Lão Đại Phản Diện Khiến Tôi Trọng Sinh Để Cứu Hắn - Chương 146: Cứu Lão Đại Phản Diện

Cập nhật lúc: 2025-06-01 02:15:31
Lượt xem: 149

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“A…”

Bạn nữ nét mặt đổi nhanh hơn lật sách của Cừu Lệ còn hồn, ấp úng : “Bạn học Cừu, còn mấy vấn đề hỏi .”

Cừu Lệ ngẩng đầu, đáy mắt buốt giá, giọng lạnh lẽo: “ mệt .”

Bạn học ánh mắt rét căm căm của , luống cuống thu dọn sách vở, vội vàng cúi đầu cảm ơn, đó ba chân bốn cẳng sợ hãi rời .

Cừu Lệ về phía Khương Vũ rời , cắn chặt răng, hai tay siết thành nắm đấm.

Hai tháng cuối cùng kỳ thi đại học, Khương Vũ còn tiếp nhận các ủy thác từ app “Zhiguo” nữa, bắt đầu nghiêm túc, chú tâm việc học.

như những gì Cừu Lệ lo lắng, nếu như lấy thành tích hiện tại của cô, đại học Bắc Thành, chỉ thể cơ hội, chứ thể chắc chắn 100%.

Cho nên cô nhất định xốc tinh thần, nếm mật gai cố gắng một chút.

Hơn nữa nghĩ đến việc thể học cùng một trường đại học với Cừu Lệ, ở bên cạnh , vì tương lai ai sẽ như thế nào.

Khương Vũ nhất định tận mắt thấy bình an vượt qua những năm tháng thanh xuân, những điều xứng đáng.

Mỗi buổi trưa cô đều lên thư viện của trường học tự ôn tập kiến thức.

Thư viện của trường Duật Hi khá bề thế, cơ sở vật chất tương đối khang trang, phòng tự học đều xây theo kiểu phòng đơn đủ để 2 học sinh một phòng, để tránh quấy rầy bạn học khác.

Mỗi sáng sớm đúng 6 giờ Cừu Lệ mặt tại thư viện, chiếm một một phòng tự học, đó đặt quạt điện nhỏ, bình nước giữ nhiệt, khăn giấy ở ghế bên cạnh.

Anh vì ai chuẩn những thứ , cũng ý định mời Khương Vũ xuống.

Cho nên khi Khương Vũ tới thư viện học, thấy chuẩn sẵn những thứ đặt ở chỗ của vẫn vô cùng cốt khí sang phòng tự học khác , thèm phản ứng với .

Hai kẻ ngang bướng cứ thế âm thầm giằng co, ai cúi đầu thì đó thua.

Cứ như cho đến kỳ thi đại học nửa tháng, thư viện tự học trở thành chốn thu hút học sinh nhất trường, chỗ nào cũng chật kín chỗ.

Giữa trưa Khương Vũ đeo balo đến, hết một vòng cũng tìm chỗ nào còn trống.

Cô thong thả bước đến phòng tự học cuối cùng của hành lang, Cừu Lệ vẫn như cũ chiếm một phòng đôi, ghế bên trái vẫn để trống, mặt bàn vị trí ghế trống đặt một bình nước giữ nhiệt, khăn tay và quạt điện nhỏ.

Khương Vũ chủ động qua, cố tình chờ mở lời.

mà Cừu Lệ dứt khoát lên tiếng , thậm chí còn chẳng thèm ngẩng đầu cô, chăm chú vùi đầu tập đề dày cộp mặt.

Khương Vũ cắn răng, cuối cùng qua hỏi: “Vị trí nhận cho ai?”

Tay cầm bút đang ngoáy nhanh trang giấy thoáng dừng , hờ hững đáp: “Bạn gái .”

“Vậy bạn gái ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-146-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]

“Cậu đoán xem.”

“...”

Cuối cùng Khương Vũ vẫn xuống nước mở lời: “Vậy thể ?”

“Cậu là bạn gái ?”

“Không …” Cô đặt balo xuống, : “Thì còn thể là ai?”

Cừu Lệ tương đối hài lòng với câu trả lời , kéo ghế để cô xuống, đồng thời bật chiếc quạt con lên, thổi tan nóng mùa hè hầm hập cô.

Khương Vũ lấy từ trong túi xách một tập đề thi học, bắt đầu vắt óc giải bài.

Cừu Lệ thi thoảng liếc cô, thấy cô vò đầu bứt tai, gian nan như thể đang vật lộn một sống một c.h.ế.t với đống học, nhưng vẻ như sự vật vã mang nhiều kết quả, trang giấy trắng phau vẫn trống rỗng.

Anh quét mắt lên chỗ bài giải xong, tùy tiện cũng thấy đáp án sai be bét.

“...”

Với trình độ … còn đại học Bắc Thành?

Cừu Lệ chút kìm nén , mở miệng nhắc nhở, nhưng sợ mất mặt, đó đủ nhiều, kết quả cô xem như Đường Tăng lải nhải ca thán.

cũng chịu mặc kệ cô gì thì , tiếp tục cúi đầu giải đống đề của .

Khương Vũ cố ý giải sai mấy câu, đó vụng trộm liếc Cừu Lệ, kết quả nhận khuôn mặt vô cảm, thái độ dửng dưng, lãnh đạm như một hòn đá.

Tên đúng là chúa thù dai.

Nghĩ đến ngày hôm nào đó hăng say giảng bài cho cô em cùng trường nghiêm túc nhiệt tình. Khương Vũ chút vui, tiện tay vặn nắp bình giữ nhiệt, nóng nảy uống một ngụm nước lớn.

“A! Nóng quá.”

Cô quá vội vàng kịp chuẩn , nước quá nóng nhổ , nuốt xong, xém chút nữa sặc.

Cừu Lệ buông bút, lo lắng cô.

Cô gái nhỏ sặc đến nỗi chảy cả nước mắt, cật lực ho khan, khuôn mặt trắng nõn đỏ bừng.

“Ngốc nghếch.”

Cừu Lệ xoay qua vỗ nhẹ lưng cô: “Ai bảo em uống vội như thế.”

“Ai nước nóng .”

Loading...