “Trong một cuộc phỏng vấn của chương trình tạp kỹ, tôi cũng đã từng nói bản thân đến nay chưa kết hôn không phải vì sự nghiệp hay fan hâm mộ.”
“Em biết, em biết.” Lục Tiểu Tranh vội vàng nói: “Bởi vì Trình oppa không quên được mối tình đầu.” Lục - fan cuồng tự xưng biết tất tần tật về idol -Tiểu Tranh vỗ ngực
Lục Mãnh vỗ đầu con gái, nhắc nhở: “Oppa cái gì mà oppa, không biết lớn nhỏ, Trình Dã và ba ba của con là người cùng một thế hệ đó, gọi chú.”
“Không sao, fan hâm mộ đều gọi tôi như thế.” Trình Dã cười cười, nói: Là bởi vì đến giờ vẫn không thể gặp được người con gái khiến tôi tình nguyện muốn tiến tới hôn nhân, trước kia từng gặp được, nhưng mà… cũng chỉ có lần duy nhất đó trái tim rung động, sau này không còn gặp ai khiến nơi này thổn thức nữa.”
Khương Vũ và Cừu Lệ liếc nhau một cái, kích động muốn mở miệng, nội tâm không kìm được run rẩy.
Dưới bàn, bàn tay Cừu Lệ đè chặt lên mu bàn tay cô, ám chỉ cô hiện giờ không phải thời điểm thích hợp.
Khương Vũ hít sâu, cố gắng bình ổn cảm xúc.
Cừu Lệ lại hỏi: “Trình tiên sinh nhớ mãi không quên cô gái kia, vì sao không tìm cô ấy?”
“Năm đó cô ấy chủ động chia tay, nói đã gặp được người tốt hơn.” Ánh mắt Trình Dã hạ xuống, uống một ngụm rượu có chút sầu muộn nói: “Khi đó tôi không nói gì, vì bản thân không có tư cách giữ cô ấy lại.”
Lục Tiểu Trang căm giận chen ngang: “Hiện tại cô ấy biết oppa đã trở thành người nổi tiếng chắc chắn cực kỳ hối hận.”
Nói đến mối tình đầu, sự hào hứng ban đầu của ông thoáng trầm xuống, Trình Dã dùng đũa khuấy khuất thức ăn trong chén, nhàn nhạt nói: “Hy vọng hiện tại cô ấy sống hạnh phúc, được như ước nguyện, có một người bạn đời tuyệt vời, chăm sóc yêu thương hết mực.”
Tâm trạng Khương Vũ vô cùng khó chịu, cảm xúc nghẹn ngào nơi cổ họng. Cô rất muốn nói cho ba biết, mẹ không hề gặp được người tri kỷ nào cả, cũng không có một cuộc sống mỹ mãn như ba nghĩ, bao năm nay bà vẫn cô đơn một mình.