Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 148: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:15:36
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ nhỏ đến lớn, anh đều một mình đến công viên, chưa từng được ba mẹ đẩy xích đu dù chỉ một lần.

Thì ra có người đẩy đằng sau, có thể đu cao đến vậy.

“Còn muốn cao hơn không, bạn trai em?”

“Có.”

Thấy anh cao hứng như vậy, thế là Khương Vũ dùng hết sức bình sinh đẩy anh thật mạnh, để anh đu cao, cao hơn nữa.

Tất cả những băn khoăn, lo lắng, căng thẳng nháy mắt tan biến, anh không tự chủ được nhếch miệng mỉm cười.

Không còn vẻ lạnh lùng bất cần đời, không còn nét châm chọc băng lãnh, nụ cười xuất phát từ chính nội tâm sao mẹ nhẹ nhàng, thoải mái đến vậy, cười đến vui vẻ, không lo phiền. Khương Vũ thích nhất là bộ dáng mỉm cười này của anh.

Đúng lúc này, có một cậu bạn nhỏ mũm mĩm nắm tay mẹ đi tới chỉ vào Cừu Lệ, líu lo nói: “Mẹ, mẹ nhìn kia, anh ấy lớn thế rồi còn chơi đu quay!!! Còn bắt chị gái đẩy cho nữa. Xấu hổ quá đi!!!”

Bà mẹ trẻ lấp tức nói: “Không được ăn nói thiếu lễ phép như thế. “

Khương Vũ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi lời này, càng đẩy phấn khởi hơn, vừa cười, vừa nói với cậu bạn nhỏ kia: “Anh ấy cũng chỉ là một cậu bé như em thôi.”

“Anh ấy không phải là em bé.”

“Trong lòng chị anh ấy mãi mãi chỉ là một cậu bé.”

Cừu Lệ không thể ngờ rằng, một kẻ bị tổn thương chồng chất, thù hận lấp đầy trái tim như anh, khi đến bên cạnh Khương Vũ lại có thể tìm lại được tuổi thơ đơn thuần nhất.

Được yêu thương, được che chở, được dung túng, được cáu kỉnh, thậm chí được làm nũng…

Cừu Lệ đều cảm nhận được.

Kỳ thi đại học kết thúc, tất cả các nhà có con em đi thi đều ngồi chầu chực trước điện thoại, chờ đợi đến thời điểm công bố kết quả để tra điểm số.

619.

Bàn tay cầm bút của Khương Mạn Y run rẩy đến mức không khống chế nổi.

Nếu trong hoàn cảnh bình thường điểm số này muốn vào được đại học Bắc Thành có thể nói là một số khá nguy hiểm. Nhưng Khương Vũ thuộc diện xét tuyển, điểm văn hóa chỉ cần trên 600 đã có thể tính là thủ khoa của khối nghệ thuật.

Hai mắt Khương Mạn Y ửng đỏ, tâm nguyện nhiều năm của bà, của con, sự cố gắng của hai người cuối cùng cũng đã được đền đáp.

Khương Vũ có thể xuất sắc đến vậy, là người mẹ bà thực sự hạnh phúc đến phát khóc.

Khương Mạn Y dùng tay áo chấm khóe mắt, thầm nhủ trong lòng: “A Yên à, nhìn thấy không, con gái của cô không chỉ nhảy đẹp, mà thành tích học tập cũng tốt vô cùng.”

“So với em năm đó con bé mạnh mẽ hơn nhiều, em đó học hành lẹt đẹt,... không bằng một góc của Tiểu Vũ đâu.”

Khương Mạn Y đi đến bên cửa sổ, nhìn dòng người tấp nập dưới lòng đường, những giọt nước mắt to như hạt đậu không ngừng rơi xuống, cuối cùng bà nén không nổi được tiếng nấc nghẹn ngào.

“Nếu em cũng nhìn thấy được dáng vẻ trưởng thành của con bé… Đứa con gái xấu xa, nếu em trở về… chị sẽ không tiếp tục cười chê khả năng ca hát cực phẩm của em nữa, Chị cam đoan, sẽ không chê cười em nữa…”

Đúng lúc này, có nhân viên lễ tân đột nhiên mở cửa, nói; “Chị Mạn Y, có người gọi điện cho chị.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-148-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

Khương Mạn Y còn tưởng rằng Khương Vũ gọi đến báo tin vui, vội vàng lau khô khuôn mặt đẫm lệ, bình ổn tâm tình, đi đến quầy lễ tân, nhận diện.

“Tiểu Vũ, con giỏi lắm, điểm số lần này vượt xa dự kiến của mẹ. A Chờ tối mẹ về sẽ nấu một bàn đồ ăn ngon cho con…”

Đầu dây bên kia thật lâu không có người đáp lại.

“Alo? Tiểu Vũ là con đúng không?”

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng hít thở tinh tế, thế nhưng đối phương tuyệt nhiên không nói câu nào.

“Xin hỏi ai đó?”

“Xin chào. Ai đó?”

Tút tút tút….

Đầu dây bên kia đã gác máy.

Khương Mạn Y kinh ngạc nhìn nhân viên lễ tân: “Tiểu Lưu là con gái chị gọi đến đúng không?”

Tiểu Lưu lắc đầu: “Không phải giọng Tiểu Vũ, là một người đàn ông. Giọng anh ta rất trầm ấm, hay cực kỳ ý chị. Anh ta nói muốn tìm chị, em còn tưởng khách hẹn chị từ trước.”

Khương Mạn Y có chút khó hiểu: “Vậy sao anh ta lại không nói lời nào nhỉ?”

Tiểu Lưu nhún nhún vai, biểu thị cô ấy cũng không rõ.

Vừa thấy kết quả thi, Khương Vũ đã không chờ được thêm nữa mà phải gọi điện ngay cho Cừu Lệ: “Bạn trai! Đoán xem em được bao nhiêu điểm!”

Cừu Lệ hơi cao giọng: “Đoán trúng có thưởng không?”

“Thì anh cứ đoán trước đi đã.”

“619.”

“...”

Quả nhiên tên gia hỏa này đã tra điểm giúp cô rồi.

Cô hỏi tiếp: “Vậy bạn trai thì sao?”

Cừu Lệ thoáng ngừng, rồi đáp: “Vẫn chưa xem.”

“Hả? Đã công bố từ nửa tiếng trước rồi mà, chắc không phải là bạn trai... không dám đó chứ?”

“Không hề, do mạng lag thôi.”

“Mạng lag mà còn tra dược điểm của em cơ à.” Khương Vũ không chút ngần ngại bóc trần lời nói dối của anh.

Chắc chắn là tên này không dám xem rồi.

“Đừng sợ, em tin tưởng anh.” Khương Vũ an ủi: “Bạn trai nhà chúng ta mà làm thì nhất định sẽ không có vấn đề gì!”

Loading...