Khương Vũ ung dung rời đi. Sau khi kết thúc kỳ thi liên tỉnh, về đến nhà cô nhận được một tin nhắn qua app [Zhiguo]: Hoàn thành thuận lợi ủy thác [Cứu vớt cậu học sinh tự ti đáng thương]. Nhận được 10000 thù lao. Sau khi chia chiết khấu, 8000 đã về tài khoản, xin mời kiểm tra.
Khương Vũ đặt điện thoại xuống, thở dài một hơi.
Ở kiếp trước, tại thời điểm khách hàng kia quyết định thay tên mình bằng tên Vương Vĩ Tề. Điều đó thay đổi cuộc sống của Vương Vĩ Tề cũng khiến Cuộc đời anh trở thành nỗi bất hạnh và tiếc nuối không thể nào nguôi.
Nhưng lần này, Lưu Văn Duệ đã sáng suốt lựa chọn đề tên mình lên bài thi, hành động đã trả lại cuộc sống đáng có của anh ta.
Điều này so với 8000 tiền thù lao có ý nghĩa hơn rất nhiều, cũng là điều khiến Khương Vũ cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ.
…
Ngày công bố kết quả thi liên tỉnh, không hề bất ngờ Cừu Lệ cầm trên tay vị trí thủ khoa toàn tỉnh.
Tin tức này khiến cho toàn trường vui mừng, ban lãnh đạo trường trực tiếp cho in thành hoành phi treo ở cửa trường học.
Thành tích của Khương Vũ không tiến không lùi, vững chắc bảo trì top 100 toàn trường.
Kết quả như vậy nói chung có thể vào được các trường trọng điểm quốc gia, nhưng để vào được Bắc Thành thì hoàn toàn không có cửa.
Cũng may cô thuộc dạng xét tuyển, thành tích văn hóa không cần trâu bò như những học sinh ôm ấp giấc mơ tiến vào Đại học Bắc Thành bằng con đường thi tuyển.
Nhưng lấy thành tích hiện tại tăng thêm lợi thế năng khiếu nghệ thuật cùng thư giới thiệu, có thể vào Bắc Thành được hay không vẫn phải xem vận may.
Đây cũng là điều khiến trước đó Cừu Lệ tức giận.
Cô giống như chẳng để tâm chút nào đến việc học hành, dù sao múa ballet cũng đã chiếm phần lớn tinh lực của Khương Vũ.
Nếu không thể vào Đại học Bắc Thành, trong thành phố này cô cũng còn vô số những sự lựa chọn khác.
Có lẽ đây chính là điều khiến Cừu Lệ tức giận.
Trong khoảng thời gian này, anh không đến tìm cô lôi đi bổ túc kiến thức, lại tự phong bế thế giới của chính mình, ngày ngày một mình đến thư viện học bài, rồi một mình về nhà.
Thậm chí trên đường có vô tình gặp nhau, anh cũng trực tiếp đi qua cô như hai người xa lạ.
Khương Vũ tự thấy hổ thẹn, vì vậy quyết định chủ động làm hòa trước, sau khi tan học nhanh chóng đến thư viện tìm Cừu Lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/lao-dai-phan-dien-khien-toi-trong-sinh-de-cuu-han/chuong-145-cuu-lao-dai-phan-dien.html.]
Cừu Lệ từ xa xa đã nhìn thấy cô, nhưng chẳng có phản ứng gì, tiếp tục vùi đầu làm bài tập.
Lúc này có cả các bạn nữ lớp khác thập thò đứng xung quanh, cầm tập đề luyện thi, lấy hết dũng khí, mặt mũi đỏ ửng lúng túng đi đến chỗ anh hỏi thăm cách giải đề.
Cừu Lệ nhìn Khương Vũ một cái, sau đó hoàn toàn ngoài dự kiến của cô, anh thế mà lại chấp nhận hướng dẫn cô bạn kia cách làm.
Cừu Lệ của ngày xưa dù là ai cũng chẳng cho người ta chút mặt mũi, đừng nói là bạn học tìm anh hỏi bài, cho dù là một con ch.ó vẫy vẫy đuôi đến trước mặt anh làm nũng xin ăn, anh cũng chẳng coi vào mắt, lạnh lùng rời đi.
Trên thế giới này, dù là con người, động vật nhỏ hay bất kỳ sinh vật sống nào, anh cũng không có một chút lòng trắc ẩn hay đồng tình.
Chút ôn nhu duy nhất trong tim anh, chút phần người bé nhỏ ấy tất cả đều dành cho Khương Vũ.
Không ngờ hôm nay, anh có thể phi thường kiên nhẫn giảng hết đề này đến đề khác cho bạn nữ sinh kia.. Vẻ mặt ôn nhu, giọng điệu điềm đạm, ngữ khí từ tốn, khiến bạn nữ kia cả quá trình nghe giảng mặt đỏ ửng như trái lựu.
Khương Vũ ôm cánh tay, tựa cánh cửa, xa xa nhìn anh.
Đầu đá nhà cô còn học được cả chiêu này.
Trước kia khi Cừu Lệ giảng bài cho cô, đều sẽ cực kỳ kiên nhẫn, bởi vì thành tích của Khương Vũ rất dở, nhất là toán học, có đôi khi giảng hai, ba lần cô vẫn không hiểu được.
Cừu Lệ giảng đến lần 3, 4 lần có khi 5, 6 lượt dùng mạch suy nghĩ khác, rồi đủ các phương pháp khác nhau, từ nhiều góc độ cắt nghĩa, cẩn thận giảng cho cô đến khi hiểu mới thôi.
Anh là tuýp người dễ dàng mất bình tĩnh, nhưng thời điểm giảng đề, Cừu Lệ xưa nay đều chưa từng phát cáu với cô, chỉ có sự ôn nhu cùng kiên nhẫn, khiến cho cô cảm thấy được sự dung túng hết mực của anh.
Mặc dù Khương Vũ biết, tên bạn trai nhà mình đang cố tình khiến cô ghen lồng lộn.
Nhưng nhìn người con trai của mình ôn nhu, nhẹ nhàng như thế với cô gái khác, tâm trang Khương Vũ vẫn phi thường không thoải mái.
Cừu Lệ đã cố tình chọc giận cô, vậy ok cô giận cho anh xem. Hừ.
Đừng tưởng anh chơi chiêu này thì em sẽ dính bẫy nhé.
Khương Vũ xoay người rời đi.
Đợi bóng dáng mảnh mai kia đi khuất, Cừu Lệ mới ngừng diễn.
Cô bạn học thụ sủng nhược kinh, đỏ mặt lấy ra một tờ đề khác, còn muốn tiếp tục thỉnh giáo anh, nhưng Cừu Lệ lại không chút lưu tình, hạ lệnh đuổi khách: “Tôi mệt rồi.”