Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 157: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:17:13
Lượt xem: 122

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Mẹ, con tự chừng mực, cứ yên tâm.”

“Vậy cũng .” Khương Mạn Y : “Kế hoạch chơi mấy ngày nay thế nào? Chụp nhiều ảnh gửi cho xem với nhé, tấm con với Tiểu Lệ chung hình.”

“Vâng ạ, ngày mai bọn con xem ca nhạc.”

“Không tệ, xem ca nhạc cơ , của ai thế con?”

Khương Vũ thoải mái đáp: “Trình Dã ạ.”

“...”

“Mẹ, thế?”

“Không cả, các con chơi vui nhé.”

Lúc Khương Mạn Y kể chuyện cũ cho Khương Vũ cố tình né tránh nhắc đến tên Trình Dã, chỉ ba cô hiện chút thành tựu, vẫn đang kiên trì theo đuổi giấc mơ của .

Đương nhiên Khương Vũ cũng tỏ vẻ , cô vẫn nên gặp Trình Dã , xem thái độ của ông thế nào mới tiến hành các bước tiếp theo.

Nếu như lúc trong lòng Trình Dã còn , Khương Vũ thà rằng để nhiệm vụ ủy thác thất bại, chứ tuyệt nhiên Khương Mạn Y chịu thương tổn mảy may.

...

Tối đó, Khương Vũ và Cừu Lệ tới Áo Nặc - nhà hàng biển nổi tiếng nhất Hải Thành để ăn cơm.

Nhà hàng Áo Nặc nổi tiếng thế giới với gian nước rộng lớn, khắp Trung Quốc chỉ 4 cơ sở, tất cả đều tọa lạc ở các thành phố biển, trong đó thể nhà hàng ở Hải Thành là hoành tráng và sang trọng bậc nhất.

Lúc Khương Vũ hướng dẫn du lịch, thấy vô cư dân mạng đề xuất nhất định tới nhà hàng biển An Nặc, nên ngay ngày đầu tiên cô kéo Cừu Lệ tới đây, tận hưởng bữa tiệc đáy đại dương.

Thực thì Cừu Lệ ăn gì cũng , dù chỉ cần cùng cô, món nào cũng là mỹ vị, bữa nào cũng là thịnh yến.

Khương Vũ cho xem hình của nhà hàng biển, Cừu Lệ chẳng vẻ gì là hào hứng: “Em thể ăn hải sản xem thế giới động vật mà, đừng đáy biển, ngay cả đồng cỏ Châu Phi cũng của em tất...”

Khương Vũ cảm thán chẳng hiểu tình thú gì cả: “Anh thì gì, quan trọng là cảm giác như đang ở đáy biển, cảnh tượng đó, khí đó, nếu thì giá 900 một .”

“900, còn một .” Khóe miệng Cừu Lệ co giật: “Vậy thì đắt quá.”

“Hiếm lắm mới dịp mà.” Mặc dù Khương Vũ cũng tiếc tiền, nhưng bình thường cô chăm chỉ cố gắng nhận việc như thế, chẳng để cuộc sống của thoải mái hơn ?

Vả , hiện tại cô tiết kiệm kha khá, thỉnh thoảng hưởng thụ một cũng đáng bao nhiêu.

Thấy Khương Vũ mong đợi như thế, Cừu Lệ cũng nỡ cô mất hứng, một chiếc áo sơ mi trắng tương đối nghiêm chỉnh, theo cô tới nhà hàng An Nặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-157-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Nhà hàng An Nặc ở ven biển, là một gian kiến trúc lớn. Nhân viên phục vụ đón hai , xuyên qua một hành lang thật dài, tới một phòng ăn trong nhà.

Bước tới đây, Khương Vũ lộ rõ vẻ thất vọng, cô bốn phía, chỉ qua cửa sổ và trần nhà mới thể thấy biển, khác với các bình luận mô tả mạng... Dùng bữa trong thế giới xanh biếc nước biển vây quanh.

Cô lấy điện thoại , đưa cho nhân viên phục vụ âu phục giày da, hỏi: “Cho hỏi vị trí thế ?”

Nhân viên phục vụ bức hình, lễ phép trả lời: “Xin quý khách, đây vị trí 900 đồng một như quý khách đặt, chỗ là 3000 đồng 1 .”

“...”

Khương Vũ chán nản, nếu như thể thấy thế giới biển, thì cô cần bỏ những 900 đồng để tới đây ăn tối.

Cừu Lệ thoáng trầm mặc bất ngờ lên tiếng do dự: “Vậy đổi cho chúng vị trí 3000.”

Khương Vũ kinh ngạc, mới còn phàn nàn 900 đồng cho một bữa cơm là quá đắt, bỗng dưng ...

Cô kéo tay áo Cừu Lệ, thấp giọng : “Như thế tốn kém quá.”

“Không tốn kém.” Cừu Lệ với nhân viên: “Phiền giúp để vị trí.”

“Xin quý khách chờ một chút, xác nhận với lễ tân.”

Chờ nhân viên phục vụ khuất, Khương Vũ vội : “Bạn trai, thì... chúng chọn nhà hàng khác .”

“Đổi gì mà đổi, thích thì nhích thôi.” Cừu Lệ vẫn cố chấp: “Cũng thể bắt em tới quán cơm xem thế giới động vật .”

mà đắt quá, bữa cơm vượt ngoài dự toán.”

“Bạn trai mời em, cần lo dự toán.”

“Vậy càng .”

Khương Vũ thành tích thủ khoa tỉnh giúp lấy tiền học bổng cao.

học bổng đó chỉ bao gồm học phí đại học mà cả sinh hoạt phí mấy năm tới nữa.

Cừu Lệ thể dựa gia đình, chỉ thể tự tính toán cho tương lai. Bởi thể tiêu xài hoang phí như những nam sinh khác.

Khương Vũ hạ quyết tâm, thà rằng ăn tối ở một quán bình dân chứ cô nhất định sẽ để Cừu Lệ tiêu tốn 3000 đồng cho bữa ăn xa hoa .

lúc , nhân viên phục vụ trở , : “Xin hai vị, các bàn 3000 kín chỗ, chỗ chúng hiện còn bàn nào trống.”

Loading...